Thần Y Trở Lại

chương 1768 “long chủ đã nói chúng ta chờ bên ngoài”,

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người đàn ông kêu hự một tiếng rồi cong người lại như con tôm, mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra. Ngô Bình nói: “Đòn đấm của tôi đã đánh hỏng ruột và kinh lạc của ông, tốt nhất mau kêu người đưa về nước chữa trị đi”. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chuyện gì thế này? Sao người đàn ông kia không né mà để mặc cho Ngô Bình đánh vậy? Dứt lời, Ngô Bình hỏi những người còn lại: “Còn ai muốn thử nữa không? Đỡ được một quyền của tôi là được ra vào nơi này thoải mái”. Đương nhiên không ai dám ho he nữa, họ không biết thực lực của Ngô Bình ra sao, nhưng đều sợ sẽ bị đánh thủng ruột như người đàn ông trung niên, thế thì hỏng bét. Thấy không ai lên tiếng nữa, Ngô Bình quay người đi vào trong cổ mộ. Băng tan để lộ ra một lối đi rất trơn trượt, Hoa Giải Ngữ và hơn chục long vệ khác cũng vào theo, số còn lại thì canh bên ngoài. Sau khi đi được khoảng hơn trăm bước, họ đã vào một nơi khá bằng phẳng, xung quanh toàn băng cứng. Ngay phía trước là một cánh cửa lớn đen kịt, vì nó có thể hấp thu ánh sáng nên mới có màu như vậy. Cánh cửa đóng chặt như chưa từng có người mở ra. “Người của đội Tây Nam đã vào trong chưa?”, Ngô Bình hỏi. Hoa Giải Ngữ: “Rồi ạ, cửa này không có khoá, đẩy ra là vào được luôn”. Ngô Bình đeo găng tay rồi đẩy cửa, cánh cửa mở ra ngay. Cửa này rất nặng, nếu không khoẻ thì khó mà mở ra được. Phía sau cánh cửa là một con đường dài làm bằng băng rộng chừng hai mét, cao ba mét, dài vài trăm mét. Trên con đường dài này có đầy các thi thể nằm ngổn ngang. Thấy thế, Hoa Giải Ngữ nói: “Long chủ, để long vệ vào dò đường trước, Long chủ đừng mạo hiểm”. Ngô Bình: “Chính vì nguy hiểm nên tôi mới phải vào, mọi người chờ ở đây đi”. Nói rồi, anh cất bước đi vào con đường băng, Hoa Giải Ngữ cả kinh định đi theo. Nhưng đã bị một long vệ cản lại. Các long vệ đều một mực tuân thủ mệnh lệnh của Long chủ. “Long chủ đã nói chúng ta chờ bên ngoài”, người kéo Hoa Giải Ngữ lại nói. Hoa Giải Ngữ tức giận: “Tránh ra, nhỡ Long chủ gặp nguy hiểm, anh có chịu trách nhiệm được không?” Long vệ đó bình thản nói: “Thư ký Hoa, Long chủ sẽ không gặp nguy hiểm đâu”. Sau khi được Ngô Bình huấn luyện, các long vệ này đều coi như một người Long chủ vừa mạnh vừa thần bí. Sau đó, họ tự động tin tưởng vào mọi quyết định của anh. Ngô Bình vừa chạm chân xuống lối đi bằng băng thì đã thấy toàn thân lạnh toát, anh nhanh chóng thi triển Thuần Dương Tiên Lực, để chống lại cái lạnh. Mới đi được năm bước, Ngô Bình đã dừng lại, sau đó giơ tay lên ấn vào vách băng, sau một chuỗi tiếng động, đã có 36 chông băng ngoi từ dưới đất lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio