“Đinh, nhảy chuyển thành công đến vị trí thế giới cơ chế trừng phạt, thế giới trừng phạt 《 Chạy trốn khỏi mạt thế 》, địa điểm rớt xuống, nhà giam X, bởi vì cơ chế trừng phạt quá mức đen tối máu me hủy tam quan, xin người chơi chuẩn bị sẵn sàng, cố gắng gìn giữ thể xác và tinh thần khỏe mạnh, trốn thoát thế giới trừng phạt.”
“Đinh, thành công phối hợp nhân vật, bối cảnh nhân vật đã ghi lại trong sổ tay công lược, xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
“Bày tỏ ấm áp: bởi vì 《 Chạy trốn khỏi mạt thế 》 là thế giới trừng phạt, nhiệm vụ trừng phạt sẽ được phát xuống sau khi kích hoạt bối cảnh thế giới, nhiệm vụ thất bại cơ chế trừng phạt sẽ tự động đóng, người chơi sẽ bị cưỡng chế lưu lại ở thế giới trừng phạt, cũng chặt đứt liên hệ với hiện thực, người chơi… Chúc bạn thành công.”
Đỡ đầu mình chậm rãi từ trên giường lạnh như băng ngồi dậy, Quản Lăng ngốc lăng gọi ra sổ tay công lược, nhìn về phía bìa sách màu đen kia.
Trên bìa sách, nơi đã từng có cái khuông bạc ánh đỏ hết một phần ba như là chưa từng xuất hiện qua, nếu như không phải Quản Lăng mắt sắc phát hiện ánh sáng loe lóe men theo bên kia, sụp đổ cũng không đủ để hình dung tâm tình bây giờ của cậu.
Một lần sảy chân để hận nghìn đời, mai kia trở lại trước giải phóng a!
Chỉ là nhất thời tiện tay hái trái cây mà thôi, giờ thì tốt rồi, cơ chế trừng phạt đen tới máu me hủy tam quan khởi động không chút lưu tình, điểm số bị lọc luôn không nói, ngay cả mạng cũng bị uy hiếp, đây đến tột cùng là món game thần du thế nào a, game như vậy thật sự có thể đưa ra thị trường sao, đây là mua đến đưa cho kẻ thù đi?!
Hoàn toàn quăng việc bản thân đã từng tò mò với cơ chế trừng phạt ra sau đầu, Quản Lăng rơi lệ đầy mặt mở sổ tay công lược ra, giật giật mũi, mắt sưng đỏ bắt đầu đọc bối cảnh nhân vật.
Cơ chế trừng phạt sở dĩ xưng là trừng phạt, địa điểm nó rớt xuống so với mấy thế giới trước khẩu vị cũng nặng hơn rất nhiều, nhà giam X tu tập tất cả tội phạm tử hình tuyệt đối sẽ không được thả ra trên khắp thế giới, mà Quản Lăng, lại là một cảnh ngục bé nhỏ không đáng kể vừa mới tiến vào nhà giam này.
Lật xem trang hai, Quản Lăng có chút buồn bực quan sát bốn phía một chút, phát hiện đây đúng là một nơi cùng loại với văn phòng nhỏ, chỉ là văn phòng này có chút âm trầm cùng nặng nề mà thôi.
Chép chép miệng, Quản Lăng nghi hoặc nói: “Không phải nói chạy trốn khỏi mạt thế sao? Vì sao địa điểm rớt xuống lại ở trong ngục giam?”
“Đinh, người chơi tôn kính, bối cảnh thế giới còn chưa mở ra, xin người chơi an tâm một chút chớ nóng.”
Cho nên nói bây giờ xem như cho cậu một kỳ hoãn thi hành hình phạt sao? Mạt thế cái gì, cái game này quả nhiên là dùng để đưa cho kẻ thù mà.
Biết mạt thế còn chưa tới, Quản Lăng thoáng nhẹ nhàng thở ra, tuy nói nhà giam so với mạt thế cũng không tốt đến đâu, nhưng ít nhất đối với thân phận bây giờ của cậu mà nói, coi như là có chút bảo đảm an toàn.
Yên lặng thu lại sổ tay công lược, Quản Lăng trầm mặc một lúc lâu, có chút do dự nói: “Cái kia, tao có thể hỏi nhiệm vụ công lược chưa mở ra ở thế giới trước là cái gì không?”
“Đinh, nhiệm vụ cuối cùng của người chơi là giúp đỡ Đức Vua Rome Caesar chiếm lĩnh Ai Cập, cũng trở thành Vương hậu Ai Cập chân chính trông coi Ai Cập, nhưng bởi vì Đức Vua Rome chết, sau khi nhiệm vụ thất bại Rome đã bị hệ thống game tự động quy về ranh giới Ai Cập.”
Trong đầu nhất thời sinh ra một loại suy nghĩ, ôi chao, thật ra nhiệm vụ thất bại cũng không tệ lắm, Quản Lăng mười hai vạn phần xin lỗi Caesar vô tội bị mình liên lụy, cảm giác có tội với Celd cuối cùng cũng thoáng giảm bớt một ít.
Suy nghĩ chốc lát, Quản Lăng có chút lúng túng khụ một tiếng, mặt không chút thay đổi nói: “Vậy sau khi tao chết, Vương hậu Ai Cập biến thành ai?”
“Đinh, thi thể Đại Vương Tử Quản Lăng được an trí trong Kim Tự Tháp Pharaoh, Pharaoh Ai Cập cả đời không lập gia đình.”
Nổ gan nổ ruột!
Vui tươi hớn hở từ trên giường nhảy xuống, vừa lòng chiếm được câu trả lời thuyết phục, tâm tình Quản Lăng rất tốt nghĩ có muốn hay không thừa dịp hiện tại đi vơ vét chút thức ăn, để ứng đối với nguy cơ mạt thế sắp đến.
Từ trên sổ tay công lược nói cảnh ngục Quản Lăng hôm nay là ngày đầu tiên ra ca, mấy ngày hôm trước đều là đi theo cảnh ngục cũ huấn luyện, Quản Lăng nhìn nhìn quần áo đặt bên giường, quyết định vẫn là đi tìm cảnh ngục cũ kia trước biết rõ tình huống rồi nói sau.
Vòng quanh phòng đi hai bước, sau khi Quản Lăng mặc xong trang phục cảnh ngục, cầm trang bị điện côn, chiếu hai cái về phía cái gương bên tường.
Cài kín cổ áo cảnh phục, đeo găng tay trắng năm ngón tay hư hư khoát lên thắt lưng da trâu bên hông, mang giày da đặt bên quần áo lên chân, mông bị buộc chặt quanh mà căng vểnh.
Cảnh ngục Quản Lăng này hình như là một người phương Đông, khuôn mặt của nhân vật và Quản Lăng ở từng thế giới trong game cũng không kém lớn, tóc đen mắt đen, khóe mắt lạnh lùng nhếch lên, khuôn mặt không chút biểu tình, cảnh phục đẹp trai gọn gàng này mặc trên người Quản Lăng lại hiện ra một loại cảm giác cấm dục mê người.
Thân là một thẳng nam, không chút có phát giác mình mặc cái này ở trong ngục giam sẽ có vấn đề gì, Quản Lăng vui rạo rực nhìn nhìn lại nhìn, lại bay lên một tầng trình độ nhận tri của bản thân.
Ông quả nhiên là thân phận gì cũng có thể khống chế tuyệt vời, thật là mặc cái gì là như cái đó!
Đắc ý giơ lên quả dưa nhỏ, Quản Lăng sờ sờ điện côn bên eo, giơ giơ ha ha he he, rồi mới chuẩn bị đẩy cửa ra ngoài.
Tay vừa đụng tới nắm cửa, liền bị người ở ngoài kéo ra, ngay sau đó, một khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng xuất hiện trước mặt Quản Lăng, “Cậu ở trong phòng làm gì, thời gian ra ca cũng sắp qua luôn rồi!”
Quản Lăng: “=A= “
“Anh, anh, anh, Lý…” Trợn mắt há hốc mồm nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, Quản Lăng run run nâng tay lên hung hăng cho mình một cái tát.
Đầu óc choáng váng mở to mắt, Quản Lăng chớp nửa ngày, rốt cục xác định mình không phải xuất hiện ảo giác.
Vẫn là cúc áo cài chặt đến cổ, khuôn mặt lạnh như băng, đôi môi nghiêm túc nhếch…
Đờ mờ Lý cảnh quan anh chừng nào thì đổi nghề làm cảnh ngục, anh thành công trốn khỏi tay bạn học Bộ rồi? Nói như vậy, chẳng lẽ nơi này là thế giới 《 Chuyện kì quái thời nam cao 》sao?!
Bị suy đoán của mình cả kinh mặt đầy máu, Quản Lăng đưa tay víu ống tay áo Lý cảnh quan, nước mắt vui mừng, “Lý cảnh quan, gặp lại anh thật tốt.”
Lui về sau hai bước bỏ Quản Lăng ra, Lý cảnh quan nhíu mày, lạnh như băng nói: “Nói mê sảng cái gì? Ở trong nhà giam nào có cảnh quan gì!”
Vỗ vỗ ống tay áo, Lý cảnh quan nhìn Quản Lăng từ trên xuống dưới, trong mắt xuất hiện một chút kinh ngạc, “Cậu sao lại mặc thành như vậy.”
Không nghĩ ra lời của Lý cảnh quan, Quản Lăng ngơ ngác nhìn nhìn bản thân: “Tôi mặc như thế có vấn đề gì sao.”
“Không có gì, chính là… Quên đi.” Nhấp nhấp môi, trong mắt Lý cảnh quan ẩn ẩn mang theo chút lo lắng, “Lúc tuần tra nhất định phải cầm điện côn trên tay, còn có, đừng nói chuyện với tù nhân, mấy thứ đó lúc huấn luyện tôi đã nói cho cậu qua.”
Có chút chột dạ dời mắt xuống, Quản Lăng không hiểu cảm thấy cậu có phải bỏ lỡ cái gì hay không.
CMN cậu chẳng có tham dự qua huấn luyện gì a, cậu thậm chí ngay cả điện côn mở thế nào cũng không biết a!
Lý cảnh quan anh xác định anh đều nói cho tui sao, nếu không anh nói lại lần nữa đi, tui thật sự không ngại, thật sự.
Khu vực Quản Lăng quản lý là ở khu ba, nghe nói nhân số tù nhân nơi đó ít nhất, im lặng nhất, so với khu vực khác mà nói an toàn hơn nhiều, nơi này an toàn chỉ là chuyện bạo lực ẩu đả, bởi vì ở khu một toàn bộ đều là tội phạm IQ cao biến thái, mà Quản Lăng phải làm, chỉ là mỗi ngày kiểm tra một chút cửa nhà tù có đóng tốt hay không mà thôi, về phần chuyện giam giữ tù nhân, đó còn không tới phiên cậu đến quản.
Trong lòng mơ hồ cảm thấy một tí bất an, luôn luôn không có gì nắm chắc với trình độ gạt người của game, Quản Lăng hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn Lý cảnh quan, ý đồ thuyết phục Lý cảnh quan đừng đưa một nơi nghe qua không an toàn như vậy giao cho cậu quản lý.
Đáng tiếc, dưới tác dụng của cái mặt than của Quản Lăng, Lý cảnh quan rất vừa lòng cho rằng Quản Lăng cậu hiểu.
Có một loại xúc động muốn rơi lệ làm sao bây giờ QUQ.
Giày da đạp lên sàn nhà lạnh băng quanh quẩn ra tiếng vang trầm muộn, lưng Lý cảnh quan ưỡn thẳng, đưa tay đẩy ra cửa lớn rất nặng phía trước.
“Nhắc nhở lại cho cậu một lần, nghìn vạn lần, nghìn vạn lần đừng đi nói chuyện với tù nhân, một khi xảy ra chuyện gì, dùng điện côn đánh sau gáy họ, bắt họ phục tùng!”
Cực kỳ nghiêm túc dặn dò một lần, Lý cảnh quan một chưởng đẩy Quản Lăng ra ngoài, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.
Đờ mờ Lý cảnh quan anh thay đổi, làm người phải phúc hậu hiểu hay không, đóng cửa như thế thật sự đại trượng phu á!
Run lập cập tựa vào cạnh cửa, Quản Lăng run rẩy ưỡn ngực, nắm chặt điện côn, chuẩn bị dùng mặt than của cậu đại sát tứ phương.
Hành lang khu ba thật ra thoạt nhìn sáng ngời mà lại sạch sẽ, cũng không tràn ngập mùi máu tươi mà nhà giam sở hữu, ngoại trừ im lặng có chút quỷ dị, cũng nhìn không ra là nơi có nguy hiểm gì.
Giày da được chà lau bóng loáng phản xạ ra ngọn đèn chói mắt trên trần nhà, cố gắng làm ra một bộ dáng lạnh như băng, Quản Lăng căng thẳng ực một tiếng, đi vào phòng giam gần tay trái nhất, trầm giọng nói: “Người bên trong, kiểm tra phòng.”
“Hì hì” Một trận tiếng cười từ trong hành lang yên tĩnh rất xa quanh quẩn ra, ngay sau đó, thanh âm tất tất tác tác dần dần vang lên trong nhà tù, như là loài ăn thịt ngủ đông trong bóng tối, bị con mồi đột nhiên xông vào hang động.
“Cảnh ngục mới tới?”
“Thật là đáng yêu a, ăn mặc quần áo này làm cho tao rất thích.”
“Cậu ta vừa mới nói cái gì, kiểm tra phòng? Ha ha, dùng từ làm cho người ta sung sướng.”
Mặt không chút thay đổi nghe thanh âm truyền đến chung quanh, Quản Lăng nháy mắt có một loại xúc động hi vọng mạt thế nhanh tới.
Vờ lờ tù nhân IQ cao gì đó thật là đáng sợ, vẫn là tang thi ngốc nghếch thoạt nhìn đáng yêu hơn chút!
Loại cảm giác bị biến thái vây quanh này cũng là say.
Mà lúc này, thanh âm cười nhạo đầu tiên lại vang lên lần nữa, cùng với giọng nói thấp mê từ tính, có chút quen thuộc vang bên tai Quản Lăng, “Cảnh ngục nhỏ thân ái, em muốn kiểm tra phòng của anh sao?”
Đôi mắt chậm rãi trợn to, Quản Lăng khiếp sợ nhìn mái tóc quăn màu lam quen thuộc xuất hiện trước mặt mình, cùng với màu xanh thẳm hẹp dài mà thâm thúy, như là đắm chìm dưới đáy biển sâu nhất.
Hơi hơi cong môi lên, chủ nhân của biển khẽ cười nói: “Thân ái, không biết anh có may mắn, có thể biết tên của em hay không?”
Quản Lăng: “…”
Hệ thống, tao cảm thấy tao cần một lời giải thích.
Tác giả có chuyện muốn nói: vòng trừng phạt đáng sợ, chương mạt thế tiếp theo đã đến oa tạp tạp, gặp lại tiểu công của ngươi đi Quản Lăng, nói, làm thu đã lâu không tăng, cho nên, mau tới giúp đỡ tác giả thoát ly hàng ngũ tiểu chân không đi, kính nhờ ==