Ngô Bình ngày nào cũng luyện phương pháp hít thở, hiện giờ đã vô cùng thuần thục, thần ý theo đó cũng có sự tiến bộ vượt bậc. Thần ý này còn cao hơn thần giác một bậc. Thần giác chỉ có thể đi một chiều truyền thông tin đến cho Ngô Bình mà thôi. Còn thần ý thì có thể đi cả hai chiều: nhận tin tức và truyền ngược ra bên ngoài. Thần ý được hình thành, Ngô Bình có thể kiểm soát cơ thể một cách chính xác hơn rất nhiều. Ngũ cảm ngày càng nhạy bén, thị lực và thính lực cũng cải thiện đáng kể. Đặc biệt là khi chiến đấu, chỉ cần trong đầu anh nghĩ gì là cơ thể sẽ lập tức thực hiện, có thể nói là trên bảo dưới nghe. Các vận động viên thông thường phải sử dụng loại trí nhớ bản năng của các bắp thịt trên cơ thể để nâng dần tốc độ phản xạ. Nhưng thần ý tông sư thì ở một đẳng cấp khác, họ dùng thần ý để kiểm soát cơ thể, chỉ cần nghĩ gì là cơ thể lập tức thực hiện theo. Nếu rèn luyện thêm một thời gian nữa thì có thể vươn tới cảnh giới thứ hai: cơ thể phản ứng trước cả khi ý thức kịp hình thành. Thần ý có khả năng phán đoán trước nước đi của quân địch để kịp thời phản ứng. Mà đây chỉ là những cảnh giới đầu của thần ý, sau đó nếu không ngừng luyện tập thì nó còn có khả năng tác động đến tinh thần của đối thủ, thôi miên đối thủ hoặc sinh ra sát khí cực mạnh để uy hiếp đối thủ,… Hiện giờ Ngô Bình chỉ mới vừa hình thành được thần ý, nhưng để vận dụng được nó thì còn phải rèn luyện nhiều. Anh vô cùng vui mừng, từ giai đoạn thần giác sang thần ý chỉ cần một khoảng thời gian rất ngắn. Anh tin rằng không lâu nữa mình có thể sử dụng thần ý! Sau khi đột phá cảnh giới, anh tiếp tục rèn luyện thần ý và đoàn thể thuật. Sau khi có thần ý, đoàn thể thuật ngày càng có hiệu quả, Ngô Bình cũng cảm nhận rõ rệt những thay đổi tích cực trong cơ thể mình. Buổi sáng Ngô Bình vẫn tới trị liệu cho Trần Lăng Sương, buổi trưa nghỉ ngơi một lát rồi buổi chiều lại tiếp tục công cuộc trị bệnh. Sau hai lần điều trị, cơ thể Trần Lăng Sương cơ bản đã hồi phục. Có điều, các chi bên dưới của cô ấy lâu ngày không vận động, cơ bắp quá yếu nên Ngô Bình vẫn phải giúp cô mát xa, châm cứu để đẩy nhanh tốc độ hồi phục. Trần Lăng Sương cũng vô cùng nỗ lực, cô nhờ người đưa các loại máy móc tập phục hồi vận động tới, mấy ngày nay đều chăm chỉ tập luyện để hồi phục thật nhanh. Khi buổi trị liệu gần kết thúc, Ngô Bình nhận được cuộc gọi của Từ Quý Phi. “Người anh em, chú đang ở Vân Kinh sao?” Ngô Bình: “Anh Ba, hôm qua em vừa tới”. Từ Quý Phi: “Người của bang Long Xà đến tìm anh để nghe ngóng tình hình của chú. Hôm qua chú xuống tay với một kẻ tên là Lâm Hổ Vương sao?” Ngô Bình: “Không sai, hắn sai người đi giết em, cho nên em đã ra tay với hắn”. Từ Quý Phi: “Người anh em, có thời gian thì chú đến chỗ anh một chuyến, chúng ta bàn bạc một chút”. Sau khi cúp điện thoại, Ngô Bình lại tiếp tục châm cứu cho Trần Lăng Sương thêm ba mươi phút nữa rồi mới tới chỗ Từ Quý Phi.
Trong biệt thự Tử Ngọc, Từ Quý Phi đã cho người nướng thịt dê. Thịt dê này được vận chuyển bằng máy bay từ Tây Bắc tới, vô cùng tươi ngon. Còn rượu do Trác Khang tặng, là Mao Đài thượng hạng.