Nhà mới đã được họ thuê người giúp việc dọn vệ sinh xong rồi, chiều đó hai người lần lượt sắp xếp đồ đạc xong rồi gọi đồ ăn ngoài để ăn tối.
Sau khi dùng bữa cả hai lại ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, việc ai người nấy làm.
Dương Quyển ôm máy tính xách tay tra tài liệu và đọc sách, Hạ Lãng ngồi chơi game cách cậu khá xa.
Phải tới gần đây cậu mới biết Hạ Lãng vẫn còn chơi Thịnh Thế Trường Ca, hơn nữa sắp đến cuối năm rồi, bọn họ lại sắp bắt đầu phải đánh Thành chiến.
Chốc lát đã đến đêm khuya, Hạ Lãng ra khỏi phòng tắm sau đó giục Dương Quyển đi tắm còn đi ngủ.
Lúc này cậu mới xoa đôi mắt có chút mỏi, ngẩng đầu lên khỏi màn hình máy tính, nhìn về phía người đang đứng trước mặt mình.
Dương Quyển để ý Hạ Lãng mới vừa gội đầu, tóc còn đang ch ảy nước thành giọt không ngừng.
Cậu đứng dậy đi tìm máy sấy tóc cho hắn.
Lúc quay ra thì đã thấy Hạ Lãng ngồi xuống ghế sô pha, cậu đặt máy sấy vào tay đối phương, định quay người đi tắm.
Đôi mắt đang chăm chú nhìn màn hình laptop của Hạ Lãng lập tức chuyển về phía cậu, hắn tiện tay kéo tay cậu, lười biếng yêu cầu: “Tiểu Dương à em bận phải đánh phụ bản nên không rảnh tay, anh sấy tóc giúp em đi”.
Lúc nói câu này, tay kia của Hạ Lãng đang đặt trên bàn phím, sử dụng kỹ năng né tránh và phòng thủ cực kỳ điêu luyện.
Bọn họ đang đánh phụ bản nhỏ sáu người, Hạ Lãng không đeo tai nghe, cũng không đăng nhập yy.
Lúc Dương Quyển đóng laptop đứng dậy hắn đã mở loa ngoài lên.
Dương Quyển xoay người cầm máy sấy tóc lên, ngón tay đẩy công tắc mở máy, con ngươi hơi rũ nhìn về phía đỉnh đầu Hạ Lãng, sấy tóc một cách hết sức chăm chú.
Tiếng máy sấy kêu ù ù ngay lập tức đã che mất nhạc nền của game, không nghe thấy tiếng quái dùng kỹ năng nữa, Hạ Lãng bị con quái kia đánh lén ở điểm mù sau lưng nên rớt mất mấy chục điểm máu.
Tuy rằng không mất nhiều máu nhưng lại bị đám bạn cũ có quan hệ tốt trong game nhìn thấy.
Ngay tức thì đã có người không bỏ qua bất kỳ cơ hội trêu chọc hắn nào, mở mic trong kênh chế giễu.
【Đội】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Em mù rồi sao trời? Anh Lãng lại bị kỹ năng của quái nhỏ đánh trúng cơ đấy.
Chậc chậc chậc.
Người cũng có lúc phạm sai lầm, ngựa cũng có lúc sảy chân, người xưa nói chẳng sai bao giờ [hóng chuyện] [hóng chuyện] [hóng chuyện]
【Đội】 Bánh Kem Xoài Nhiều Lớp: Thật không dám giấu, tớ cũng thấy.
【Đội】 Chè khoai sọ: Tớ cũng thấy.
【Đội】 Nam Tử Hán Đại Đậu Hủ: Tôi cũng thấy.
【Đội】 Khứu Sắc Vi: Tôi cũng thấy.
【Đội】: Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Anh, anh cứ nói đi, muốn trả cho bọn em phí bịt miệng bao nhiêu? [Đắc ý]
【Đội】 Bánh Kem Xoài Nhiều Lớp: Tán thành
【Đội】 Nam Tử Hán Đại Đậu Hủ: Tán thành
【Đội】 Khứu Sắc Vi: Tán thành.
