Nay mới sáng ra đến trường gặp ngay đám "lục" đã ngự sẵn ở phía chỗ em.
- P báo cho mày biết là nay lớp có một trận đá đấy. Thằng S.
- Thì sao?
- Mày có biết đối thủ là ai không?
- Thì trong trường mình.
- Không nói đùa, đoán xem?
- Cái kiểu up mở thế này thì chắc là đội mạnh.
- Thì vô địch năm ngoái.
- Ghê đó, lớp nào vậy?
- Đã bảo đoán.
- Chắc có liên quan đến tao, chắc chỉ có a.
- Đù, đoán như thần.
- Tao là ai. Mà bọn nó vô địch cái gì?
- Thì bọn nó chơi rắn lắm, không ngại phạm lỗi.
- Thì giờ sao?
- Mày tham gia không?
- Như cũ, dự bị.
Nay D lại nghỉ học, có việc gì à? Thôi kệ đã, ngủ luôn hết buổi, xong lại bị nhỏ L nhắc tập.
Trưa về ăn uống xong lại ngủ. Chiề dậy thì thấy có tin nhắn đến nhắc chiều nay đá bóng. Thôi cũng rảnh ghé qua xem sao.
Đến sân thì đã hết hiệp thua hai quả rồi, nhìn mặt đứa nào cũng như ct ngâm ý.
Thằng Hậu lúc này đang ôm chân ngồi mà xuýt xoa. Em thấy vậy hỏi S.
- Nó sao vậy?
- Vừa bị quét trụ.
- Cho trừa. Ha ha
Quay ngay ra trêu nó.
- Đau hả bạn Hậu?
- Thử đi rồi biết.
- Vậy cơ à?
- Mày ngon vào đi. Nó cay cú
- Ok. Tao vào.
Vậy là em thay đồ. Nhưng thế này thì hình xăm vơi cái áo đỏ MU, nhìn mình giờ.... Haiz.
- Bên a có sự thay đổi, vào sân là số P"đen". Nhìn anh rất hổ báo nhưng không biết có làm được gì không khi đã thua bàn. Hổ báo gì thì cũng sợ bác thợ săn mà. má thằng BLV.
Bên kia giờ đang dẫn bàn. Lại chơi về phòng thủ giữ tỉ số. Em kêu bọn bạn nhắc nhau cứ thoải mái tấn công, tạm thời em sẽ thủ. Cả đám truyền nhau nghe xong thì nhao lên tấn công. Em đã đoán mà. Bên kia thấy vậy khi vừa cướp được bóng thì tràn lên tấn công. Có mình em với thủ môn nên chắc bọn nó khinh địch cứ như vậy dẫn bóng. Nhưng em đã nhanh chân bằng một pha trèn người đúng luật cướp bóng từ nó, rồi băng tốc độ nhanh chóng dẫn bóng thẳng vào sân đồi phương, dễ như ăn kẹo, thấy thằng C đang ở một góc đẹp truyền luôn cho nó, nó thì cũng không sút truyền lại cho L. Thằng L thì ở xa hơn khu giữa sân nên cũng không sút nốt rồi chuyền cho thằng S.
- Bên a đang thực hiện đá tập trên sân a. BLV troll
Lần này khác, thằng S nhận bóng thì ở một vị trí khá đẹp, nó co chân sút luôn, nhưng bóng đã chạm tay thủ môn bóng đập xà ngang dội ra, thằng C nhanh như cắt lao vào bồi một phát. Vào rồi.
- Đã rút ngắn tỉ số, sau ' vào hiệp hai thì bên a đã thay đổi tình thế, hoàn toàn kiểm soát bóng. BLV
Bên a đã tổ chức phản công nhanh. Phản công ư? Tao vẫn đứng đây mà, đâu có dễ như thế. Nhẹ nhàng cướp bóng từ chân thằng tiền vệ bên nó. Đã truyền cho L đã bên cánh trái. Nó dẫn sâu vào rồi chuyền lại cho em, nhận bóng thì thấy thằng S ở một vị trí hoàn toàn trống trải. Như đặt, nó tạt má ghi bàn cân bằng.
- Vào - sau khi thay người a đã hoàn toàn thay đổi thế trận. S"siêu quần" đã ghi bàn từ một đường chuyền như đặt từ P"đen". P"đen"( tên em in trên áo) gần như bao quát cả sân nhà lẫn khách.
Cân bằng rồi, vẫn còn ' cuối nhưng bên bọn nó giờ đã đổ bê tông phòng thủ rồi, chắc đợi sút luân lưu. Kệ bọn nó mình đang khí thế mà, hò hét tổng tấn công, bên mình tràn lên tấn công. Nhưng khác rồi, khi thằng trung vệ bên nó cướp được bóng từ một đường chuyền hỏng của thằng C thì bọn nó tổ chức phản công nhanh. Thôi rồi bên mình giờ chỉ còn hai thằng N T hậu vệ thì nguy thật rồi. Bên nó tiến như không vào sân mình, thằng tiền vệ bên nó nhận bóng dễ dàng lừa qua N bằng một pha lừa đơn giản, còn thằng T nay trước mặt thì nó không vượt nữa mà chuyền qua cho thằng còn lại đã chạy đến bên cánh kia.
- Đây là sức mạnh đội vô địch năm ngoái ư, bên a giờ thực sự nguy hiểm đây. Thằng BLV.
Nhưng chắc chắn một điều ngac nhiên mà bọn nó không thể ngờ là em đã chạy về và nhẹ nhàng cắt đường truyền đó và truyền thẳng lên cho S bằng một đường chuyền dài. Cả sân như vỡ oà
- Tôi vẫn chưa tin vào mắt mình, P"đen" vừa ở sân khách mà giờ đã ở sân nhà để cản bóng.
Nhưng bên em lúc này đã chạy về gần hết vì pha phản công vừa rồi. S thì không chơi nổi thằng bên nó rồi. Ngay khi vừa lừa qua được một thằng thì lại bị cản ngay bởi thằng kia. Bóng bị đẩy về giữa sân.
- Gì vậy, bóng ma P"đen" của a đã lại xuất hiện ngay pha cản bóng, bóng lại về chân P"đen".
Nhẹ nhàng vượt qua hai thằng bằng một pha xỏ kim và lừa cơ bản. Nhưng thằng còn lại, số . Đúng là không ngại phạm lỗi. Nó định ngáng chân mình đây mà. Chơi thôi, mỉm cười đợi khi khoảng cách đã không đủ để nó ngừng lại thì em nhẹ đá gót bóng về phía sau. Đứng vững chờ nó. Và ống đồng đấu ống đồng, và tất nhiên, người đau là thằng kia. Trọng tài phát huy tác dụng ngay lập tức. Một thẻ đỏ cho người....bị đau.
- Một pha phạm lỗi lộ liễu từ số bên a. Nhưng người phạm lỗi cũng là người thiệt. Số đang lăn lộn trên sân. Trong khi người bị phạm lỗi vẫn bình thường. Cả sân cười ầm
m solo vs với thủ môn. Và còn ' một là ngay bây giờ hoặc không bao giờ. Em co chân sút căng hết cỡ, một đường sệt đấy kéo thẳng vào góc trái dưới cầu gôn, thằng thủ môn đã đoán được phi người cản cả hai bàn tay đã cản ngay trước bóng nhưng lực em sút đâu có nhẹ, bóng vẫn đi thẳng, bẻ ngược tay nó, không sai tay thì chắc chắn gãy.
- Vào....- cho a thật khó tin, thì ra đây là quân bài chót của a p"đen" đã giúp ngược dòng đánh bại vô địch năm ngoái. Thằng bình luận viên hò hét.
Ngay sau đó là tiếng còi kết thúc của trọng tài vang lên. Cổ động viên lớp mình hò hét như điên. Bên a thì không còn chút sĩ khí, mà cũng không dám dở thói côn đồ như mọi người đồn. Thử xem, anh chăm luôn. Có thằng thủ môn là biểu cảm vẫn lằm rên gỉ ôm tay. Gãy chắc rồi ha ha.
Thằng Hậu lúc này nhìn ngu không tả nổi, mình thì hả hê, chú muốn gì anh chiều tất.
Đã xong, nhưng nhìn lại bọn lớp mình thằng nào cũng có một đứa chăm sóc lại thấy tủi thân, thật sự cô đơn lắm chứ, nhưng biết làm sao bây giờ, lỗi là do mình tự tạo ra một ranh giới nén bây giờ thì bị chính ranh giới đó giữ lại, lẳng lặng đi ra một góc vắng ngồi. khi đang ngồi ở một băng ghế đá thì cảm giác có người đang đến gần, quay lại thì là con nhỏ bên a có quen vì qua tìm Hà có gặp vài lần. Trên tay nhỏ cầm hai chai khoáng, đưa mình một trai rồi ngồi cuống bên cạnh.
- Mình ngồi đây được chứ?
- Tôi đâu có quyền.
- Hì.
-...
- Mà thấy bạn đá hay quá. Sao chỉ dự bị?
- Không có hứng thôi.
- Bạn lạnh lùng ít nói quá nhỉ. Như thế nhiều cô thích lắm đấy.
- Nhiều thì làm gì? Cái người cần thì không nghĩ thế đâu.....nở một nụ cười cay đắng.
Chắc nhỏ thấy không phải lúc nói chuyện, nhỏ đứng dậy bỏ đi nhưng lúc đi ngang qua nói như khẽ vào gió.
- Chào ông chủ.
- Bạn.
- Bạn gọi mình? Nhỏ giả ngơ.
- Không thì ai? Bạn vừa gọi tôi là gì?
- Thì....ông chủ. Nhỏ nói khẽ vào tai em.
- Sao nói rõ xem nào? Cô biết gì?
- Biết một số thứ cần biết.
- Ra vẻ bí hiểm.
- Chưa chắc đâu, có người bí hiểm hơn đó.
- Gì?
- Thì mình có biết một số thứ chắc chắn liên quan đến bạn.
- Nói rõ xem nào?
- Mình có quen đó.
- Không quen.
- Đúng là...
- CÔ LÀ AI? Em gằn giọng
- Sẽ sớm biết thôi. Chắc chắn sẽ gặp lại mà.
Đm con dở này, có gì cứ nói toẹt ra đi, ra vẻ bí hiểm nữa, cay rồi đấy.
Xong cả bọn lớp em rủ nhau đi liên hoan nhưng em khất với lý do mệt, rồi lẳng lặng ra về, cũng buồn nhỉ? Thôi thì về quán anh L ngồi, chắc ở đó sẽ đủ yên tĩnh.