Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Đối với Phượng Khương Trần mà nói thì cuộc tranh đấu của Thái tử và Thất hoàng tử là một chuyện rất là xa vời, nàng căn bản không có nghĩ tới, bản thân đã cuốn vào cuộc chiến tranh vị trí người kế ngôi, toàn bộ tâm tư của nàng lúc này đều đặt vào phòng phẫu thuật mới xây dựng xong ở hậu viện.
Phượng Khương Trần tự mình đi giám sát, mỗi một chỉ tiết nhỏ đều yêu cầu phải làm tới mức hoàn mỹ, tuyệt không cho phép qua loa.
Vương Thất ở bên cạnh thấy vậy rất là bội phục nàng, nhưng không thể không nói, Phượng Khương Trần nữ nhân này, là một người làm được việc, khi hắn đem chuyện mà Phượng Khương Trần mấy ngày nay làm, từng cái một phản hồi đến Vương gia, thì thanh âm phản đối ở Vương gia cũng nhỏ đi rất nhiều.
Thoáng chốc ba ngày đã trôi qua, Phượng Khương Trần vẫn như là thường ngày, chuẩn bị về phía hiện trường thi công ở hậu viện, Chu Hùng lại đến báo rằng, ngoài cửa có bốn tên thị vệ hoàng cung, nói là đón Phượng Khương Trần đi biệt viện Hoàng gia, tham gia lễ hội hoa đào mà An Yên công chúa tổ chức.
“Cái gì, lễ hội hoa đào?” Phượng Khương Trần trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Nàng quên luôn cả việc này rồi.
Chu Hùng nhẹ gật đầu, lo lắng mở miệng nói: “Nếu không thì ta đi cùng bọn họ, nói là thân thể ngươi không khỏe, không đi được nhé?”
Mấy ngày nay quá bận rộn, căn bản không có thời gian đi suy nghĩ chuyện về lễ hội hoa đào.
Phượng Khương Trần nhẹ nhàng lắc đầu: “Không còn kịp nữa rồi, ngươi đi nói với mấy tên thị vệ kia là ta đổi bộ quần áo liền ra ngay”
Binh tới tướng chặn, nước tới đắp đất.
Nàng cũng không tin, nàng có thể còn sống từ hoàng cung đi ra, mà lại không có biện pháp để tiếp tục sống từ biệt viện Hoàng gia đi ra.
Một cái lễ hội hoa đào nho nhỏ, nàng sợ cái gì chứ.
Phượng Khương Trần trở về phòng, cởi bỏ bộ quần áo bông vải thô trên người dùng lúc giám sát xuống, thay vào đó là một bộ váy lụa mỏng còn khá mới.
Váy lụa mỏng màu xanh nước, trên tà váy có thêu mấy con bươm bướm, khi mà đi qua đi lại, mấy con bươm bướm đó sẽ như là bay ra ngoài, nhã nhặn mà không đơn điệu, làm cho cả người Phượng Khương Trần nhìn qua thấy xinh đẹp hơn rất nhiều.
Đơn giản bôi thêm một chút phấn son, để cho chính mình trông có chút khí sắc, chọn lấy khuyên tai, hoa tai đeo lên, tuy rằng không quen lắm nhưng Phượng Khương Trần vẫn đeo lên thêm một bộ vòng tay bằng bạc.
Phượng Khương Trần không có ý định so đẹp cùng ai, chỉ là muốn không khiến người ta nói rằng nàng thất lẽ, dù sao thì tham dự yến hội như vậy, một thân quần áo đơn điệu ngoại trừ cho thấy ngươi có vẻ nghèo, cũng cho thấy ngươi có vẻ rất ngu xuẩn.
Ở hiện đại, nàng thường xuyên chứng kiến trong những bộ phim thần tượng lừa người, nhân vật nữ chính sẽ kiểu cô bé lọ lem, tham dự yến hội kiểu gì cũng sẽ là một thân quần áo đơn điệu rách rưới, không mang theo bất kỳ một đồ trang sức gì, sau đó thì sẽ kinh diễm toàn trường.
Tình huống như vậy, trên thực tế thì căn bản sẽ không bao giờ xảy ra.
Là một nữ quân y tuổi trẻ tài cao thì Phượng Khương Trần cũng đã từng mấy lần tham gia yến hội khá lớn, trong loại yến hội đó, ngươi muốn là một thân quần áo đơn giản, không mang theo bất cứ một đồ trang sức gì, dù cho ngươi có thiên tư quốc sắc đến mấy cũng vô dụng, hơn nữa nhân vật nam chính cũng sẽ không bao giờ chú ý tới ngươi, bởi vì…