Thần Y tu tiên

chương 551 “tiêu tiêu, tặng em này!”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Có thể tưởng tượng được họ muốn trở thành một người mẫu chuyên nghiệp trong vòng một tháng là chuyện khó khăn thế nào. Cũng may hai người thông minh, chỉ cần dạy dỗ một chút là sẽ học được rất nhiều thứ. Nhưng dù hai người đủ thông minh thì họ vẫn phải học quá nhiều. Đặc biệt là Phùng Tiêu Tiêu, cô ta biết rõ hoàn cảnh gia đình mình, vì thế bây giờ có cơ hội này, cô ta còn cố gắng hơn bất cứ ai. Mỗi ngày gần như đều không ngủ được mấy tiếng, vẫn luôn vất vả học tập đủ thứ. Cũng may trước đó Diệp Viễn đã cho Phùng Tiêu Tiêu ăn đan dược, nếu không với công việc cường độ cao như thế e rằng Phùng Tiêu Tiêu đã không chịu nổi mà ngã bệnh từ lâu rồi. Trong hai vòng thi trước đó, hai người cũng vì trạng thái không được tốt nên thứ hạng mới thấp hơn Liễu Phi Phi. Đương nhiên còn có một vài lý do khác mà hai người không biết. Nhưng dù thế mấy ngày gần đây hai người vẫn rất hot. Mà ngày mai sẽ là vòng thi thứ ba, hai người liên tục bận rộn mấy ngày cũng muốn thừa dịp hôm nay không có việc gì thì ra ngoài thả lỏng. Nhưng vì gần đây họ quá hot nên hai người cũng không ra ngoài nữa, chỉ tìm một nơi yên tĩnh trong nhà ăn, chuẩn bị ăn gì đó cho ngon! Có điều hai người vừa mới gọi rất nhiều thức ăn ngon, còn chưa kịp ăn đã có mấy con ruồi phiền phức đến làm phiền. Nhà tạo mẫu kia dẫn cậu Lâm và cậu Vương cùng với một đám đầy tớ ầm ĩ đi tới. Nhìn thấy hai tên này, Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi đều nhíu mày trong vô thức. Đương nhiên họ biết hai tên này, đều là người của tỉnh Điên Vân, còn là cậu chủ của gia tộc lớn nào đó. Vòng đấu thứ hai đã tổ chức ở tỉnh Điên Vân, mà gia tộc của hai tên này đã cung cấp nơi tổ chức cho cuộc thi. Cũng vì lý do đó nên hai tên này đã biết đến họ. Từ sau đó, hai tên này bắt đầu theo đuổi hai người họ một cách điên cuồng, rõ ràng họ đã từ chối rất nhiều lần nhưng hai tên này vẫn không chịu từ bỏ. Vốn cử tưởng vòng đấu thứ ba tổ chức ở tỉnh Tiềm Long, hai người họ có thể tránh thoát hai con ruồi phiền phức này rồi. Nhưng không ngờ hai tên này còn chạy đến đây từ tỉnh Điên Vân. Lúc này, cậu chủ họ Lâm kia đi tới trước Phùng Tiêu Tiêu, nở nụ cười mà anh ta cảm thấy là ấm áp, đưa bó hoa hồng đỏ trong tay đến trước mặt cô ta. Còn nói với giọng điệu vô cùng dịu dàng. “Tiêu Tiêu, tặng em này!” Ở một hướng khác, cậu chủ họ Phương kia cũng đưa đoá hoa hồng đến trước mặt Thư Uyển Nhi. Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi vẫn ngồi trên ghế một cách rất bình tĩnh, không nhận hoa của hai tên này. Phùng Tiêu Tiêu còn lạnh lùng cất lời. “Anh Lâm, tôi đã nói chúng tôi không thích các anh rồi, xin các anh đừng làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio