Cung Lôi bỏ về, đàm phán thất bại nên ông ta rất bực mình. Vừa ngồi lên xe, ông ta đã nói với tài xế: “Đến nhà họ Chu”. Đó là nhà của Chu Phật Sinh, ông ta quyết định sẽ nhờ người này ra tay để diệt Ngô Bình và Lý Quảng Long. Lúc chiếc xe đi qua một cột đèn giao thông, bỗng có một chiếc contanier mất lái, tài xế vội đánh lái, nhưng chiếc xe khổng lồ ấy vẫn đè lên xe của Cung Lôi. Xe có tốt đến mấy cũng không chịu được sức nặng này, chiếc xe bẹp dí, Cung Lôi và tài xế đều tự vong tại chỗ. Gần như cùng lúc đó, tại nhà của hai người con khác của Cung Trường Anh là Cung Đình và Cung Điện, có một đám cướp xông vào rồi cướp hết những món đồ có giá trị, sau đó còn châm lửa đốt nhà, Cung Đình và Cung Điện đều chết cháy. Cung Trường Anh nhận được tin thì khóc không thành tiếng, ông ta gọi tài xế chở mình đi xem tình hình. Ai ngờ tài xế lại đưa ông ta đến bờ sông rồi nhìn ông ta chừng chừng. Nửa tiếng sau, xác của Cung Trường Anh đã nổi trên mặt nước, cảnh sát xác nhận là chết đuối. Chỉ sau một đêm mà nhà họ Cung vững mạnh đã hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng chỉ còn một người sống sót là Cung Kỳ Binh. Trời sáng, Cung Kỳ Binh lại bình thường, nghe tin dữ về bố cùng những người thân trong gia đình mình, anh ta lạnh toát sống lưng. Lý Quảng Long ra tay quá tàn nhẫn, làm anh ta quá chấn động. Anh ta tự lái xe đến nhà Lý Quảng Long, sau đó quỳ trước mặt Lý Quảng Long. “Anh Long, tôi sai rồi, giờ nhà họ Cung chỉ còn lại mỗi tôi thôi, chỉ cần anh tha cho tôi thì anh bảo gì tôi cũng làm”, Cung Kỳ Binh khóc lóc nói với vẻ hối hận. Lý Quảng Long lạnh lùng nhìn Cung Kỳ Binh rồi nói: “Thật không? Thế cậu biết điều mà giao hết sản nghiệp ra đây, tôi sẽ cho cậu 100 triệu. Khoản tiền này đủ để cậu sống an nhàn nốt quãng đởi còn lại, cậu thấy sao?” Cung Kỳ Binh vội nói: “Cảm ơn anh Long, cảm ơn anh Long”. Sau đó, anh ta lại quỳ trước mặt Ngô Bình: “Tối qua tôi sống không bằng chết, xin anh hãy tha cho tôi”. Ngô Bình phất tay một cái rồi ấn vào lưng Cung Kỳ Binh để hoá giải ám thủ. Lý Quảng Long: “Này, may cho cậu nhá! Luật sư của tôi đến rồi, chúng ta ký hợp đồng chuyển nhượng luôn đi”. Qua vụ này, Lý Quảng Long đã nuốt trọn sản nghiệp của nhà họ Cung, nhờ những tích luỹ lâu nay của nhà họ trong ngành y, Lý Quảng Long có thể nhanh chóng cho ra mắt phương thuốc mới. Nhà họ Cung đã xong, Ngô Bình cũng không còn khúc mắc gì nữa, anh dẫn Hồng Lăng về huyện Minh Dương. Anh đã đi mấy ngày rồi, giờ phải về điều trị cho mẹ mình. Buổi trưa, ở biệ thự số ba tại Đông Hồ. Lúc Chu Thanh Nghiên nhìn thấy Hồng Lăng thì chợt sững người rồi cười hỏi: “Em gái này xinh quá, anh Ngô, ai thế ạ?” Ngô Bình nói qua về Hồng Lăng: “Thanh Nghiên, Hồng Lăng không quen với cuộc sống bình thường. Sắp tới, phiền em để mắt đến cô ấy cho anh”.