Hồ Tĩnh vừa định đứng lên lại đi xuống, kỳ thực Vương Mãnh cũng nghĩ tới Hồ Tĩnh, nhưng lại không nghĩ tới Trương Tiểu Giang lại đi lên.
“Đi thôi!”
Trương Tiểu Giang cười tủm tỉm gật gật đầu, nói: “Mi Mi thân ái, nếu hôm nay ta xử lý người này, hôm nay chúng ta song tu đi.”
“Cút, ngươi là tên lưu manh chết tiệt!” Liễu Mi mặt đỏ rực, tuy rằng Trương Tiểu Giang bình thường dịu dàng với nàng, ở trong trường hợp nào cũng chưa từng dám công khai đùa giỡn nàng trước công chúng, lá gan thực ngày càng không nhỏ.
Trương Tiểu Giang phi thường nhanh nhẹn phi lên, tới đấu pháp trường, chung quanh thở dài, thật là có điểm như giang hồ là xiếc vậy.
Hàn Lập yên lặng nhìn tiểu mập mạp trước mặt, pháp thuật không tính là vững chắc nhưng thiên phú tốt lắm, thổ độn thuật đúng là một đòn sát thủ.
Nói trắng ra, chỉ cần thổ độn thuật của hắn không thể phát huy được ra ngoài, thì là phí công vô ích thôi.
Choang.
Tấn Linh kiếm của Hàn Lập rời khỏi vỏ, kiếm khí dày đặc lập tức phát ra. Hàn Lập rất trọng thị trận này, là Lương Nguyên đã trợ giúp hắn từ trong tuyệt vọng đi ra, đại sư huynh phải thắng lợi một trận, hắn nhất định cũng phải mang lại một trận thắng.
So sánh với vẻ nghiêm túc của Hàn Lập, Trương Tiểu Giang vẫn hi hi ha ha như cũ: “Từ từ! Hàn huynh, đợi ta đi giày vào đã!”
Toàn trường lập tức cười to một trận, mập mạp này rất không ổn định, có khi phát huy ra siêu tốt, cố khi lại phi thường ngốc. Đệ tử Lôi Quang Đường dường như đều có tật xấu này, tiêu chuẩn tương đối không ổn định.
Hàn Lập lạnh lùng nhìn Trương Tiểu Giang, lẳng lặng nhìn Trương Tiểu Giang chậm rãi đi giày vào, hắn phi thường kiên nhẫn.
Cho dù ai, nếu bị Lý Thiên Nhất ngược đãi, đều học được chờ đợi.
“Được chưa?”
“Đa tạ sư huynh chờ lâu, mong rằng sư huynh hạ thủ lưu tình.”
Mập mạp không chút lạnh nhạt mà nói.
“Chỉ cần ngươi nhận thua, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, bắt đầu đi!”
Tấn Linh kiếm của Hàn Lập chỉ thẳng vào Trương Tiểu Giang, Trương Tiểu Giang còn đang chậm rì rì lấy ra kim ti thiết tuyến cung. Hàn Lập càng nhanh ra tiết tấu nhanh, hắn lại càng dùng tiết tấu chậm.
Nhưng chiến đấu đã bắt đầu, Hàn Lập đã không cần phải chờ đợi, kiếm trảm chậm rãi chém xuống.
Chỉ có điều một kiếm này liền làm cho mọi người kinh ngạc một chút.
Trình độ kiếm khí này, khó có được?
Tầng ?
Một kiếm chém ra, nguyên lực của Hàn Lập chậm rãi tăng lên tới tầng , còn hơn nữa~
Hàn Lập trong lòng tràn ngập tự tin cùng kiêu ngạo, sau khi thất bại hắn toàn tâm toàn ý tu hành. Thân là nhân vật số của Tiên Nguyên Đường, hắn thành công phá tan nguyên lực tầng, mà sóng triều nguyên khí ở Tiên Nguyên Đường hiện nay chẳng quả là diệt hoa trên gấm, khiến cho hắn càng có thể thong dong phát huy được kiếm pháp của mình.
Nhân vật số hai tiến vào tầng , chuyện biến thái như vậy cũng chỉ có ba đường trên mới có được.
