Ngô Bình nói: “Năm nào cũng phải chia cho những người này mấy chục tỷ, lãng phí thật”. Hoàng Tử Cường: “Cậu chủ, tài sản ngầm của Hoàng Thiên Bá nhiều quá, nếu không có người che cho thì khó mà giữ được”. Ngô Bình: “Đừng kinh doanh mấy mảng lừa đảo nữa, làm thế mất nhân tính lắm”. Hoàng Tử Cường: “Cậu chủ, nhưng lợi nhuận từ đó là cao nhất ạ”. Ngô Bình hỏi: “Có bao nhiêu nhân viên ở mảng này?” Hoàng Tử Cường: “Đông lắm ạ”. Ngô Bình: “Để tôi kiếm cho họ một công việc đường hoàng”. Hoàng Tử Cường: “Họ thì làm được gì ạ?” Ngô Bình: “Bán bảo hiểm và quỹ đầu tư, hai công việc này đều cần đến khả năng ăn nói, họ là phù hợp nhất rồi”. Hoàng Tử Cường: “Những làm mấy công việc này cần có giấy phép và bảo hiểm”. Ngô Bình: “Thì đi xin, chúng ta có nhân viên sẵn rồi, cùng lắm là nửa năm sẽ hoạt động tốt thôi. Lợi nhuận từ ngành bảo hiểm trong nước rất cao, chúng ta có thể trích một phần lãi ra”. Hoàng Tử Cường: “Nếu bán bảo hiểm thì đúng là lợi nhuận cao thật”. Ngô Bình: “À, ngân hàng ngầm thì vẫn làm được, tt sắp xong đời rồi, chúng ta sẽ tiếp quản thị trường lớn đó”. Ở trong và ngoài nước có rất nhiều các doanh nghiệp nhỏ, họ rất khó vay tiền ở các ngân hàng, thi thoảng cần tiền gấp thì họ sẽ tìm đến các ngân hàng ngầm để xin trợ giúp. Ngân hàng ngầm chia thành rất nhiều loại, có loại mang tính chất địa phương, như vài người trong một thôn xã góp tiền vào làm với nhau, đối tượng cho vay là người ở cùng tỉnh hoặc thành phố. Những ngân hàng ngầm mang tầm cỡ quốc gia thì cung cấp tiền cho các doanh nghiệp lớn. Thật ra ngân hàng ngầm là các sơ sở không có giấy phép, họ cũng kêu gọi đầu tư và cho vay, nhưng lãi khá cao, nguy hiểm cũng lớn. Hoàng Tử Cường gật đầu: “Vâng, chúng tôi sẽ chuẩn bị ngay”. Buổi chiều, Ngô Bình về khách sạn, anh vừa về đến nơi thì đã nhìn thấy Đường Băng Vân. “Băng Vân, sao em lại đến đây?”, Ngô Bình hào hứng hỏi. Đường Băng Vân cười đáp: “Em nghe nói anh ở đây nên mới tới để bàn với anh chuyện này”. “Chuyện gì thế?”, Ngô Bình hỏi. Đường Băng Vân: “Đường Môn sắp gia nhập Địa Tiên Giới rồi”. Ngô Bình không hề ngạc nhiên, Canh Tổ đã khôi phục thực lực, thực lực của Đường Môn tăng cao thì hoàn toàn có tư cách gia nhập Địa Tiên Giới. Anh cười nói: “Chuyện này để ông với Canh Tổ quyết, em còn bàn với anh làm gì?” Đường Băng Vân: “Anh đừng coi thường bản thân, Canh Tổ rất kính trọng anh đấy, người đã bảo ông thăng cho anh làm Đường soái bốn sao”. Ngô Bình ngạc nhiên, anh nhớ trước kia Đường Vô Mệnh cũng là Đường soái ba sao, mà giờ anh được lên bốn sao luôn! Mỗi năm Đường soái ba sao đã được chia cả chục tỷ rồi, lên đến cấp bốn sao sẽ là vài chục tỷ. Hiện tại, có rất ít Đường soái cấp bốn sao ở Đường Môn, đến Đường Hồng Y và Đường Hi cũng mới chỉ dừng ở cấp ba sao.
Đường Thái Canh làm vậy là củng cố vị trí cho Ngô Bình lên chức vụ cao quản lý cao nhất.