Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

chương 124: là con gái phải phân rõ phải trái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vui, đương nhiên vui……” Mẹ Nguyễn lập tức đau lòng,“Nhưng mà,con không thể tự dày vò mình.Miên Miên,con gái phải có tự trọng ……”

-_-|||

Nguyễn Miên Miên không nói gì, điểm nào nói cô không có tự tôn chứ.

Thấy mẹ cô còn muốn lải nhải,Lam Dạ Ảnh vội vàng, nói:“Mẹ,con sẽ đối với Miên Miên thật tốt……”

Lại là một câu mẹ,làm mẹ Nguyễn không nói được một câu, mẹ Nguyễn nhìn hắn một cái, sắc mặt đau buồn một lúc lâu mới nói:“Cậu sẽ chăm sóc Miên Miên được chứ?! Cậu yêu nó sao sao?!”

Lam Dạ Ảnh nhìn nồng nàng về phía Nguyễn Miên Miên,“Đương nhiên yêu, rất yêu nữa nha……”

Mẹ Nguyễn không nói gì, thật lâu, mới thở dài một tiếng nói:“Kết hôn đi, dù sao đứa bé cũng không có tội,mẹ cảnh cáo hai con, hôn nhân không phải chuyện đùa.Các con không cần lại làm khổ mình.Kết hôn sinh sống thật tốt, sau khi sinh con,mẹ sẽ giúp các con……”

“Ách……” Lam Dạ Ảnh buồn bực một chút, nói:“Nhưng mà sinh hai đứa, mẹ chăm sóc cũng quá mệt mỏi……”

“Hai đứa……” Mẹ Nguyễn da mặt con rút, càng thêm im lặng.

Nguyễn Miên Miên an ủi mẹ, nói:“Chúng con sẽ sống thật tốt, đến lúc đó mẹ chấp nhận tụi con, được không? Mẹ, con không phải bị ép buộc ……”

Mẹ Nguyễn thở dài một tiếng sau đó gật đầu.

Sau đó,bà biết được Lam Dạ Ảnh là anh của Lam Dạ Hiên.Mẹ Nguyễn như bị sét đánh,tiết mục hai anh em tranh giành một người đàn bà, thế nhưng người đó lại là Nguyễn Miên Miên,bà cũng không biết rốt cuộc là nên vui hay là nên buồn ……

“Các con sau này xảy ra mâu thuẫn thì sao?!”Mẹ Nguyễn lo lắng hỏi.

“Không đâu,chúng con sau này không có ở chung một nhà,không có tiếp xúc, tự nhiên không có mâu thuẫn……” Lam Dạ Ảnh cười nhạt nói.

Mẹ Nguyễn vẫn lo lắng như cũ,“Nhưng mà, các cậu không phải làm chung một công ty sao?!”

Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm nói:“Con cũng chuẩn bị rời khỏi công ty,con có thể làm các chuyện khác. Về phần công ty thì giao cho Lam Dạ Hiên tiếp nhận đi……”

Nguyễn Miên Miên kinh ngạc nhìn hắn một cái.

Mẹ Nguyễn gật đầu, nói:“Như vậy cũng tốt, tránh hiềm nghi,vợ lại là bạn gái trước của em mình, nói ra hơi khó nghe a.Hơn nữa gặp mặt thế nào cũng xấu hổ…… ít gặp mặt thì tốt hơn……”

Trên trán của Lam Dạ Ảnh nổi đầy gân xanh, tuy rằng mẹ Nguyễn là vô tâm nói ra, nhưng mà vừa nói đến cái gì bạn gái trước, mặc dù không có chuyện gì nhưng trong lòng hắn có chút không thoải mái, ánh mắt ai oán của hắn nhìn sang Nguyễn Miên Miên một chút…..

Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ thở dài,nhìn cũng không dám nhìn Lam Dạ Ảnh một cái, ánh mắt này giống như muốn giết người a……..

Lam Dạ Ảnh nghiêm mặt lập tức chuyển sang cười,“Mẹ, yên tâm đi, trong lòng con có chừng mực ……”

Thấy hắn nói như vậy, mẹ Nguyễn cũng không nói nhiều.Dù sao,bạn gái trước của em mình, trong lòng hắn thế nào cũng có một cây gai,việc này cũng do ý trời

Mẹ Nguyễn ở mãi cho đến bọn họ kết hôn, thấy con gái mình hạnh phúc,Lam Dạ Ảnh đối với con bà vô cùng tốt, mới chậm rãi buông khúc mắc.

Ăn cơm xong, Nguyễn Miên Miên thừa dịp mẹ Nguyễn không chú ý, kéo Lam Dạ Ảnh sang một bên hỏi,“Anh thật sự quyết định rời khỏi công ty không cạnh tranh nữa sao?! Anh không phải nói……”

Lam Dạ Ảnh đến nắm tay cô,cười nhạt nói:“Có em là đủ rồi,anh nghĩ đối với Lam Dạ Hiên cũng không thể quá tuyệt tình, bằng không, hắn thẹn quá thành hận, anh có em, công ty thì cho hắn đi……”

Nguyễn Miên Miên không nói gì, nghi hoặc nhìn hắn, đã thông súôt rồi sao.

