Thần Y tu tiên

chương 219 “cậu chính là diệp viễn?”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng với khả năng cảm nhận của họ, lại không thể tìm thấy nơi phát ra âm thanh này.

Điều đó khiến họ đều giật mình, người có thể làm được điều đó ngay trước mặt họ mà không bị phát hiện.

Thì phải là một người cực kỳ ghê gớm, là một cao thủ đáng gờm.

“Giả thần giả quỷ, cút ra đây cho tôi!”

Thượng Quan Ngọc quát lên trước.

Ông ta biết rất rõ, giọng nói đó là của Diệp Viễn.

Lúc nãy, Diệp Viễn đang ngồi dưới đất chậm rãi đứng dậy, kéo Thẩm Tiểu Tiểu tới chỗ Hứa Gia Di, lạnh lùng nói.

“Dẫn cô ấy đi xa một chút!”

Hứa Gia Di sửng sốt, không hiểu Diệp Viễn có ý gì.

Đang định mở miệng thì chợt phát hiện Diệp Viễn cất bước đi tới giữa quảng trường.

Thẩm Tiểu Tiểu lại chợt hiểu ra gì đó, ánh mặt xuất hiện vẻ khó tin.

“Tên ngốc này muốn làm gì thế?’

Tô Minh thấy Diệp Viễn đi về phía trung tâm thì cũng không kịp phản ứng.

“Đừng có nói tên ngốc đó chính là anh Diệp nha?”

Nhìn thấy Diệp Viễn đi về phía trung tâm quảng trường, ánh mắt mọi người ở đó đều tập trung về phía anh.

“Không phải chứ, là anh Diệp đó thật ư?”

“Trẻ quá đi chứ?”

Có rất nhiều võ giả ở đó cảm thấy không dám tin, trong tưởng tượng của bọn họ, người họ Diệp kia nên là kẻ khá lớn tuổi, tuyệt đối không thể trẻ như vậy.

“Cậu Diệp, cậu không nên tới!”

Sở Trung Nam thấy Diệp Viễn đến đây thật thì mặt thoáng hiện vẻ cảm động, trong đó lại có chút lo lắng.

“Ai!”

Liễu Hạo Long thấy Diệp Viễn thật sự xuất hiện, ông ta chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

“Ranh con, có lá gan lớn đấy, lại dám đến đây thật!”

Đám người Cổ Thông Thiên thấy Diệp Viễn xuất hiện thì có chút kính nể sự can đảm của anh.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, cuối cùng Diệp Viễn cũng tới trước mặt đám người Thượng Quan Ngọc,

Thượng Quan Ngọc thấy Diệp Viễn xuất hiện thì ánh mắt chợt lạnh, trong đó không hề che giấu sát khí.

Trầm giọng hỏi: “Cậu chính là Diệp Viễn?”

Diệp Viễn vô cùng bình tĩnh: “Đúng vậy, chính là tôi!”

Nhận được câu trả lời xác định, hiện trường lập tức xôn xao hết cả lên.

Các võ giả đều kính nể sự can đảm của Diệp Viễn, đối mặt với khiêu chiến của bốn cao thủ Thánh Giả, Diệp Viễn lại thật sự đến đây.

Mà sau khi Tô Minh nghe Diệp Viễn nhận mình chính là Diệp Viễn trong lời đồn.

Thì đầu chợt “ầm” một tiếng. Trống rỗng. Trước đó anh ta cũng đoán thân phận và địa vị của Diệp Viễn khá đặc biệt, tưởng đâu anh chỉ là một kẻ nhà giàu mới nổi mà thôi. Nhưng nghĩ thế nào cũng không ngờ được rằng Diệp Viễn chính là anh Diệp đó. “Hừ, dù là Diệp Viễn thì làm được gì chứ, chống lại bốn cao thủ thế này, chắc chắn phải chết không có gì để nghi ngờ!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio