Lúc này, Chu Đằng cảm thấy Diệp Viễn chính là ma quỷ, không, còn đáng sợ hơn cả ma quỷ.
“Nói đi!”
Chu Đằng vội vàng nói: “Năm đó sau khi tôi vừa bắt bố mẹ cô ta đi thì gặp phải mấy cao thủ, bọn chúng hình như cũng muốn bắt bố mẹ bạn gái cậu, khi ấy tôi không phải đối thủ của mấy người đó, nên đã giao bố mẹ bạn gái cậu cho bọn chúng, bây giờ tôi cũng không biết cụ thể bọn chúng ở đâu?”
“Những người đó là ai?”, Diệp Viễn hỏi.
Chu Đằng lắc đầu: “Tôi cũng không biết!”
Kết quả này khiến sắc mặt Lâm Vãn Tình trở nên có chút tuyệt vọng.
Vốn tưởng rằng bố mẹ ở trong tay Chu Đằng, không ngờ rằng kết quả lại như vậy.
Diệp Viễn vội vàng an ủi: “Yên tâm, bố mẹ cô bị người ta cướp đi, điều này chứng tỏ bọn họ chắc chắn vẫn còn sống, có tôi ở đây, tôi đảm bảo sẽ tìm được bố mẹ về cho cô!”
Lâm Vãn Tình gật đầu, tin tức này cũng xem như là tin tức tốt nhất.
Đã có được tin tức mong muốn, Diệp Viễn cũng không muốn ở lại nữa.
Anh chuẩn bị đưa Lâm Vãn Tình rời đi.
“Thưa cậu, xin hãy dừng bước!”
Lúc này, đám người Liễu Hạo Long cuối cùng đã phản ứng kịp, vội vàng đến trước Diệp Viễn cung kính nói.
“Đa tạ ơn cứu mạng của cậu! Xin hãy nhận của Liễu Hạo Long một lạy!”
Liễu Hạo Long nói xong liên cung kính khom người về phía Diệp Viễn.
Kẻ mạnh là vua, dù ở đâu đạo lý này vẫn mãi không thay đổi.
Mặc dù Diệp Viễn trẻ tuổi, nhưng lại là cường giả siêu cấp cảnh giới Thánh Giả, anh đáng được ông ta làm như vậy.
Huống chi hôm nay Diệp Viễn còn cứu mạng tất cả bọn họ.
“Đa tạ ơn cứu mạng của cậu!”
Đám người còn lại của Lục Phiến Môn cũng vội vàng cung kính hành lễ với Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn lại nhàn nhạt nói.
“Không cần khách khí!”
Nói xong, Diệp Viễn chuẩn bị dẫn Lâm Vãn Tình rời đi.
“Anh, anh, anh sao thế?” Nhưng đúng lúc này, đột nhiên vang lên tiếng hô kinh hãi của Liễu Hiểu Kỳ. Đám người Liễu Hạo Long lập tức hoảng hốt, vội vàng đi kiểm tra tình hình của cậu thanh niên đó. Chỉ thấy cậu thanh niên kia đã hôn mê, trong miệng không ngừng có máu tươi tràn ra, giống như chỉ còn thừa lại một hơi. Một lão giả sau khi kiểm tra xong thì trầm trọng nói với Liễu Hạo Long đang hốt hoảng.
“Đội trưởng, cậu Thiên Kỳ… không ổn rồi!”