Cái này so với việc Lương Nguyên tiến vào tầng còn rung động hơn nhiều.
…
Đệ tử tinh anh ba đường trên cơ sở là vô cùng vững chắc, mỗi một kiếm đều tàn nhẫn như vậy, có lực áp bách rất mạnh. Trương Tiểu Giang căn bản ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, đại khái chỉ có thể dùng thổ độn thuật.
Trương Tiểu Giang cũng không dông dài, đối phương vừa lên đã cấp ra khí thế như vậy, là trực tiếp muốn oanh sát hắn thành cặn bã. Trương Tiểu Giang lập tức thổ độn, một chiêu tiên cật biến thiên.
Hàn Lập trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, loại kỹ xảo này mà còn dùng, thật đúng là ngây thơ quá rồi.
Vù…
Hàn Lập bay lên trên không trung, Tấn Linh Kiếm lơ lửng trên không trung, hai mắt nhìn chằm chằm mặt đất, ngự không cần phải tiêu hao rất nhiều nguyên lực. Nó cũng giống như thổ độn, thậm chí còn tiêu hao lớn hơn một chút, chẳng qua là khác biệt một lên trời một xuống dưới đất mà thôi. Chỉ cần bỏ qua tầng thần bí kia mà nói thì pháp thuật chính là pháp thuật mà thôi. Mặt đất chỉ cần hơi hơi lay động, Hàn Lập lập tức niệm động kiếm quyết.
Một chiêu: Thiên Sơn Bát Phương kiếm trận.
Cọ cọ cọ…
Trên mặt đất xuất hiện pháp trận, trong phạm vi công kích của kiếm trận thì kiếm khí công kích khắp mọi nơi, kiếm khí là có thể thẩm thấu vào lòng đất.
Trương Tiểu Giang chật vật bị oanh ra khỏi mặt đất từ một vị trí cách không xa kiếm trận lắm. Cả người hắn toàn mồ hôi, nếu không phải hắn đủ nhanh nhẹn, thật sự là không chết cũng trọng thương trong kiếm trận này rồi.
Vừa rồi đột nhiên phát lực, miệng vết thương cũ trên người lại vỡ ra, máu tươi văng tung tóe. Mấu chốt nhất là đau tận bên trong xương cốt, đau không ảnh hưởng tới nguyên lực, nhưng lại ảnh hưởng tới phát huy ra ngoài, tư vị này quả thực rất đau khổ.
Động tác hơi chút bị ảnh hưởng, lập tức bị Hàn Lập bắt lấy, đối mặt với Trương Tiểu Giang chính mà một chút kiếm trảm. Cũng là Trương Tiểu Giang xui xẻo, gặp phải khắc tinh, sự dư thừa nguyên lực khiến cho Hàn Lập có thể duy trì ngư không thuật, đồng thời có thể phóng thích ra được kiếm trảm. Đương nhiên đây cũng bởi vì nguyên lực của hắn đã tiến vào tầng .
Tình huống này, tương đương với việc Trương Tiểu Giang mất tất cả cơ hội.
Trương Tiểu Giang khẳng định không cam lòng, vẫn là cứng rắn bắn một tiễn, chỉ có điều loại công kích gấp gáp này, bị Hàn Lập thoải mái tránh né, ngược lại còn nghiêng người chém ra một kiếm.
Trương Tiểu Giang chỉ có thể trốn đông trốn tây bên trong đấu pháp trường, không dám khinh xuất mà sử dụng thổ độn thuật. Pháp thuật tốc độ phải chậm hơn một chút, một khi thổ độn, bị kiếm trận của đối phương bắt lấy, tương đương với việc làm bia ngắm sống rồi. Một lần trước nguy hiểm là rất lớn, Trương Tiểu Giang còn không tới mức khờ dại cho rằng đó chỉ là ngẫu nhiên.
Hàn Lập trên không trung giống như đang ngắm vào bia ngắm mà công kích vậy. Hắn đánh cho Trương Tiểu Giang gà bay chó sủa, Trương Tiểu Giang dường như lại tái diễn một trận đấu bi kịch của mình.
Không phải Trương Tiểu Giang không đủ mạnh, mà là đối thủ quá mạnh mẽ, đây là tiêu chuẩn của ba đường trên.
