Mã Tuấn Kiệt hai mắt trố ra, đáp: "Đã lừa hơn ba triệu người, lừa được sáu mươi lăm tỷ tệ". Ngô Bình: "Vậy bằng chứng anh lừa đảo ở đâu?" Mã Tuấn Kiệt: "Những người tham gia vào tổ chức lừa đảo khá đông, tôi là người phụ trách sổ sách nên có lưu một quyển sổ cái điện tử. Mỗi lần lừa được bao nhiêu tiền tôi đều ghi trong đó". Ngô Bình: "Vậy gửi quyển sổ cái điện tử đó vào email cho tôi. Ngoài ra, trước khi ra nước ngoài anh cũng đã lừa không ít người phải không?" Mã Tuấn Kiệt đáp: "Đúng vậy, lừa được vài trăm người, số tiền lừa được khoảng hơn hai mươi triệu tệ". Ngô Bình: "Bản lĩnh không tồi đâu, sau này làm sao mà anh quen biết Lý Gia Nông?" Mã Tuấn Kiệt: "Lý Gia Nông là ông chủ của tôi, ông ta là cổ đông lớn nhất của tổ chức lừa đảo qua mạng tại nước ngoài". Ngô Bình kinh ngạc: "Lý Gia Nông cũng tham gia sao?" Mã Tuấn Kiệt: "Đúng vậy, sản nghiệp mấy chục tỷ tôi quản lý đa số là của ông ta. Chúng tôi rửa tiền thông qua các hoạt động đầu tư. Tôi kết hôn với con gái ông ta là để thuận tiện cho việc chuyển tiền. Ngô Bình: "Lý Gia Nông này xuất thân thế nào?" Mã Tuấn Kiệt: "Ông ta là con rể của trùm xã hội đen nức tiếng Hải Thành Hoàng Thiên Bá. Ngoài mặt thì là làm bất động sản, thực ra là kinh doanh rất nhiều cơ sở bất hợp pháp. Ví dụ như mấy năm trước, ông ta tìm người mở công ty cho vay lãi qua mạng, lừa được mấy triệu người, số tiền lên tới hơn năm mươi tỷ tệ". Ngô Bình cau chặt mày lại. Nếu như vậy, nếu anh động tới Mã Tuấn Kiệt và Lý Gia Nông thì Hoàng Thiên Bá ở đằng sau chắc chắn sẽ ra mặt. Anh không biết nhiều về Hoàng Thiên Bá, cho nên quyết định liên lạc với Diệp Thiên Tông để nghe ngóng về nhân vật này. "Sư huynh, anh có biết Hoàng Thiên Bá không?" "Hoàng Thiên Bá ở Hải Thành đó sao?", Diệp Thiên Tông hỏi. "Đúng vậy. Em đang điều tra một vụ án liên quan đến con rể ông ta. Sư huynh, có thể xử lý Hoàng Thiên Bá này được không?", Ngô Bình hỏi. Diệp Thiên Tông trầm ngâm vài giây rồi đáp: "Thế lực của Hoàng Thiên Bá rất lớn, còn hơn cả Độc Phật trước đây. Muốn trừ khử ông ta thì vô cùng khó, phải có sự hỗ trợ, phối hợp từ nhiều phía. Nhưng nếu chỉ là người của ông ta thì xử lý cũng không vấn đề gì". Ngô Bình: "Ý sư huynh là em có thể xử lý người của ông ta phải không?" Diệp Thiên Tông: "Trong trường hợp này, Hoàng Thiên Bá chắc chắn sẽ hy sinh con rể mình. Có điều, anh không khuyến khích cậu làm vậy". Ngô Bình cau mày hỏi: "Vậy cứ thế bỏ qua sao?" "Có thể để ông ta phải tổn thất một chút, dùng tiền để tránh hoạ. Ngồi xuống đàm phán so với trực tiếp xử lý người của ông ta thì kết quả cuối cùng cũng gần như nhau. Nhưng cách thứ nhất có thể kết bạn, cách thứ hai sẽ kết thù!" Sau cùng, Diệp Thiên Tông chốt lại: "Đương nhiên cuối cùng làm thế nào cũng là do cậu tự quyết định, đây chỉ là ý kiến cá nhân của anh thôi". Ngô Bình: "Được rồi sư huynh, em sẽ suy xét cẩn thận". Sau khi cúp điện thoại, Bạch Băng hỏi anh: "Thế nào rồi?" Ngô Bình đáp: "Em không ngờ Lý Gia Nông này cũng chẳng trong sạch gì. Ông ta là con rể của Hoàng Thiên Bá. Nếu động tới Mã Tuấn Kiệt thì đương nhiên cũng phải động tới Lý Gia Nông, vậy thì chắc chắn đắc tội với Hoàng Thiên Bá".
Bạch Băng tâm trạng hơi trùng xuống: "Ý em là, Mã Tuấn Kiệt sẽ ung dung sống ngoài vòng pháp luật sao?"