Hạ Lãng vốn chẳng muốn để ý đến đám người này đâu, giờ thấy vậy thì bật cười thành tiếng.
【Đội】 Lang Hành: Ngại quá, tại vợ tôi sấy tóc cho tôi làm ồn quá nên không nghe thấy tiếng kỹ năng trong game.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt thấy dòng này của hắn, đầu óc chưa kịp nhảy số, cúi đầu đánh chữ theo bản năng –
Anh, anh không thể lấy việc âm thanh quá lớn làm cái cớ được –
Gõ được một nửa, bỗng nhiên như thể chợt nhận ra trọng điểm mà Hạ Lãng cố ý cường điệu trong câu nói kia chẳng có liên quan gì đến âm thanh ầm ĩ cả.
Cậu ta ngẩng đầu nhìn trố mắt.
【Đội】: Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt:???
Những người khác trong đội cũng lần lượt phản ứng lại.
【Đội】 Bánh Kem Xoài Nhiều Lớp:???
【Đội】 Chè khoai sọ:???
【Đội】 Nam Tử Hán Đại Đậu Hủ:???
【Đội】 Khứu Sắc Vi: [Dưa rơi mất]
【Đội】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Ôi đê mờ, đê mờ, tớ đã bảo hai tháng này anh Lãng ít lên game là vì đi kiếm chị dâu cho tụi mình mà.
【Đội】 Nam Tử Hán Đại Đậu Hủ: Đệt, nửa đêm gọi bọn mình lên đánh phụ bản còn chưa nói, sao còn muốn bắt nạt cún, phận cún đã làm sai điều chi???
【Đội】 Bánh Kem Xoài Nhiều Lớp: Giết người không dao [ôm ngực] [ôm ngực] [ôm ngực]
【Đội】 Chè khoai sọ: Chị dâu có chơi game không vậy? Anh Lãng dắt chị dâu đi đánh phụ bản cùng đi.
【Đội】 Lang Hành: Anh ấy không rảnh.
【Đội】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: [Thất vọng] [Thất vọng] [Thất vọng]
Cuộc trò chuyện tới đây là kết thúc, mọi người bắt đầu tập trung đánh quái.
Lúc này Dương Quyển mới thấy mấy dòng trò chuyện của Hạ Lãng và mọi người, Dương Quyển vội tắt máy sấy đi, thoáng nhìn thấy dòng cuối cùng mà Hạ Lãng gửi đi, chữ hắn dùng là “anh ấy” mà không phải “cô ấy”.
Cậu nhắc nhở hắn theo phản xạ: “Em gõ nhầm rồi kìa”.
Hạ Lãng tranh thủ quét mắt nhìn về phía bàn tay cậu chỉ, hời hợt nói: “Không gõ nhầm”.
Tuy rằng có vẻ chẳng có ai phát hiện cái chi tiết nhỏ này nhưng Dương Quyển vẫn hơi lo lắng nhíu mày lại.
“Có thể bị bọn họ phát hiện không vậy?”.
Hạ Lãng nghe vậy thì phân ra lực chú ý từ trong game, thuận miệng đáp: “Phát hiện gì cơ?”
“Phát hiện giới tính sai rồi”.
Dương Quyển nói.
Động tác của Hạ Lãng nhất thời khựng lại, quái cũng chẳng thèm đánh nữa mà quay mặt sang nhìn cậu chăm chú.
“Anh lo sẽ bị bọn họ biết giới tính thật sao?”
“Không phải”.
Dương Quyển lắc đầu.
Người cậu sợ biết được giới tính thật của mình nhất giờ không chỉ đã biết mà thậm chí còn tiếp nhận giới tính của cậu rồi.
Trừ người này ra thì cậu không còn sợ hãi thêm gì khác nữa.
“Bọn họ đều nghĩ em là trai thẳng”.
Dương Quyển nhíu mày suy nghĩ một lát.