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, một đám người cao cấp ở cùng một chỗ, trình độ đương nhiên phải khác biệt rồi. Bình thường, sư huynh đệ luận bàn, trình độ giao lưu giữa ba đường trên, những phân đường phía dưới há có thể so sánh.
Trong thời điểm này, tình huống này, đã phát huy ra được hoàn toàn lợi thế.
Hàn Lập rất lãnh tĩnh, tiểu mập mạp này thật sự khá trơn trượt, khá kiên trì, biết rõ một chút phần thắng cũng không có, tuy nhiên hắn cũng không tính toán tiêu hao quá nhiều lực lượng của mình. Đánh vững, đánh chắc, hắn phải lưu lực lại vì một trận chiến với Linh Ẩn Đường, phải có tính toán lâu dài.
Nhưng cho dù là như vậy, Hàn Lập vẫn dễ dàng đè ép Trương Tiểu Giang. Trương Tiểu Giang mỗi một lần di động trong phạm vi lớn đều đau tới mức tê tâm phế liệt, mập mạp dần dần cũng cười không nổi nữa.
Đám người Hồ Tĩnh tâm tình rất trầm trọng: “Tiểu mập mạp này quá miễn cưỡng rồi.”
“Hẳn là phải để ta lên!” Chu Khiêm nói, kỳ thực hắn cũng không có một chút nắm chắc. Đối mặt với đệ tử tinh anh kiếm tu mệnh ngân tầng, đồng thời có thể phát huy ra nguyên lực tầng , ai cũng không dám phát ngôn có thể thắng, chỉ có thể đấu mà thôi.
Trong đám người xa xa, một người trung niên đang chăm chú nhìn vào đấu pháp trường. Chu Phong vẫn là không kìm nổi mà tới đây, tiểu tử kia không phải là đệ tử gì đó mà là bằng hữu. Chu Phong không có bằng hữu nào, từ khi quen biết đám người Vương Mãnh, Trương Tiểu Giang, hắn thậm chí tìm được một chút lạc thú trong cuộc sống. Mỗi lần đấu võ mồm, nói nhao nhao cái gì, nhìn bọn họ vất vả cố gắng, người như vậy cuộc sống mới không buồn tẻ.
Đây là một lần khó khăn nhất đối với bọn họ trong đại hội lần này. Chu Phong rất rõ ràng thực lực của Tiên Nguyên Đường, nhất là đám đan dược kia của hắn, đã mang tới trợ lực rất lớn cho Tiên Nguyên Đường. Có được đan dược phụ trợ, tu hành sẽ bớt khó khăn đi, các đệ tử đều có thời gian nhiều hơn cho tu hành pháp thuật. Chỉ có điều Chu Phong cũng không nghĩ tới, cuối cùng ngược lại trở thành mấu chốt khó qua nhất đối với Lôi Quang Đường, điểm quyết định tất cả.
Hàn Lập tất nhiên có cố gắng, có thiên phú, nhưng có thể đột phá được tầng cũng một phần nhờ đan dược của hắn.
Chu Phong giúp Tiên Nguyên Đường là vì tổ sư yêu cầu, nhưng giúp đám người Vương Mãnh hoàn toàn là tự nguyện.
Đêm qua Trương Tiểu Giang chạy tới tìm hắn, kỳ thực hắn cũng không muốn giúp, không phải bởi vì không có sự đồng ý của tổ sư, là vì suy nghĩ cho Trương Tiểu Giang.
Thực lực của Tiên Nguyên Đường bày ra ở đó, không phải tất cả chênh lệch đều dựa vào liều mạng là có thể bù lại được. Kiến thức cơ bản là trong thời gian ngắn hạn không có khả năng bù lại, nguyên lực cũng không thể nháy mắt mà đột phá, chỉ có thể may mắn kích phát ra ngoài, đó là thiên phú.
Mà thiên phú của Trương Tiểu Giang chính là ngũ hành chủ thổ, phàm là đề cập tới ngũ hành, đều được xem là bí mật của Thánh Đường, mà đan dược ở phương diện này rất hiếm thấy, uy lực tất nhiên là cũng có khác biệt.