Mông Trạch cúi người đáp: "Vâng!" Mấy người kia nhanh chóng rời khỏi đó. Hai ngày là quá ngắn nên phải lập tức hành động ngay. Đợi mọi người đi khỏi, Hòang Tương hít sâu một hơi, nói: "Cậu chủ, tôi thực không ngờ cậu lại lợi hại đến vậy! Ông già này hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt!" Ngô Bình: "Ông Hoàng, cứ tạm thời thả Bảo Đại Sơn. Ngày kia, chúng ta đi gặp Minh Vương". Hoàng Tương: “Được!” Hai người họ đi nghỉ ngơi một lát, trời sáng thì tới chỗ ở của Hoàng Tương. Buổi sáng hôm nay, Ngô Bình còn phải đi chúc thọ ông cụ Quách. Anh quyết định sẽ đem tặng một viên Tam Nguyên Đại Bổ đan. Chín giờ sáng, Lý Hoằng Đào đã đến. Khi cậu ta nhìn thấy Ngô Bình xuất hiện với thân phận là “Lý Huyền Bình” thì tỏ ra vô cùng thù địch. Cậu ta nhướn mày hỏi: “Sao anh lại ở đây?” Hoàng Tương vội vã nói: “Cậu chủ Đào, là ông chủ bảo cậu chủ Huyền Bình tới, chúng tôi cùng tới chúc thọ ông cụ Quách”. Lý Hoằng Đào cười lạnh: “Tôi cần anh ta đi cùng sao?” Ngô Bình thấy cũng chẳng sao, ai đi chúc thọ cũng đều như nhau cả nên đáp: “Hoằng Đào, cậu tự đi cũng chẳng sao. Đây là quà mà tôi chuẩn bị”, nói rồi anh đưa cho cậu ta chiếc lọ nhỏ đựng Tam Nguyên Đại Bổ đan. Lý Hoằng Đào còn chẳng thèm liếc nhìn, khinh bỉ nói: “Cái thứ rác rưởi không đáng tiền của anh thì thôi bỏ đi. Tôi đã chuẩn bị quà tặng từ lâu rồi!” Ngô Bình cũng chẳng nổi giận mà chỉ thu lại đan dược rồi nói: “Hoằng Đào, đến nhà họ Quách phải biết giữ lễ nghĩa, không được làm bậy”. Lý Hoằng Đào trợn mắt: “Anh đang giáo huấn tôi sao?" Ngô Bình chẳng thèm nói gì nữa còn Lý Hoằng Đào đòi Hoàng Tương đưa cho một tờ chi phiếu rồi đi khỏi đó. Lý Hoằng Đào đi khỏi, Hoàng Tương lắc đầu nói: “Cậu chủ, để cậu ấy đi một mình có ổn không?“ Ngô Bình hỏi: “Có phải ông cũng phải tới đó không?” Hoàng Tương: “Đương nhiên. Nếu xét về lễ nghĩa thì tôi đi là hợp tình hợp lý”. Ngô Bình: “Vậy thì đưa tôi đi cùng. Nếu mọi việc đều thuận lợi thì tôi sẽ không ra mặt nữa”. Hoàng Tương hơi do dự đáp: “Nhưng cậu chủ, cậu cứ tới không danh không phận như vậy hình như không hay lắm?” Ngô Bình: “Không sao cả”. Hoàng Tương gãi đầu đáp: “Vậy thì được”. Mười giờ sáng, hai người họ ngồi xe tới nhà họ Quách. Nhà họ Quách là một biệt thự xa hoa trong trung tâm thành phố. Biệt thự này thiết kế hoàn toàn theo kiến trúc kiểu Âu. Ai không biết thì thoạt nhìn còn tưởng là biệt thự của một đại gia Âu Lạc Ba nào đó. Ngô Bình tới dự lễ mừng thọ với tư cách là “tệp đính kèm” của Hoàng Tương. Anh đi theo sau Hoàng Tương vào trong biệt thự. Biệt thự này cực kỳ lớn, diện tích phải lên tới hàng héc ta, chia thành mấy khu. Khu nhà ở xây ở rìa, ở giữa là vườn hoa được cắt tỉa kỳ công. Ở bên trong còn có đài phun nước, đường đua ngựa, hồ bơi, phòng gym.