Lãnh Như Yên an ủi bố: "Bố, không cần lo lắng đâu, con nhất định sẽ đưa công xưởng quay lại đúng quỹ đạo. Chú Hai sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay". Lãnh Kình Phong thở dài: "Con không cần an ủi bố, bố hiểu rõ tình hình xưởng. Sáu tháng cuối năm nay có lẽ sẽ lỗ nặng tiếp. Ngân hàng đã không cho chúng ta vay tiếp nữa rồi, hay là, cứ bán xưởng đi..." "Không được!", Lãnh Như Yên lập tức đáp: "Công xưởng là công sức bao năm phấn đấu của bố, không thể bán. Con sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề tiền bạc". Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi lên tiếng: "Như Yên, nếu em cần tiền thì anh có thể giúp". Trước đó Lạc Mộng Trần đã chuyển cho anh ba mươi hai tỷ hiện giờ anh vẫn chưa cần dùng tới nên có thể cho Lãnh Như Yên mượn trước Lãnh Như Yên sững người hỏi lại: "Anh có tiền sao?" Ngô Bình gật đầu: "Cỡ vài chục tỷ". Lãnh Như Yên cắn môi, thận trọng hỏi: "Ngô Bình, anh có muốn làm cổ đông của công ty em không?" Ngô Bình chớp chớp mắt đáp: "Cũng được". Lãnh Như Yên nhìn anh rồi nói tiếp: "Anh cũng nghe rồi đó, xưởng hiện có giá trị ròng là hai mươi hai tỷ tệ, anh góp thêm hai mươi hai tỷ tệ thì sẽ nắm năm mươi phần trăm cổ phần. Ngoài ra, em muốn mượn anh thêm một khoản tiền để duy trì hoạt động cho xưởng. Tiền này em sẽ không mượn không, em sẽ trả kèm lãi một phần trăm hàng năm được không?" Ngô Bình gật đầu: "Được, ngoài hai mươi hai tỷ kia ra thì em cần thêm bao nhiêu?" "Tốt nhất là ba mươi tỷ nữa", Lãnh Như Yên đáp. Ngô Bình tính toán lại một chút, trong tay anh đang có khoảng sáu mươi hai tỷ, nếu lấy ra năm mươi hai tỷ thì vẫn còn mười tỷ nữa, cũng đủ dùng rồi. Nghĩ vậy nên anh gật đầu đồng ý. Hai bố con Lãnh Như Yên nhìn nhau. Trong nháy mắt đã quyết định cho mượn hơn năm mươi tỷ tệ, đây không phải giàu nứt đố đổ vách thì là gì? Lãnh Như Yên vô cùng mừng rỡ, cười nói: "Cho em hai năm! Hai năm sau, lãi từ công xưởng chắc chắn sẽ khiến anh kinh ngạc!" Ngô Bình cũng mỉm cười: "Anh tin ở em!" Sau khi dùng bữa với nhà họ Lãnh xong thì Ngô Bình xin phép đi về. Lãnh Như Yên tiễn anh ra đến tận cổng. Trước khi chia tay nhau, cô đột nhiên ôm chặt lấy anh, nói: "Cảm ơn anh!" Ngô Bình khẽ hôn lên môi cô rồi đáp: "Dù em làm bất cứ việc gì, anh cũng sẽ ủng hộ em". Sau khi rời nhà họ Lãnh, anh quay lại biệt thự Vân Đỉnh. Đột nhiên anh nhận được điện thoại của Đường Minh Huy, giọng ông ấy vô cùng lo lắng: "Ngô Bình, Tử Di gặp chuyện rồi!" Ngô Bình hoảng hốt: "Chú, Tử Di làm sao vậy? Chú từ từ nói".