Tình huống bất ngờ đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người có mặt trong phòng triển lãm. Rất nhiều người quen biết Tả Dật Hiên, khi chứng kiến cảnh anh ta đột nhiên bị đánh thì đều thấy vô cùng kinh ngạc . Cái tên Tả Dật Hiên này vốn là con cháu nhà họ Tả ở thành phố Thanh Long. Mà nhà họ Tả ở thành phố Thanh Long có địa vị không thua kém gì so với bốn đại gia tộc. Dĩ nhiên, chủ yếu là vì nhà họ Tả khiêm tốn, không hay khoe khoang ra bên ngoài, hầu như không can thiệp vào những chuyện lớn nhỏ trong thành phố Thanh Long. Chỉ khi có sự kiện triển lãm đá quý mới thấy người nhà họ Tả xuất hiện để góp vui. Tuy nhà họ Tả khiêm tốn, nhưng cũng không ai dám khinh thường nhà bọn họ, bởi vì Tả Ngọc của nhà họ Tả là người duy nhất trong thành phố Thanh Long có địa vị ngang hàng với Hoa Đình Văn trong giới thẩm định. Đương nhiên, xét về tay nghề thẩm định đá quý thì Hoa Đình Văn vẫn lợi hại hơn một chút. Nhưng ngoài khả năng thẩm định đá quý ra thì Tả Ngọc còn có khả năng phân biệt mạch khoáng đá quý. Phải biết rằng toàn bộ mạch khoáng đá quý của thành phố Thanh Long này đều do một tay Tả Ngọc tìm ra. Ngoài ra, Tả Ngọc còn là một nhà điêu khắc đá quý, mỗi món đồ bằng ngọc do ông ta điêu khắc ra đều có thể bán với giá trên trời. Ông ta là khách quý của vô số thương nhân kinh doanh trang sức và ngọc thạch trên cả nước. Cũng chính vì vậy nên cả thành phố Thanh Long này, không một ai dám mạo phạm nhà họ Tả. Đắc tội với nhà họ Tả khác nào đắc tội với toàn bộ thương nhân bán đá quý của thành phố Thanh Long, của toàn bộ nước Hoa Hạ. Nhưng không ngờ hôm nay lại có người dám đánh cháu trai nhà họ Tả - Tả Dật Hiên. Đây chắc chắn là chán sống rồi! Rất nhanh, những vệ sĩ đi theo Tả Dật Hiên đứng ở ngoài cửa phòng triển lãm đã xông vào. Mấy người này đều cao to vạm vỡ, khí thế hung hãn, vừa nhìn là biết đã từng tập võ. Những người này vừa xông vào là đã bao vây ba người Tiểu Vũ. Nhưng họ vẫn chưa kịp động thủ thì Tiểu Vũ đã phi thân đá vài cước khiến mấy người bay lại ra khỏi phòng triển lãm. Sau khi giải quyết xong đám người, ba người Tiểu Vũ và Thẩm Tiểu Tiểu cầm lấy đá quý đã mua được, nhanh chóng quay trở lại buổi triển lãm nhà họ Lục. Lúc này, Phạm Thống và những người khác cũng đã trở lại, trong tay mỗi người đều mang một lượng đá thô, có người cầm ít, có người cầm nhiều. “Anh à, mau dẫn bọn em đi mở đá đi!” Vừa tiến vào, Tiểu Vũ đã hưng phấn lôi kéo cánh tay Diệp Viễn nói. Sau khi thoáng liếc nhìn, Diệp Viễn phát hiện số đá mà mọi người đã mua căn bản đều là đá bỏ đi. Bên trong hoàn toàn không chứa thứ gì. Nhưng trước đó, mấy người kia đều không cần anh giúp chọn đá, nói muốn thử vận may, cũng muốn trải nghiệm một chút niềm vui của việc cược đá. Vì vậy, Diệp Viễn cũng không nói nhiều làm gì, để cho bọn họ tiếp tục giữ sự mong đợi. Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của ông cụ Lục, nhóm người đã đến nơi cắt đá phía sau phòng triển lãm. Dùng máy cắt đá chuyên dụng, từng viên đá lần lượt được cắt xẻ ra. Nhưng khi đá của tất cả mọi người không cắt ra được gì, ai nấy đều có chút thất vọng. Nhìn thấy sự thất vọng trên gương mặt mọi người, ông cụ Lục nói. “Các vị, đi thôi! Buổi đấu giá sẽ bắt đầu ngay sau đây, tại buổi đấu giá này, một số viên đá đặc biệt cũng sẽ được đem rao bán, các vị có thể thử vận may, chưa biết chừng còn có thể giành về tay được một vài món đồ tốt!” Ông cụ Lục nói như vậy lập tức khiến mọi người lấy lại hứng thú. Tại các buổi triển lãm hàng năm, ngoài những loại đá được trưng bày để cho mọi người lựa chọn, còn có phiên đấu giá đá quý. Tại phiên đấu giá mỗi năm đều sẽ có một số viên đá thô kỳ lạ, gây tranh luận được đưa ra bán đấu giá. Về việc có lấy ra được gì từ trong đó hay không thì còn phải xem vận may người mua thế nào. Và cuộc đấu giá này cũng chính là điểm nhấn cho buổi thẩm định đá quý, vì thế nó đã thu hút rất nhiều người đến tham dự. Dưới sự dẫn dắt của ông cụ Lục, mọi người rất nhanh đã di chuyển đến một quảng trường rộng lớn phía sau phòng triển lãm. Trên toàn bộ quảng trường, mọi người đã sớm tụ tập lại với nhau.