Chương
Ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, xoẹt xoẹt… Mơ hồ còn cảm nhận được cả tia lửa, mắt Cửu hoàng thúc trầm xuống, nhẹ nhàng phất ống tay áo, bốp… tiếng xé gió vang lên, đánh sát khí Huyên Minh Kỳ tạo nên nát tan, không ngẩng đầu lên nói: “Bản vương nhất định sẽ toại nguyện, người ngáng đường bản vương, bản vương sẽ cho hắn sống không bằng chết.”
Đây chính là Cửu hoàng thúc, hắn và Phượng Khương Trần có một lòng kiên định, đã định ra mục tiêu thì dù có đâm đến đầu rơi máu chảy cũng phải xông về phía trước.
Đây chính là điều mà người thường không kiên trì và cố gắng làm được, chỉ như vậy hắn và Phượng Khương Trần mới đi được đến ngày hôm nay.
Nhìn hai nam nhân đang giao phong với nhau, Nguyên Hi tiên sinh và Thôi Hạo Đình cảm thấy áp lực rất lớn, đồng thời hai người cũng nhìn Huyên Minh Kỳ bằng con mắt khác, hình ảnh Cửu hoàng thúc lạnh lùng cao ngạo như vậy là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến.
Thế gian này có mấy người có thể giữ vững bình tĩnh trước khí thế mạnh mẽ của Cửu hoàng thúc chứ, Huyên Minh Kỳ giao thủ với Cửu hoàng thúc đã khiến bọn họ nhận ra đây là hai đối thủ ngang tài ngang sức, người này cũng rất ưu tú, đáng để bọn họ chú ý.
Ánh mắt hai thúc cháu giao nhau, lại ăn ý dời đi, thấy Cửu hoàng thúc và Huyên Minh Kỳ đánh cũng đã đủ rồi thì Nguyên Hi tiên sinh mở miệng đóng vai người hòa giải.
“Cửu hoàng thúc, Huyền Tiêu cung là môn phái đứng đầu giang hồ, luôn luôn tuân thủ đúng nước sông không phạm nước giếng với hoàng thất Đông Lăng, ngài không cần thiết vì một đóa Tuyết Liên Hoa nghìn năm mà bất hòa với nhau, nếu Huyền Tiêu cung đã lấy Tuyết Liên Hoa nghìn năm của Cửu hoàng thúc thì ngài nói bọn họ tìm một đóa khác là được rồi.”
Lời vừa nói ra, Cửu hoàng thúc và Huyên Minh Kỳ vẫn không nói lời nào, mặt Phượng Khương Trần liền đen đi, hung hăng trừng Nguyên Hi tiên sinh.
Mẹ nó… Thôi gia đây là đang sợ thiên hạ chưa đủ loạn hay sao, lời này nghe có vẻ như đang khuyên giải nhưng câu chữ lại như đang đánh vào mặt người khác, chưa nói đến chuyện Huyền Tiêu cung có đồng ý tìm một đóa Tuyết Liên Hoa khác cho Cửu hoàng thúc hay không, Cửu hoàng thúc chắc chắn không đồng ý.
Đôi khi đồ vật bị người khác cướp mất không phải cứ mang một món y hệt ra là được, bị cướp đồ đi khác gì mặt mũi cũng bị vứt đi, Cửu hoàng thúc nói những lời này đã không có ý định hòa giải, Cửu hoàng thúc không chịu nổi sự mất mặt này, Huyền Tiêu cung cũng vậy.
Nguyên Hi tiên sinh đang yên đang lành lại đi gây sự, Cửu hoàng thúc sao có thể buông tha cho hắn ta được, ngay trước mặt Huyên Minh Kỳ rất chân thành nói: “Đại công tử và Huyền Tiêu cung có chút hiểu lầm, chuẩn bị cùng bản vương đi Huyền Tiêu cung, tìm cung chủ Huyền Tiêu cung nói chuyện, Lâm thái tử và Huyền Tiêu cung hình như đang tranh chấp lãnh thổ, đại công tử quyết định đi cùng bản vương, không biết Nguyên Hi tiên sinh có hứng thú với vấn đề này không.”
Phách lối nha!
Cuồng vọng nha!
Cửu hoàng thúc đây là đang hung hăng đánh vào mặt Huyền Minh Kỳ, đồng thời kéo Nguyên Hi tiên sinh và Thôi gia đang đứng ngoài xem náo nhiệt xuống nước cùng, cho dù Thôi gia không hợp tác cũng không sao, giờ có liên quan rồi.
Ngay trước mặt Huyên Minh Kỳ nói thẳng ra hắn đã hợp tác với một số người chuẩn bị đánh thẳng vào Huyền Tiêu cung, còn nói muốn liên thủ với Thôi gia, đây là người kiêu ngạo đến mức nào chứ.
Giờ khắc này dù là Huyên Minh Kỳ tính tình tốt đến đâu thì mặt cũng có chút biến sắc, Cửu hoàng thúc khinh người quá đáng.
Toát mồ hôi, nếu Huyên Minh Kỳ biết thái tử Nam Lăng vì muốn kiếm thêm chút gì đó và thiên hạ đệ nhất thôn trang Lam Cửu Khánh cũng gia nhập thế lực này thì chắc chắn sắc mặt sẽ càng khó coi hơn, nhiều người hợp tác lại như vậy thì Huyền Tiêu cung cũng không thể phản kháng được.
Giang hồ, thế gia, hoàng thất, ba lực lượng đồng thời hướng đến Huyền Tiêu cung đánh một đòn, tuyệt đối là một đòn trí mạng.