Ngô Bình: "Không cần vội, lần này lấy được nguyên thạch của tướng quân Aung đã, những việc khác thì từ từ tính". Tiết Thái Hổ gật đầu: "Được". Tiết Thái Hổ tửu lượng khá kém, sau khi nốc hai bình rượu là phải có người khiêng mới về được phòng. Đến gần nửa đêm, Ngô Bình và Đinh Mặc lại đi đấu quyền, tiếp tục rèn giũa quyền ý. Khi đêm đã về khuya, anh bắt đầu luyện động tác thứ năm của Đoàn Thể Thuật cấp tám. Điều thú vị là động tác thứ năm dường như có liên quan đến động tác thứ tư. Anh luyện hai động tác cùng lúc thì cảm thấy không quá khó. Mặc dù ban đầu cũng chóng mặt và đau nhức cơ thể nhưng rất nhanh sau anh đã thích ứng được. Chỉ trong hai giờ đồng hồ, anh đã luyện hoàn chỉnh động tác thứ năm, hơn nữa còn có thể giữ động tác đó hơn một giờ đồng hồ. Động tác này giống như động tác trước, như thể nó có khả năng dẫn một luồng sức mạnh vào trong cơ thể anh vậy. Chẳng mấy chốc trời đã sáng. Ngô Bình luyện lại một lượt năm động tác Đoàn Thể Thuật đã học được. Cơ thể anh lúc này đã có một số thay đổi, các giác quan trở nên nhạy bén hơn trước, sức mạnh cũng tăng lên, tốc độ phản ứng nhanh hơn. Vừa sáng sớm, tướng quân Aung đã tới gặp Ngô Bình, sau đó dẫn mấy người Ngô Bình đi tới nhà kho của ông ta. Trong trang viên rộng lớn, có tới năm nhà kho khác nhau từ số một đến số năm. Trong đó nguyên thạch trong nhà kho số một là quý giá nhất, đến ông trùm phỉ thúy như Tiết Thái Hổ cũng chưa từng được tận mắt nhìn thấy. Tướng quân Aung đi tới trước nhà kho, cười nói: "Cậu Ngô, mỗi một khối nguyên thạch trong này đều do tôi đích thân chọn lựa. Mời cậu!" Hai tên thuộc hạ của tướng Aung mở cửa nhà kho, đoàn người nối đuôi nhau đi vào. Nhà kho này không lớn, bên trong chủ yếu là nguyên thạch, khoảng hơn hai trăm khối. Khối nhỏ chỉ cỡ quả dưa hấu, khối lớn thì cao tới hai ba mét, những khối nguyên thạch được đặt khắp nơi trong nhà kho. Ngoài ra còn có những khối đã bị cắt dở dang vì từng tham gia đấu giá trước đó, để lộ ra bên trong màu xanh đậm của phỉ thúy, mà đó không phải phỉ thúy băng chủng mà là thủy tinh chủng. Tướng quân Aung nói: "Cậu Ngô, tất cả nguyên thạch trong kho này có giá trị không dưới ba mươi tỷ tệ, tôi xin tặng lại hết cho cậu". Ngô Bình nhìn quanh, đáp: "Nguyên thạch được lắm". Sau đó anh quay sang nói với Tiết Thái Hổ: "Bắt đầu vận chuyển đi". Tiết Thái Hổ phất tay một cái, thuộc hạ của ông ta lập tức đẩy vào những chiếc xe nhỏ, chuyển dần toàn bộ số nguyên thạch ra bên ngoài rồi đóng gói vận chuyển tới sân bay. Những khối nguyên thạch này sẽ đi đường bay tới Vân Kinh. Sau khi chuyển xong hàng trong kho, Ngô Bình nói: "Tướng quân, giờ tôi sẽ giải độc cho ông". Quá trình giải độc cũng không có gì phức tạp, vẫn là phương pháp cũ. Sau khi châm cứu xong, Ngô Bình bảo tướng quân Aung đi ngâm nước thuốc. Trong lúc chờ ngâm thuốc, tướng quân Aung phái thuộc hạ tâm phúc đưa Ngô Bình và Tiết Thái Hổ đi chọn nguyên thạch ở các nhà kho khác nữa. Sau khi xem toàn bộ số nguyên thạch ở các nhà kho còn lại của tướng Aung, Ngô Bình chi mười bảy tỷ, Tiết Thái Hổ cũng chi mười lăm tỷ, mua thêm rất nhiều nguyên thạch, thậm chí cả những khối nguyên thạch đã cắt dở và cả những khối ngọc tốt. Số nguyên thạch hai người họ mua được chia thành từng lô rồi vận chuyển ra sân bay. Trước mắt, chúng sẽ được chuyển tới Biên Nam - địa bàn của Tiết Thái Hổ.