Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Đợi nửa ngày, vẫn không đợi được Cửu hoàng thúc lên tiếng, Hoàng thượng rất thất vọng, nhìn thoáng qua Đông Lăng Tử Lãng nói: “Trẫm liền cho Phượng Khương Trần một cơ hội, Cửu đệ, trẫm tin ngươi, cũng tin tưởng lời đề nghị của người.”
Nhiều lần ra tay trợ giúp Phượng Khương Trần, bây giờ lại cố ý không thè quan tâm đến sống chết của nàng.
“Cửu đệ, ngươi rốt cuộc có kế hoạch gì?”
Hoàng thượng phát hiện, ông càng ngày càng không hiểu Đông Lăng Vũ Cửu.
Mà Đông Lăng Vũ Cửu cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, sẽ có người có thể hiểu được hắn.
“Hoàng huynh ngôn trọng, Phượng Khương Trần không phải là người thần đệ đề nghị, thần đệ chỉ cảm thấy nữ nhân này có lẽ có biện pháp, nghe nói nàng ở bên ngoài Phượng phủ cứu Viên thái y bị đột quy, nói vậy tài năng và y thuật của nữ nhân này chắc chắn cũng không kém.”
Cửu Hoàng thúc đang nhắc nhở Phượng Khương Trần, đừng đem ân oán cùng Đông Lăng Tử Lãng kéo đến cùng một lúc.
cao ngạo nói: “Phượng Khinh Trần, chỉ cần ngươi chữa trị tốt cho Lăng vương điện hạ, những khuất mắc trong quá khứ liền một bút tiêu tan, bản cung hứa hắn ngày Lăng vương cưới chính phi, ngươi sẽ được làm phi tần.”
“Tạ ơn hoàng hậu nương nương, nương nương ngàn tuổi ngàn tuổi ngàn tuổi.” Phượng Khương Trần hành lễ.
“Hoàng hậu nương nương, Thứ Khinh Trần không thể tiễn người xa hơn, thương thế của Lăng vương điện hạ rất quan trọng.”
Một phi tần? Phượng Khương Trần nàng không ham thích gì địa vị đó.
Nói xong, cũng mặc kệ sắc mặt hoàng hậu khó coi cỡ nào, xoay người đi về phía trong phòng.
Kéo màn cửa, chặn cửa số và cửa ra vào, và thắp nến.
Hoàng hậu nương nương tức giận đến mức thật sự muốn thổ huyết.
Đông Lăng vương triều còn chưa có ai, dám không cho bà mặt mũi như vậy.
“Nương nương đừng tức giận, thương thế của điện hạ rất quan trọng, Phượng cô nương cũng chỉ là quá lo lắng cho vết thương của Lăng Vương.” Cung nữ vội vàng trấn an Hoàng hậu nương nương.
“Đi thôi.” Hoàng hậu nương nương vung tay áo, cung nữ cẩn thận đóng cửa lại.
Người đi rồi, nội thất lớn như vậy chỉ còn một mình Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần rốt cục có thể buông dậy thần khinh đang căng như dây đàn xuống, khởi động túi y tế thông minh, thay Đông Lăng Tử Lãng kiểm tra.
Kết quả chẩn đoán so với Phượng Khương Trần dự đoán còn tồi tệ hơn, các chỉ số thân thể đều thấp hơn mức trung bình quá nhiều, nhịp tim yếu gần như không lường được, giá trị huyết áp càng thấp đáng Sợ.
Truyền máu là việc cần thiết ngay bây giờ.
Đông Lăng Tử Lãng, nhóm máu O.
Nhóm máu này không cần phải lo lắng về thiếu máu cục bộ, nhưng…
Phượng Khương Trần nhìn một túi máu nhóm O còn sót lại trong ngân hàng máu, khóc không ra nước mắt.