Nhưng cả năm người không ai trả lời câu hỏi của Diệp Viễn. Cô gái dẫn đầu vẫn tò mò nhìn Diệp Viễn, tự hỏi vì sao vừa rồi khi cô ta sử dụng phương pháp đặc biệt của môn phái, rõ ràng nhìn thấy Diệp Viễn là một người tu tiên. Nhưng trong nháy mắt, cô ta lại không thể nhìn thấu Diệp Viễn. "Sư tỷ, em nghĩ trên người tên này hẳn là có thứ gì có thể che chắn quan sát!" Lúc này, một chàng trai trẻ thì thầm bên tai cô gái dẫn đầu. "Hơn nữa, người này có thể tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần ở nơi mà linh khí Thiên Địa rác rưởi như vậy, em nghĩ trên người tên này nhất định sẽ có rất nhiều bảo bối và tài nguyên tu luyện". "Nếu chúng ta giết chết cậu ta, tài nguyên tu luyện và bảo bối trên người cậu ta nhất định có thể đủ cho chúng ta tu luyện rất lâu". Những lời này khiến trên mặt cô gái dẫn đầu hiện lên một tia hưng phấn. Ban đầu, lần này bọn họ đến giới trần tục là được lệnh tiến đến thủ đô của Hoa Hạ, tìm người ở Thế Ngoại Đào Nguyên. Nhưng vì bên trong Thế Ngoại Đào Nguyên có cao thủ trấn giữ nên bọn họ không dám tùy tiện xông vào đó. Vì vậy, bọn họ đã báo cho môn phái ngoại môn ở giới trần tục đi kiếm lệnh bài cho phép bước vào Thế Ngoại Đào Nguyên. Rất nhanh, môn phái ngoại môn ở giới trần tục đã thông báo cho bọn họ là đã lấy được lệnh bài cho phép bước vào Thế Ngoại Đào Nguyên. Lúc này, bọn họ mới vội vã chạy tới Hoa Hạ, muốn đi vào Thế Ngoại Đào Nguyên tìm người. Thật không nghĩ đến, khi bọn họ vừa tới thủ đô, lại phát hiện người trong môn phái ngoại môn ở giới trần tục của bọn họ đã bị ai đó giết chết. Mà lệnh bài tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên cũng biến mất. Vì vậy, bọn họ đã sử dụng bí pháp, lúc này mới tìm ra thủ phạm chính là Kiếm Vô Nhai, kẻ to gan dám giết chết người trong môn phái ngoại môn của bọn họ. Không nghĩ đến, khi bọn họ vừa đuổi kịp Kiếm Vô Nhai, đánh cho anh ta bị thương nặng, còn chưa kịp hỏi Kiếm Vô Nhai có phải anh ta đã lấy đi lệnh bài tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên hay không. Không ngờ rằng lại gặp được một người tu tiên là Diệp Viễn. Điều này thật sự làm cho bọn họ kinh ngạc. Phải biết rằng với linh khí Thiên Địa mỏng manh đến mức gần như cạn kiệt trong giới trần tục này, căn bản không có cách nào để chèo chống một người tu tiên tu luyện. Nhưng Diệp Viễn còn trẻ như vậy, đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần, trên người đương nhiên có rất nhiều tài nguyên. Mặc dù bọn họ đến từ giới tu hành, nhưng bọn họ cũng chỉ ở tầng dưới chót của môn phái, tài nguyên tu luyện hàng năm có thể lấy được càng là vô cùng có hạn. Nếu có thể lấy được lượng lớn tài nguyên từ trên người Diệp Viễn, e rằng không bao lâu nữa bọn họ cũng có thể bước vào Hóa Thần. Về phần Diệp Viễn, mặc dù anh là một người tu tiên ở cảnh giới Hóa Thần. Nhưng bọn họ không hề sợ hãi chút nào. Bởi vì bên trong giới tu hành có rất nhiều môn phái, công pháp tu luyện của mỗi môn phái cũng rất khác nhau. Bởi vậy, thực lực ở mỗi cảnh giới tu tiên cũng phân cao thấp. Những người mạnh nhất trong cùng một cảnh giới thường là những kẻ mạnh đến từ các môn phái tu hành chính thống nhất. Mà môn phái của bọn họ chính là môn phái chính thống nhất trong tu tiên giới. Do đó, bọn họ càng tự tin có thể dễ dàng đánh bại Diệp Viễn. Bởi vì bọn họ đều hiểu rằng Diệp Viễn đến từ giới trần tục, mà trong giới trần tục cũng không môn phái lợi hại là bao, cho dù có một ít môn phái có thuật tu tiên, nhưng đó cũng không phải chính thống. Vì vậy, bọn họ đều cảm thấy thực lực của Diệp Viễn nhất định sẽ không quá mạnh. Hơn nữa, bọn họ có năm người. Ngoài ra, trong tay bọn họ còn có Linh Khí trung cấp, nhất định có thể giết chết Diệp Viễn.
Nghĩ đến đây, cô gái dẫn đầu lúc này mới khẽ gật đầu.