“Anh và mẫu thân đã nói qua ……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên nói thêm một câu, làm cho Nguyễn Miên Miên giật mình,“Nói chuyện cái gì?!”

“Mẫu thân đã cẩn thận suy nghĩ, quyết định không gả cho Lam Thiên nữa, đối với chúng ta như vậy, đối với bọn họ cũng không tốt, mẫu thân tuy rằng khó có thể dứt bỏ, nhưng mà mẫu thân nói, loại cảm tình này, có rất nhiều loại khả năng là có duyên không phận, sẽ không cưỡng cầu ……” Lam Dạ Ảnh đau lòng nói.

“Anh nói là, không phá gia đình của Lam Dạ Hiên nửa sao?!” Nguyễn Miên Miên kinh ngạc hỏi hắn.

Lam Dạ Ảnh gật đầu,“Anh tính là sau khi hoàn toàn rời khỏi Lam gia.Sau này, anh với em tiêu diêu tự tại, không muốn bị những thứ này trói buộc……”

Nguyễn Miên Miên lập tức liền nở nụ cười, nghịch ngỡm sờ đầu của hắn nói:“Cục cưng ngoan, ngoan quá nha, ha ha……”

Lam Dạ Ảnh đầu đầy hắc tuyến. Cắn răng nói:“Trong bụng em mới là cục cưng,anh là ngừơi lớn, là cha của đứa nhỏ……”

Nguyễn Miên Miên cười vô hại,“Mẹ em nói, người đàn ông lớn cỡ nào cũng là cục cưng, cục cưng lớn, ha ha……”

Lam Dạ Ảnh hoàn toàn không nói gì,“A, anh muốn đi đến công ty báo cáo một chút.Còn nữa,em đừng quên,em còn phải nói chuyện với Lam Dạ Hiên……”

Nguyễn Miên Miên cứng lại,đứng im tại chỗ.

Lam Dạ Ảnh lắc đầu, nói:“Không bằng để anh nói……”

“Vậy các anh có đánh nhau không a?!” Nguyễn Miên Miên yếu ớt hỏi.

“Em cho rằng hắn đánh thắng được anh sao?!” Lam Dạ Ảnh trừng mắt liếc cô một cái.

“Không có……” Nguyễn Miên Miên thật sự trả lời của hắn nói, Lam Dạ Ảnh cho cô một cái liếc.

“Hôn sự của chúng ta anh muốn tuyên bố,cò có cả chuyện em mang thai………” Lam Dạ Ảnh thản nhiên nói.

Nguyễn Miên Miên rụt lui cổ,xin tha thứ cho sự nhát gan của cô,cô quả thật là làm sao dám đi đối mặt với Lam Dạ Hiên, hơn nữa nghĩ đến làm chung với hắn lâu vậy mà còn chưa có tia lửa,cô liền cảm thấy đau …

Từ sau khi đi công tác trở về, hắn đoán chừng không có gọi điện cho cô?!

Ai……

“Chúng ta cùng nhau nói với anh ấy, vậy anh…… không cần xúc động a, không cần cùng anh ấy đánh nhau……” Nguyễn Miên Miên cẩn thận nói.

Lam Dạ Ảnh hoàn toàn hết chỗ nói,“Anh ngây thơ như vậy sao?!”

Có, vô cùng có……

Ánh mắt của Nguyễn Miên Miên làm cho Lam Dạ Ảnh tương đối im lặng, hắn tức giận hừ một tiếng, chuyển qua thân mình, xoay người đi mặc kệ cô.

Nguyễn Miên Miên đang muốn trêu trọc hắn một chút, lại phát hiện dì nhỏ đến đây.

Khi nhìn thấy Lam Dạ Ảnh, khi nghe tin tức thế liền khiếp sợ, hoàn toàn bị sấm sét đánh trúng……

Lam Dạ Ảnh và Nguyễn Miên Miên hai mặt nhìn nhau.Trời ơi, vừa muốn đến giải thích.

Lam Dạ Ảnh nhẹ nhàng hạ giọng, giọng nói lạnh nhạt:“Rốt cuộc…… Lam Dạ Hiên gặp qua người nhà em bao nhiêu lần?!”

Nguyễn Miên Miên thoáng cái rùng mình,“Không nhiều lắm, không nhiều lắm…… Chỉ có hai người, khi đó dì nhỏ dẫn em đi xem mắt,vừa lúc……”

“Hừ, xem ra em đi xem mắt rất nhiều lần sao?!” trong lời nói của Lam Dạ Ảnh không hề dịu dàng.

Nguyễn Miên vừa nghe cũng nổi giận,“Hừ, trong cung anh oanh oanh yến yến mới nhiều nha,em thiếu đều chút nữa bị độc chết……”

-_-|||

Lam Dạ Ảnh thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình, tự biết đuối lý, quả nhiên…… Qủa nhiên đàn bà không phân rõ phải trái cũng có ích, cô gái này không thèm để ý xung quanh, cô thường nói các câu làm người ta nghẹn chết……

Lam Dạ Ảnh biết điều lập tức liền ngậm miệng,không dám nói thêm câu nào…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio