Ngô Bình làm nóng rồi rửa lò, sau đó bỏ dược liệu vào, thi thoảng anh lại vỗ vào cái lò một cái. Nửa tiếng sau, hai tay anh liên tục đánh vào lò để truyền linh lực Ất Mộc vào bên trong, giúp đan dược hoàn mỹ hơn. Ngô Bình nhìn xuyên qua lò để quan sát tình hình của đan dược ở bên trong, có một luồng gió bao quanh đan dược, đan lực tập trung hết vào đó. Luồng gió nhỏ dần, cuối cùng biến thành trạng thái nửa dịch thể. Ngô Bình cho lửa bé đi, anh điều chỉnh ở mức hợp lý nhất. Ba phút sau, dan dịch đã kết lại, Ngô Bình thấy ổn rồi nên lại đập vào lò luyện, nắp lò bật ra, một tia sáng chiếu lên. Lúc này, anh thò tay vào bê khối đan dược ra rồi chia nhỏ để vê viên, nhìn trông có vẻ đơn giản, nhưng thật ra lại là bước khó nhất. Khi đan dược mới ra lò chỉ có rất ít thời gian để tối ưu tác dụng, nếu chậm trễ thì tác dụng của thuốc sẽ mất, còn sớm quá thì chưa thành phẩm, đan dược sẽ tan ra chứ không kết thành khối được. Lấy đan dược ra rồi còn phải chia nhỏ, bước này cần đến niệm lực, nhãn lực và tay nghề chuyên nghiệp. Sau đó, đã có bảy viên đan dược nằm trong tay Ngô Bình. Thấy thế, Đường Băng Hiên vỗ tay hoan hô, còn Đường Thiên Hạc thì ngạc nhiên nói: “Quá lợi hại! Tiên sinh, đây là đan dược gì vậy?” Ngô Bình: “Địa Nguyên Đan được luyện chế bằng địa chi”. Anh lấy một viên đan dược đưa cho Đường Băng Hiên rồi nói: “Em uống rồi về phòng nghỉ đi”. Đường Băng Hiên mừng rỡ, sau đó uống luôn rồi chạy về nhà. Đường Thiên Hạc nhìn với vẻ thèm thuồng: “Đây chắc phải là đan dược nhị phẩm sư phụ nhỉ?” Thật ra, ngay khi cầm đan dược, Ngô Bình đã biết nó là cấp nhất phẩm nhưng anh chẳng buồn giải thích: “Ừ, Đường Thiên Hạc, ông cần phải luyện đan nhiều vào để tăng thêm tay nghề”. “Vâng”, Đường Thiên Hạc nói. Ngô Bình về nhà rồi bảo Đường Băng Vân uống một viên: “Em uống xong rồi cũng đi nghỉ đi”. Đường Băng Vân không uống ngay mà cất đi, sau đó nói: “Tối nay anh phải chữa trị cho Canh Tổ, em không yên tâm, em muốn ở cạnh anh”. Ngô Bình cười nói: “Có gì đâu mà không yên tâm, đây là tổng bộ của Đường Môn. Mà ông đã chuẩn bị hết rồi, dù có ai định làm loạn cũng không dám nữa đâu”. Đường Băng Vân thở dài nói: “Chuyện này rất lớn, một khi Canh Tổ khôi phục thực lực, Đường Môn sẽ tiến vào một giai đoạn mới, thậm chí khéo còn làm chủ Địa Tiên Giới”. Ngô Bình: “Thế càng tốt chứ sao? Em luôn mong Đường Môn ổn định còn gì, giờ Canh Tổ xuất quan, Đường Môn sẽ phải ổn thôi”. Đường Băng Vân: “Mong là thế”. Ngô Bình không nói gì nữa, mà lấy viên tinh thạch linh hồn ra cầm trong tay rồi luyện bài hít thở. Hồn lực tiên thiên tiến vào thần hồn của