"Cô Bạch Băng sao lại tới đây?", anh tò mò hỏi. Hà Hân Di: "Cậu không biết sao? Cô Bạch Băng giờ đã là bạn gái của La Tử Thông. Buổi hội họp hôm nay cũng là do La Tử Thông khởi xưởng". "Mẹ kiếp! Không phải như vậy chứ?", Ngô Bình thiếu điều nhảy lên. Anh không thể không ngạc nhiên, La Tử Thông còn có biệt danh là tên mập La, cao một mét sáu mươi lăm, nặng hơn một tạ, nhìn mặt hắn là hiểu ngay khái niệm của sự "xấu trai". Hơn nữa, thành tích học tập cũng lẹt đẹt, chỉ thi đỗ một trường dạy nghề. Quan trọng là La Tử Thông này còn có một sở thích, đó là gây mâu thuẫn, thị phi giữa các bạn học. Hà Hân Di: "Thấy biểu cảm kinh ngạc này của cậu mình thấy rất thú vị". Ngô Bình thở dài: "Không phải cậu đang đùa đấy chứ?" Trong lòng anh có một tình cảm đặc biệt với cô giáo Bạch Băng, cho nên vừa nghe tin này anh đã muốn chửi thề. Hà Hân Di: "Một trăm phần trăm là sự thật, Bạch Băng thực sự là bạn gái hiện tại của La Tử Thông. Đúng rồi, cậu có biết thân phận hiện tại của La Tử Thông là gì không?" Ngô Bình hỏi: "Thân phận gì? Đừng nói là con cái nhà giàu bị thất lạc chốn nhân gian này nhé?" "Đại khái là thế", Hà Hân Di đáp: "Nghe nói, từ năm hai đại học trở đi, cậu ta đột nhiên có rất nhiều tiền. Đến năm ba thì thôi học, bắt đầu kinh doanh đồ cổ. Nghe nói hiện giờ tài sản của cậu ta đã lên tới hơn một tỷ tệ". Ngô Bình nheo mắt lại. Một năm kiếm được hơn một tỷ, lẽ nào La Tử Thông này cũng gặp thời như anh sao? Hà Hân Di nghiêng đầu nhìn anh: "Hình như đám con trai các cậu tên nào cũng có ý đồ gì đó với cô giáo Bạch Băng, đúng là không trong sạch". Ngô Bình: "Trong sạch thì không phải đàn ông". Hà Hân Di lườm anh một cái, hỏi: "Thế có đi không?" "Đi", Ngô Bình do dự một lát rồi đáp. Hà Hân Di: "Tốt lắm, vậy là mình đã lôi kéo thêm được một bạn học nữa". Ngô Bình: "Buổi họp mặt tối mai là do La Tử Thông tổ chức sao?" Hà Hân Di gật đầu: "Đúng vậy, La Tử Thông nói rồi, cậu ta sẽ bao toàn bộ chi phí cho buổi họp mặt ngày mai. Đương nhiên là không ai phản đối, ai bảo cậu ta lắm tiền cơ chứ". Hai người vừa đi đường vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc xe đã đi tới gần khu biệt thự Đông Hồ, Ngô Bình xuống xe, tạm biệt Hà Hân Di. Anh vẫn cảm thấy vô cùng khó hiểu, lẩm bẩm một mình: “Bạch Băng mà có thể trở thành bạn gái của La Tử Thông sao? Nghe chừng trời sắp nổi bão rồi đây”. Anh không dám tin, Bạch Băng nữ thần trong lòng anh năm xưa trong trắng, lương thiện, xinh đẹp biết bao nhiêu. Hơn nữa năm xưa có không biết bao nhiêu cậu ấm và những chàng trai giỏi giang theo đuổi cô ấy nhưng Bạch Băng chưa từng động lòng. Tại sao cô ấy lại thích La Tử Thông được cơ chứ? “Chắc chắn trong chuyện này có vấn đề gì đó”, anh nghĩ thầm. Ngô Bình vẫn chưa từng quên Bạch Băng, có khi còn mơ thấy cô ấy, nhưng đó không phải vì anh mê cô như điếu đổ mà chỉ là anh thích sự thuần khiết và lương thiện nơi cô.
Năm đó anh cùng lũ bạn ra ngoài uống rượu vào ban đêm, uống đến say quắc cần câu. Khi về anh đã viết một bức thư tình để trên bàn của cô Bạch Băng.