“Em thế này sẽ bị người ta bàn tán đó”.
“Từ trước đến nay em vốn chẳng hề quan tâm đến mấy cái này”.
Hạ Lãng lơ đễnh, khẽ cười một tiếng.
Dương Quyển nhìn lại hắn với ánh mắt tràn đầy thắc mắc, như thể đang hỏi hắn trong yên lặng, vậy chuyện khiến hắn để ý là chuyện gì.
Hạ Lãng điều khiển nhân vật chạy đến bên góc rồi treo máy, hắn đưa tay kéo nhẹ Dương Quyển vào lòng mình, dùng đôi mắt sâu thẳm khóa cậu lại, nói bằng giọng trịnh trọng: “Hai người con trai yêu nhau cũng chẳng phải chuyện gì mất mặt cả.
Em không muốn mình và anh phải lén lút cầm tay ôm ấp, em muốn khiến cho tất cả mọi người biết, em và Tiểu Dương đang yêu nhau đó”.
“Tiểu Dương của em nên nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người”.
Hạ Lãng nói.
Dương Quyển ngây cả người.
Khóe miệng Hạ Lãng khẽ cong lên, hắn hỏi cậu: “Anh có để ý không? Tiểu Dương?”
Dương Quyển hồi thần vì lời hắn, hai má cậu hơi nóng lên, đôi mắt nhìn hắn trong vắt sáng ngời, cậu nhẹ giọng đáp: “Anh không ngại”.
Cậu vốn cho rằng Hạ Lãng sẽ để ý đến chuyện này nên theo bản năng cũng lo lắng cân nhắc thay đổi phương, nhưng người kia còn bình tĩnh thản nhiên hơn tưởng tượng của cậu nhiều.
Trước kia Dương Quyển cảm thấy Hạ Lãng vừa trưởng thành vừa thận trọng, sau này mới phát hiện đối phương cũng có hầu hết tính tình trẻ con mà hầu hết sinh viên tuổi này sẽ có.
Cách nói chuyện của Hạ Lãng càng ngày càng trắng trợn, còn thích dùng những xưng hô thân mật để gọi cậu như trước đây, thỉnh thoảng sẽ nói những lời làm cậu mặt đỏ tim đập.
Nhưng có lúc Dương Quyển cũng sẽ hoài niệm một Hạ Lãng thỉnh thoảng sẽ thẹn quá hóa giận rồi lại không nhịn được mà mềm lòng của quá khứ.
Hạ Lãng và cậu là hai người có tính cách hoàn toàn khác nhau, nhưng cậu lại như thể hoàn toàn đánh mất lực kiềm chế, kìm lòng không nổi mà bị hấp dẫn bởi mỗi một mặt hấp dẫn đối phương lộ ra.
Chẳng qua điều khiến cả hai bất ngờ là hình như không ai phát hiện ra dòng tin Hạ Lãng nhắn có gì sai sai cả.
Hai người cũng không để chuyện này trong lòng nữa, nhanh chóng quên đi khúc nhạc dạo này.
Trên thực tế, đêm đó đánh phụ bản xong, sau khi Hạ Lãng logout thì vẫn có cô gái tâm tư mẫn cảm trong năm người còn lại nhận ra điều bất thường, để ý đến cách dùng từ của Hạ Lãng.
Chỉ là mấy người còn lại đều là đám đàn ông cẩu thả, chớp mắt đã dập tắt suy đoán của Khứu Sắc Vi.
【Đội】 Bánh Kem Xoài Nhiều Lớp: Đừng có nghĩ nữa, anh Lãng là trai thẳng đấy.
【Đội】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Chắc là anh ấy trượt tay gõ nhầm thôi, bình thường tớ cũng hay gõ sai hai chữ này mà.
【Đội】 Nam Tử Hán Đại Đậu Hủ: Cái chuyện thái quá như trai thẳng bị bẻ cong, má nó chứ tôi cũng mới chỉ thấy trong tiểu thuyết mà bạn gái cũ từng đọc thôi.
