Chương
Mặt Lục Thiếu Lâm xám ngoét như tro, hắn quỳ xuống vang lên một tiếng “bộp”: “Hạ quan tham kiến Cửu Hoàng thúc, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, hạ quan không biết Cửu Hoàng thúc đích thân tới đây nên không thể nghênh đón từ xa, mong Cửu Hoàng thúc tha tội.”
Hôm nay là ngày gì vậy nhỉ? Nguyên một đám long tử phượng tôn này rảnh rỗi lắm đúng không? Sao tất cả đều chạy đến chỗ đại lao Huyết Y Vệ vậy?
“Cửu Hoàng thúc.” Sự kinh ngạc lóe lên trong mắt Phượng Khương Trần.
Mặc dù nàng chỉ có duyên gặp Cửu Hoàng thúc vài lần nhưng không biết vì sao Phượng Khương Trần rất tin tưởng hắn.
Có Cửu Hoàng thúc ở đây, hôm nay nàng sẽ không sao.
Trái tim hoảng sợ và bất an của Phượng Khương Trần ổn định lại theo sự xuất hiện của Đông Lăng Vũ Cửu.
nhi.
Đông Lăng Vũ Cửu đi thẳng vào phòng hình phạt, toàn bộ phòng hình phạt đều ở trong trạng thái áp suất thấp theo sự xuất hiện của hắn.
An Yên công chúa vội vàng nhường đường, Đông Lăng Vũ Cửu cũng không khách sáo mà ngồi vào chỗ vốn dĩ là của An Yên công chúa.
Đông Lăng Vũ Cửu ngồi xuống, thái giám đi sau hắn không biết cầm một ấm trà và một chén trà từ đâu ra rót cho Đông Lăng Vũ Cửu.
Đến Huyết Y Vệ để uống trà!
Trong mắt Phượng Khương Trần hiện lên nụ cười.
Cửu Hoàng thúc này thật là một người thú vị.
Đông Lăng Vũ Cửu đến Huyết Y Vệ uống trà giống như quan chức hiện đại đến Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương để uống trà, tâdt cả bọn họ có đi không về.
Cửu Hoàng thúc cứ ngồi như vậy không nói tiếng nào, trong lòng An Yên công chúa lo lắng đủ kiểu, nàng không sợ ai hết, duy chỉ sợ tên Hoàng thúc mặt lạnh cũng không lớn hơn nàng máy tuổi này.
Sự việc hôm nay đã kinh động đến Cửu Hoàng thúc không hỏi han chuyện thế sự, An Yên công chúa biết chuyện này không thể bỏ qua, sống chết của Phượng Khương Trần đã không còn nằm trong sự kiểm soát của nàng nữa!
Bởi vì, Cửu hoàng thúc đã nhúng tay vào!
Một lưu ý với độc giả: Sách mới lên kệ, mong các bạn thiếu nhi ủng hộ, hãy bình chọn cho Phượng Hoàng Thác bằng phiếu tháng này và tháng sáu. Tháng bảy Đế Hoàng mới lên bảng.
Chương : Ân tình Hoàng, hoàng thúc. Lúc này hình như An Yên công chúa có chút đáng thương, bắt an xoắn tay áo, cúi đầu rụt rè nhìn Đông Lăng Vũ Cửu.
Đông Lăng Vũ Cửu nhẹ nhàng nhâm một ngụm trà, ý tứ sâu sắc nói: “An Yên đã lớn rồi.”
“Hoàng thúc, An Yên, An Yên…” Nước mắt của An Yên công chúa, thoáng cái liền chảy ra, vẻ mặt vô cùng oan ức nói: Hoàng thúc, người hiểu lầm An Yên, An Yên nghe nói Văn Phượng Tú mua sát thủ muốn ám sát An Yên, chỉ vì nhất thời tức giận, muốn đến hỏi rõ, không ngờ lại đúng lúc gặp Lục đại nhân đang thẩm vấn Phượng Tú.”
Mở mắt ra là nói dối, đó là vũ khí thiết yếu cho mỗi quý nữ.
Lục Thiếu Lâm quỳ trên mặt đắt, trong bầu không khí đến thở một hơi cũng không dám, thấy An Yên công chúa hất nước bẩn lên người hắn, nhưng hắn lại có nỗi khổ không thể nói ra.
Muốn ở trước mặt Cửu Hoàng thúc giải thích rõ ràng một chút, vừa ngắng đầu liền bắt gặp ánh mắt có mang theo vài phần lạnh lùng của An Yên công chúa, chỉ có thể tiếp tục cúi đầu, mồ hôi to như hạt đậu nành, rơi xuống.
Đông Lăng Vũ Cửu giống như bị điếc có chọn lọc, chỉ nghe nửa câu sau: “Lục đại nhân đang xét xử vụ án?”
Lúc này Lục Thiếu Lâm không dám nói có, cũng không dám nói không, chỉ có thể cùi đầu tháp hơn, nhìn ánh mắt giết người kia của An Yên công chúa, Lục Thiếu Lâm coi như không nhìn thấy gì.
Đắc tội nhiều với An Yên công chúa sẽ bị nàng làm khó dễ, còn đắc tội với Cửu Hoàng thúc rất có thể, ngay lập tức biến thành xác chết.