Sau khi có được câu trả lời mình mong muốn, Diệp Viễn cũng xác định những người này hẳn là đến từ giới tu hành. Bởi vì trên toàn bộ Hoa Hạ, anh chưa bao giờ nghe nói đến nơi như động Bích Thủy, Bồng Lai Tiên Đảo. Hơn nữa anh cũng không tìm được ghi chép gì về hai nơi này trong truyền thừa của Quỷ Môn. Cô gái dẫn đầu vội vàng trả lời: "Vâng, tiền bối, mong ngài nể mặt động Bích Thủy, bỏ qua cho chúng tôi". Nhưng Diệp Viễn cũng không thu hồi uy áp đáng sợ, vẫn hờ hững hỏi. "Vậy không biết các người đến đây có chuyện gì? Vì sao lại làm tổn thương bạn của tôi?" Cô gái dẫn đầu vội vàng trả lời: "Lần này chúng tôi nhận được mệnh lệnh từ đại trưởng lão của động Bích Thủy, đến Thế Ngoại Đào Nguyên của giới trần tục để tìm một người". Ngày lập tức, cô gái gái dẫn đầu giải thích tất cả mọi chuyện của bọn họ. "Mong tiền bối nể mặt đại trưởng lão của động Bích Thủy, tha cho chúng tôi!" Nhưng Diệp Viễn vẫn không buông tha mấy người này, tiếp tục hỏi. "Tìm người sao? Tìm ai?" "Chúng tôi cũng không biết, chúng tôi chỉ phụng mệnh làm việc, chúng tôi cũng không biết cụ thể là người nào!", cô gái dẫn đầu kia trả lời. "Vốn dĩ sau khi chúng tôi đến nước Hoa Hạ, môn phái do Bích Thủy Động Thiên chúng tôi thành lập ở giới trần tục nói cho chúng tôi biết, bọn họ đã phái người tìm được lệnh bài tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên!" "Vì vậy, chúng tôi đến tìm người đó, nhưng sau khi tìm được người đó thì lại phát hiện người đó đã bị bạn của anh giết chết, lúc này chúng tôi mới theo dõi bạn của anh, không cẩn thận làm anh ta bị thương!" Sau khi biết được nguyên nhân này, Diệp Viễn mới hiểu được người trong miệng những người này chắc hẳn là Vương đại sư trước đó. Có lẽ là sau khi Kiếm Vô Nhai giết Vương đại sư, lúc này mới bị những người này truy đuổi. Đồng thời, Diệp Viễn cũng càng thêm tò mò, những người này đến từ thế giới tu hành, vì sao không trực tiếp tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên? Nghĩ đến đây, nếu những người đến từ thế giới tu hành này muốn tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên thì chắc hẳn là chuyện rất dễ dàng. Tại sao phải tốn nhiều công sức như vậy để đi tìm người có lệnh bài của Thế Ngoại Đào Nguyên? "Tại sao các người không trực tiếp tiến vào Thế Ngoại Đào Nguyên?", Diệp Viễn hỏi. Cô gái dẫn đầu kia vội vàng giải thích: "Bởi vì một số nguyên nhân, người của Bồng Lai Tiên Đảo chúng tôi không thể tùy ý tiến vào giới trần tục, mà Thế Ngoại Đào Nguyên thuộc về môn phái cao cấp của giới trần tục, bên trong có cao thủ trấn giữ, nếu chúng tôi cố gắng xông vào Thế Ngoại Đào Nguyên thì sẽ bị cao thủ bên trong phát hiện". "Thì ra là vậy!" Diệp Viễn hơi gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy Bồng Lai Tiên Đảo của các người ở đâu?" Diệp Viễn vừa nói ra những lời này, cô gái dẫn đầu kia hơi sửng sốt. "Tiền bối, anh không biết Bồng Lai Tiên Đảo của chúng tôi sao?" "Chỉ là có nghe nói qua, những năm gần đây, tôi gần như vẫn luôn tu hành, cũng chưa từng đi qua nhiều địa phương, mãi đến lần này ra ngoài rèn luyện mới gặp được các người!", Diệp Viễn trả lời. "Thì ra là vậy!" Cô gái dẫn đầu nghe xong thì xác định Diệp Viễn nhất định là đến từ môn phái siêu cấp nào đó, bởi vì chỉ có đệ tử thiên tài của những môn phái siêu cấp mới vẫn luôn tu hành, chờ sau khi thực lực đạt tới trình độ nhất định thì mới ra ngoài rèn luyện. Vì vậy, việc anh không biết sự tồn tại của Bồng Lai Tiên Đảo bọn họ là chuyện rất bình thường. Hơn nữa, lãnh thổ quốc gia của toàn bộ thế giới vô cùng rộng lớn, Bồng Lai Tiên Đảo của bọn họ cũng chỉ là một hạt muối bỏ biển mà thôi. "Bồng Lai Tiên Đảo của chúng tôi ở trong Đông Thiên Hải, sau này tiền bối rảnh rỗi thì có thể đến Bồng Lai Tiên Đảo của chúng tôi làm khách, chúng tôi nhất định sẽ chiêu đãi tiền bối thật tốt".
Nói xong, cô gái dẫn đầu kia vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài và đưa cho Diệp Viễn.