Cũng đã nói đến nước này rồi, Khứu Sắc Vi cũng không quá kiên trì với suy đoán của mình nữa.
Nhà sản xuất mau chóng tung ra thời gian chính thức diễn ra Thành chiến, Bang họ và mấy bang liên minh vừa khéo bị xếp vào đêm Giáng sinh, Hạ Lãng đã sắp xếp kế hoạch ra ngoài chơi vào ngày rồi nên đêm lôi kéo Dương Quyển ở nhà chơi game với mình.
Ngày tháng , ban ngày thì Dương Quyển đến trường, chừng bảy giờ tối mới về đến nhà, Thành chiến sẽ bắt đầu vào giờ tối.
Trước giờ khai chiến tiếng Hạ Lãng và Thiệu Diệp đã login rồi, bọn họ cùng bàn luận lập chiến thuật và phối hợp chiến đấu ở trụ sở bang phái.
Dương Quyển trở về từ trường còn cầm theo một quả táo tây, dò hỏi xem Hạ Lãng có muốn ăn không.
Hạ Lãng đầu cũng không thèm ngẩng lên, đáp: “Không ăn”.
Hai giây sau hắn mới chậm chạp nhớ ra hôm nay là đêm Giáng sinh, vậy là vội mở to mắt hỏi một cách đầy cảnh giác: “Ai tặng táo cho anh đấy?”
Dương Quyển ngồi xuống ghế sô pha: “Thầy hướng dẫn đưa”.
Ánh mắt Hạ Lãng liền quay về màn hình laptop.
Dương Quyển ngoan ngoãn ngồi cạnh hắn ăn táo, đôi mắt chăm chú nhìn vào hình ảnh trò chơi trên màn hình.
Tiếng cắn táo khe khẽ truyền vào tai Hạ Lãng, dần dần hắn bắt đầu hơi phân tâm, khóe mắt đảo qua người bên cạnh.
Một tay Dương Quyển cầm táo, quai hàm hơi phồng lên, miệng nhai từng miếng nghiêm túc.
Hạ Lãng nhìn vậy thì lòng dạ ngứa ngáy, cổ họng không thể tự chủ mà tràn ra tiếng cười.
Dương Quyển nghe thấy động tĩnh thì hai tai dường như vểnh lên như chuột đồng, trong nháy mắt hai má bất động.
Cậu từ từ quay mặt lại, nhìn Hạ Lãng với vẻ chần chừ, hỏi từng tiếng không tròn vành rõ chữ: “Em cười gì thế?”
Hạ Lãng không giấu nổi khóe miệng đã vểnh lên, tầm mắt hắn bồi hồi trên môi cậu: “Tiểu Dương, em cũng muốn ăn”.
Dương Quyển ngơ ngác hỏi ngược lại: “Không phải em mới bảo em không ăn sao?”
“Giờ em lại muốn ăn rồi”.
Hạ Lãng nhíu mày nhìn cậu với vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Anh đút cho em ăn đi Tiểu Dương”.
Dương Quyển quay nửa quả táo qua bên mình chưa cắn, đưa tay ra đút tới bên miệng Hạ Lãng.
Hạ Lãng lại không mở miệng ra ăn, hắn hơi bất mãn mở miệng: “Em muốn ăn nửa bên kia cơ”.
Dương Quyển nghe lời quay nửa kia qua đưa lên miệng hắn lần nữa.
Người sau há miệng cắn một miếng, cuốn vào trong miệng nhai một lát rồi nuốt vào bụng, cuối cùng nhận xét như thật: “Vị không tồi”.
Dương Quyển lại không quá đồng tình mà nhíu mày lại: “Mềm quá, giòn thì ăn ngon hơn”.
“Cái này không giống”.
Hạ Lãng nói.
“Không giống chỗ nào?” Dương Quyển thắc mắc.
Khóe miệng Dương Quyển cong lên lần thứ hai: “Thứ nào đã từng được vợ em ăn cũng ngọt hết”.
Dương Quyển khựng lại, mặt đỏ lên.
Như thể không biết cái gì gọi là có chừng mực, tầm mắt Hạ Lãng đảo qua đôi môi ướt át của cậu, bất thình lình lên tiếng: “Miệng anh có dính nước táo kìa”.
Dương Quyển nghe vậy thì hơi nhìn xuống, định nhếch môi lim sạch.
Hạ Lãng lại nhận ra ý nghĩ trên mặt cậu, vội duỗi tay giữ chặt cằm đối phương: “Đừng lim”.
Dương Quyển hơi ngước lên nhìn hắn.
“Anh lại đây, em lau khô giùm cho”.
Ngón tay hắn gãi nhẹ dưới cằm cậu, ra hiệu người kia ghé sát vào.
Dương Quyển nghe lời, trôi chảy ghé vào trước mặt hắn.
Hạ Lãng cười nhẹ một tiếng, cúi đầu tiến đến bên khóe miệng cậu, đầu lưỡi duỗi ra chậm rãi lim nhẹ từ khóe môi cậu qua.
Sau khi lim xong, hắn buông Dương Quyển ra lùi lại, giọng còn chứa ý cười rực rỡ: “Tốt, lau sạch rồi”.
Vệt hồng trên mặt Dương Quyển còn chưa tan giờ lại càng đỏ.
Hạ Lãng hài lòng buông tha cho cậu, quay đầu đưa mắt trở lại màn hình game.
Trận Thành chiến hôm nay hắn không làm tổng chỉ huy, cho nên trước khi trận chiến bắt đầu cũng không cần tốn quá nhiều tâm tư trên game.
Kênh trò chuyện đang bị spam với tốc độ nhanh như gió, Hạ Lãng nhấn chuột kéo lên nhìn thoáng qua những nội dung mà mình chưa đọc, sau đó hắn buông chuột ra đứng dậy: “Em đi toilet một lát, nếu có người nhắn tin riêng thì anh trả lời thay em nhé”.
Lâu lắm rồi không chơi game, Dương Quyển hỏi với vẻ đắn đo: “Anh phải trả lời làm sao?”
“Cứ xem tình huống mà trả lời, nếu thật không biết trả lời sao thì cứ để đấy”.
Hạ Lãng nói.
“Được nha”.
Dương Quyển gật gật đầu, dời sang vị trí mà Hạ Lãng vừa ngồi.
Hạ Lãng đi chưa được bao lâu thì quả nhiên đã có người nhắn tin riêng tìm hắn.
Trong đó có một người Dương Quyển không quen lắm, cậu đọc qua nội dung tin nhắn nhưng không trả lời.
Người còn lại là Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt, lúc chơi game cậu và Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt có quan hệ không tệ.
【Bạn bè】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Anh Lãng ơi người đến đủ hết rồi đó.
Dương Quyển suy nghĩ một lát, chậm rãi chọt chọt bàn phím, trả lời một cách vô cùng cẩn thận.
【Bạn bè】 Lang Hành: Ừ.
【Bạn bè】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Cũng phân chia đội ngũ xong luôn rồi, anh và anh Dạ dẫn hai đội đi trước tiên phong.
【Bạn bè】 Lang Hành: Ừ.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại không nói được rốt cuộc không đúng chỗ nào.
【Bạn bè】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Anh lên YY trước đi anh Lãng, người phụ trách của mấy bang liên minh đang đợi anh trên YY đó.
Lúc đối phương gửi lời này thì Hạ Lãng cũng vừa khéo ra khỏi nhà vệ sinh, hắn gọi cậu bảo không có việc gì thì đi tắm trước.
Dương Quyển vừa nghe lời đáp một tiếng “Được nha”, vừa cúi đầu không yên lòng gõ chữ.
Đợi đến khi gõ xong gửi đi, thấy rõ mình vừa trả lời thế nào thì chết đứng ngay tại chỗ.
【Bạn bè】 Lang Hành: Được nha.
【Bạn bè】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt:?.