Thanh Mai Đấu Trúc Mã

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

(Cảnh báo típ, tiếp tục… ta đi cấp cứu)

Chỉ khi có hai người thân mật tiếp xúc

Ta mới có thể cảm nhận được, trong lòng ngươi cũng có sự tồn tại của ta

Nhiệt tình của ngươi, khiến ta yêu không thể buông tay

Ngươi kiều mị, làm ta trăm xem không phiền chán. . . . . .

Hạ Nhĩ Trúc đem hai chân Thượng Quan Tiểu Mai tách ra, lộ ra hoa phùng (thứ lỗi cho vốn từ “sắc” ít ỏi của ta T-T, ta ko biết thay bằng từ nào cho phù hợp a ~) kiều nộn, hoa phùng ôn nhu bộ lông trải trên gò đồi mịn màng mềm mại. (hức, tác giả miêu tả kĩ thật)

Trường chỉ (ngón tay dài) của hắn nhịn không được nhẹ nhàng quét qua bộ lông, có loại xúc cảm lông mềm mại sờ rất tốt.

Mở rộng bắp đùi nàng, liền có thể nhìn thấy trong hoa phùng đang ồ ạt tiết ra hoa dịch.

“Ngươi thật là nhiệt tình. . . . . .” Ngón tay của hắn dọc theo khe nhỏ chật hẹp, phe phẩy tiếp xúc qua lại.

“Thân thể của ta, trở nên thật kỳ quái. . . . . .” Nhất là sau khi bị hắn chạm đến, trở nên càng giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Có khối hỏa cầu ở tại trong bụng nàng, tựa hồ sắp nổ tung.

Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng dọc theo khe thịt vỗ về chơi đùa, không những đi qua bộ lông đen nhánh, còn tiến đến hang nhỏ đang tiết ra hoa dịch.

“Thực sự là một vật nhỏ nhiệt tình.” Đầu ngón tay giữa của hắn dừng lại ở miệng hoa huyt, làm cho chỉ phúc lây nhiễm hoa dịch của nàng.

Chất lỏng ngọt ngào trong suốt kia, thấm ướt ngón tay của hắn.

Hắn lại dùng ngón tay hướng khe thịt lên xuống đi động, khi đi tới miệng huyệt lại cố ý vòng vòng quanh tiểu huyệt.

“Ân a. . . . . . ” Nàng khẽ thốt ra tiếng, giống như là có người khiêu khích thần kinh toàn thân nàng, thân thể nàng kéo căng, hơn nữa giữa hai chân càng thêm cứng ngắc.

“Thả lỏng, vật nhỏ.” Hắn không nghĩ sẽ tổn thương nàng, cho nên thấp giọng an ủi nàng.

“Hai chân của ta. . . . . . Luôn có cảm giác ẩm ướt. . . . . .” Nàng sợ loại cảm giác chưa từng có này, lại từng giọt từng giọt cắn nuốt nàng.

”Đừng sợ.” Hắn đem đại chưởng phủ trên âm đo xinh đẹp của nàng.

“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng muốn kẹp chặt hai chân, muốn để cho hoa dịch xấu hổ đừng tiết ra nữa.

Nhưng một lần kẹp chân này, lại khiến cho hai mảnh thịt cọ xát lẫn nhau, cũng làm cho khe thịt hấp thụ ngón tay dài của hắn, khiến cảm giác của nàng càng thêm rõ ràng sâu sắc.

“Ngô a. . . . . .” Đầu của nàng càng lúc càng nặng trĩu, ngay cả thân thể cũng càng lúc càng nóng.

“Ngươi ra thật nhiều.” Hắn cố ý để hoa dịch trắng muốt của nàng thấm ướt ngón tay, mới có thể ở trong khe thịt khô khan của nàng di động, “Đây là ngươi nhiệt tình tiết ra hoa dịch thơm ngọt”

Hắn cực kỳ yêu thích nàng đáp lại hắn nhiệt tình như vậy, vì vậy để cho ngón tay vùi lấp ở trong khe thịt, tìm kiếm trong khe thịt rất mê người, cũng rất ngượng ngùng tiểu nhục nha (mộng thịt nhỏ @@) (nộn thịt thì đúng hơn O_o).

Ngón tay vừa chạm đến tiểu nhục nha, liền bắt đầu ở trên đầu nhẹ nhàng trêu đùa, để cho chỉ phúc trúc trắc (không lưu loát) đùa bỡn tiểu nhục nha kia.

Mới không bao lâu, tiểu nhục nha rất mau sung huyết, mẫn cảm gồ lên, tựa như nụ hoa trên đầu nhũ nàng, nở ra mỹ lệ.

”A. . . . . . A. . . . . . .” Thân thể nàng mẫn cảm thẳng đứng, cơ hồ như lơ lửng giữa trời.

Thấy nàng hưng phấn như vậy, trong đầu hắn lập tức có một ý niệm tà ác.

Ngón tay của hắn rời đi hoa phùng của nàng, thay nàng cởi ra hai tay buộc chặt, quyết định trả nàng tự do.

Nhìn nàng hai gò má như có tầng hoa đào che phủ, căn bản vô lực từ trong bàn tay hắn thoát ra.

Nàng được buông ra hai tay, lập tức muốn tránh né hắn đụng chạm, vì vậy nửa ngồi ở trên giường, lộ ra biểu tình kinh hoàng lúng túng nhìn hắn.

Nhưng khi bàn tay của hắn rời đi hoa phùng của nàng thì nàng lại cảm thấy có chút trống rỗng ưu sầu chưa thỏa mãn.

“Ta. . . . . .” Nàng liếm liếm môi khô khốc, “Thực khổ sở. . . . . .”

Hai tay nàng không biết muốn đặt ở nơi nào, tựa hồ đặt ở nơi nào cũng đều không đúng.

“Nơi này muốn, có phải hay không?” Hắn cười khẽ, bàn tay đặt lên khe thịt của nàng.

“Ngô. . . . . .” Nàng cau mày, thoải mái ngâm nga một tiếng.

Nhưng mà sau một khắc. hắn lại tà ác nắm lấy tay nhỏ bé của nàng, hướng trên hoa phùng của nàng để xuống!

Nàng trừng lớn mắt, bàn tay mềm mại chạm đến nơi trắng trẻo nóng ẩm.

“Sờ thử xem tiểu huyệt nhi nhiệt tình của ngươi.” Hắn giống như hướng dẫn trẻ con không hiểu chuyện, để cho năm ngón tay nàng tại trên thịt mềm mẫn cảm thăm hỏi.

“Ân. . . . . . Ân hừ. . . . . .” Nàng buồn bực, không dám đem thanh âm mắc cỡ ngâm ra.

Bàn tay của hắn lãnh đạo tay nhỏ bé của nàng, mở miệng dụ hoặc, “Đến, tự mình đi tìm nơi ngứa ngáy nhất.”

Đầu của nàng bị thanh âm của hắn dẫn dắt, đầu ngón tay tìm được tiểu nhục nha rất mẫn cảm, phản ứng tự nhiên ở trên tiểu nhục nha vuốt ve.

”A. . . . . . A. . . . . .” Nàng hừ ra thanh âm rất thoải mái.

“Tiếp tục.” Bàn tay to của hắn rời khỏi bàn tay mềm mại của nàng, muốn xem nàng tự mình làm.

Nàng cắn môi, hiểu rõ lời hắn nói mở ra bắp đùi, lại tự mình vuốt ve địa phương ngượng ngùng nhất, không phải là chuyện một cô nương nghiêm chỉnh nên làm.

Nhưng là tay nhỏ bé của nàng như thế nào cũng dừng không được, vẫn vuốt ve tiểu nhục nha nhạy cảm kia, hoa huyt cũng bởi vì rung động, bắt đầu tiết ra không ít dịch thủy.

Nhìn thấy giữa chân nàng đã bị hoa dịch nhuộm ướt, trong mắt hắn càng dày thêm tà khí nặng nề.

“Đi xuống.” Hắn ra lệnh nàng.

Nàng giống như búp bê vải bị thao túng, chỉ có thể nghe lời hắn, hướng động hoa đào cuồn cuộn không dứt đi tới.

Vừa chạm đến hoa huyt kiều nộn, hai chân nàng ngượng ngùng muốn khép lại, lại bị bàn tay to của hắn ngăn cản.

Nàng chỉ có thể duỗi thẳng hai chân, đầu ngón tay chạm đến thịt mềm ướt đẫm.

Đây là địa phương thánh khiết nàng cho tới bây giờ cũng sẽ không sờ qua.

Tiếp theo, bàn tay to của hắn cuối cùng cũng phủ lên tay nhỏ bé của nàng, lại đem tay nhỏ bé dẫn dắt đến phía trên tiểu nhục nha sung huyết, một lần nữa chiếm lĩnh nơi rất mẫn cảm kia.

“A. . . . . . A. . . . . .” Nàng bắt đầu bật ra thanh âm mê người.

Hắn phủ trên tay nhỏ bé của nàng, cuối cùng đè ép ngón trỏ cùng ngón giữa của nàng, làm cho hai đầu ngón tay đè ép tiểu nhục nha, khiến tiểu nhục nha bị áp bách.

“Ngô. . . . . .” Nàng khẽ cau mày, trên trán toát ra mồ hôi.

Hắn mím môi, không nói thêm câu nào, chẳng qua là để cho đầu ngón tay của nàng ở trên tiểu nhục nha đã sung huyết rung động vòng quanh.

Nằng nhắm lại đôi mắt, tay phải bị bàn tay to của hắn dẫn dắt, giày vò nụ nho nhỏ kia.

“Chính là như vậy.” Bàn tay to của hắn rời khỏi tay nhỏ bé của nàng, “Tiếp tục.”

Nàng giống như tiểu oa nhi nghe lời, không dám làm trái lời hắn, tay nhỏ bé tại trên tiểu nhục nha rung động qua lại.

“Ngô a. . . . . . A. . . . . .” Nàng vừa dỗ dành lấy tiểu nhục nha mẫn cảm của mình, tay kia lại bởi vì tịch mịch mà sờ lên bộ ngực chính mình.

Thấy nàng bắt đầu hành động phóng túng, môi của hắn quyến rũ ra nụ cười.

“Trước khi ta nói dừng không cho phép dừng.” Hắn liền ở một bên, nhìn hình ảnh nàng vỗ về chính mình.

“Ân a. . . . . .” Nàng cắn răng, cong người lên muốn thích ứng loại cảm giác này.

Một dòng điện từ trên người nàng chạy qua, lửa nóng đã xâm nhập tứ chi bách hài nàng.

Tiểu nhục nha ở dưới sự vỗ về của nàng, miệng hoa huyt không ngừng tiết ra hoa dịch.

Kích thích như vậy đối với một xử nữ mà nói, đã là quá mức, hơn nữa bàn tay to của hắn lại hướng bộ ngực tịch mịch bên kia của nàng nhào nắn, tại trên nụ hoa đỏ vừa bóp vừa vân vê, dưới hai tầng đã kích, thân thể của nàng càng ngày càng bó chặt.

“A. . . . . . A. . . . . .” Tiếng rên phóng túng kiều mỵ, cũng càng lúc càng dồn dập, “Hạ Nhĩ Trúc. . . . . .” Nàng hô tên của hắn.

“Ân?” Hắn nhẹ giọng đáp lại.

”Nóng quá, nóng quá a!” Mái tóc dài của nàng bởi vì hình thức lay động này, có vẻ lăng loạn không thôi.

“Ngô. . . . . .” Thân thể của nàng phảng phất đã đến điểm giới hạn.

“Nhanh hơn một chút nữa.” Hắn không muốn làm cho nàng thở dốc.

“A. . . . . . A. . . . . . Không được. . . . . .” Nàng cắn môi nói, có loại khoải cảm khó hiểu muốn cuốn sạch nàng!

Nhưng là hắn lại đem bàn tay phủ lên tay nhỏ bé của nàng, không cho phép nàng nhanh như vậy đã vứt bỏ gông xiêng đầu hàng, vì vậy chủ động khiến tốc độ tăng nhanh.

“A. . . . . .” Nàng không được rồi, hai chân đang kẹp thật chặt tay của hai người.

Liên tục chấn động, chẳng những để cho nàng đạt tới cao trào lần đầu, giữa chân cũng chậm rãi chảy xuống hoa dịch ngọt nhầy. . . . . .

Sau khi nhìn thấy Thượng Quan Tiểu Mai đạt tới cao trào, Hạ Nhĩ Trúc mới bỏ qua cho nàng.

Tay của hai người rời đi tiểu nhục nha mỹ lệ, chỉ phúc hắn khẽ lật, bên trong đã kiều diễm nở rộ, hơn nữa còn dính hoa dịch trong suốt nhầy nhụa.

Mà nhân nhi xinh đẹp kia bởi vì cao trào, toàn bộ gương mặt hồng lên, ngực cũng bởi vì cao trào, mà để lại trên mình vết tích năm ngón tay.

“Thật ngoan.” Hắn khẽ hôn môi nhỏ của nàng.

Chỉ là hắn lại không có cứ như vậy buông tha nàng.

Hắn đem thân thể của nàng kéo đến, muốn rèn sắt khi còn nóng.

“Hạ Nhĩ Trúc. . . . . .” Nàng than nhẹ, không hiểu hắn muốn nàng làm cái gì?

Hắn để nàng nửa quỳ ở trên giường, còn hắn thì cởi ra quần dài, lộ ra trường vật cứng rắn như nhiệt thiết (sắt nóng), lại đem thân thể của nàng kéo lên phía trước, vừa vặn để cho dục vọng của hắn ngang bằng gương mặt đỏ gay của nàng.

“Mở miệng nhỏ của ngươi ra.” Hắn nghịch tóc của nàng, nhẹ dụ dỗ.

“Ta, ta sẽ không. . . . . .” Trường vật hiên ngang kia, khiến nàng có chút chùn bước.

“Ta sẽ dạy ngươi.” Hắn phóng ra thanh âm ôn nhu, không muốn hù dọa nàng, “Ngậm nó. . . . . . Nó hiện tại khiến ta căng ra rất là khó chịu.”

Nàng do dự một chút, cuối cùng lấy tay nhỏ bé đỡ nhiệt thiết của hắn.

Khuôn mặt nhỏ nhắm chậm rãi gần sát nhục côn (gậy tht) (nàng k nên giải thích kĩ thía này, ta chảy máu mũi a) của hắn, vừa mới mở ra đôi môi, đem dao thịt ngậm vào trong cái miệng nhỏ nhắn.

Vừa vào đến trong miệng của nàng, cái miệng trắng nõn kia khiến cho hắn thở dài thoải mái một tiếng.

Nhiệt thiết chống đỡ trong miệng của nàng, nàng liền nhíu mày.

”Ngô. . . . . .” Nàng hừ nhẹ một tiếng.

Dao thịt của hắn quá mức to lớn, không có biện pháp hoàn toàn vào trong miệng của nàng, nhiều nhất, nàng chỉ có thể ngậm một nửa.

“Ngươi làm rất khá.” Hô hấp của hắn bởi vì nàng ngậm mút mà dồn dập.

“Ngô ân. . . . . .” Nàng giống như trẻ con tốt hiếm thấy, bắt đầu mút đỉnh tròn lớn của hắn. (tiếp máu khẩn cấp, cảnh cáo trẻ nhỏ k nên xem)

Hắn híp mắt, hưởng thụ môi mút của nàng.

Trong khi mút lấy, nàng đem nhiệt thiết trong miệng phun ra, lại hiếu kỳ lấy đầu lưỡi khẽ liếm.

Hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó môi mỏng quyến rũ ra nụ cười.

Nàng ngây thơ, cho rằng chính mình đang ngậm cây gậy đường.

”Ngươi thật là lợi hại, thoáng cái đã học xong.” Hắn để khen thưởng nàng, đưa tay hướng song nhũ của nàng sờ soạng, nâng lên cặp nhũ mềm mại trĩu nặng kia.

“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng phát ra thâm âm dâm mỹ, rất tẫn chức (làm tròn bổn phận) liếm nhục côn, mặt khác, bàn tay to của hắn đang trêu chọc nụ hoa đỏ trước ngực nàng, trêu chọc đầu mút rất mẫn cảm.

Liếm láp một hồi, nàng lại đem nhiệt thiết của hắn vào trong miệng nhỏ nhắn, cái lưỡi đỏ trong miệng còn lại là nhẹ nhàng mút đầu tròn.

“Ân. . . . . .” Hắn từ trong cổ họng phát ra thanh âm trầm thấp.

Không nghĩ tới động tác ngây ngô của nàng, thế nhưng có thể khiến cho hắn phản ứng.

Nàng đang giúp hắn mút, nghe được hắn phát ra thanh âm khoan khoái, nàng cảm giác được hoa tâm của mình cũng bắt đầu tiết ra hoa dịch.

“Ân. . . . . . Ân. . . . . .” Nàng rất ra sức lấy đầu lưỡi trêu ghẹo, còn dùng tay nhỏ bé đỡ lấy thô thiết di chuyển tán loạn kia.

Thấy nàng ra sức như vậy, một bàn tay khác của hắn không nhịn được đặt lên lưng trần như tơ gấm của nàng, sau đó trườn xuống, đi tới mông trắng no đủ của nàng.

Vốn là lòng bàn tay đang nâng tiểu nhũ, cũng đi theo đến trên một mảnh tuyết đồn khác.

Bàn tay tách ra, Ngón tay khẽ vuốt ve chính giữa tuyết đồn.

“Ngô. . . . . .” Nàng khẽ nhíu mày, chỗ đó chưa đừng để người ta vuốt ve qua.

Cánh hoa cúc phía sau bắt đầu lại dao động vài cái, mục đích cuối cùng của hắn là tiểu huyệt trong nộn thịt.

Tiểu huyệt đã ướt đẫm thành một mảnh, hoa dịch cũng từ giữa hai chân trượt xuống.

Rất nhanh, ngón tay hắn liền ngập vào trong hoa huyt.

Miệng chốn đào nguyên bị đầu ngón tay của hắn xâm nhập, thân thể của nàng cũng theo đó run lên.

Ngón tay một phát ngập vào trong tiểu huyệt của nàng, rất nhanh sẽ tiến vào trong khe giữa, còn chưa vào sâu nơi sâu nhất bên trong, liền cảm giác được tường thịt đang gắt gao hấp thụ lấy ngón tay của hắn.

Tiếp theo, hắn ngập vào ngón thứ hai.

“A. . . . . .” Nàng không nhịn được phát ra thanh âm.

“Đừng ngừng.” Hắn rũ mắt, thấp giọng nói.

Nàng nghe lời lấy cái miệng nhỏ hầu hạ nhiệt thiết của hắn.

“Ngươi thật giỏi.” Ngón tay dài lại đang trong cơ thể nàng trở mình quấy nhiễu.

“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Cái miệng nhỏ nhắn của nàng căng ra, mút chặt lấy nhiệt thiết của hắn.

“Nha. . . . . .” Hắn phát ra tiếng than nhẹ vui sướng, “Vật nhỏ, đến lượt ta tới khen thưởng ngươi.”

Dứt lời, ngón tay hắn tiếp đó ngập vào ngón thứ ba.

Chỉ là cảm giác như vậy, lại khiến nàng nhăn mày. . . . . .

Đó là nàng cho tới bây giờ đều chưa từng có trải qua!

Trong miệng bị nhiệt thiết của hắn lấp đầy, nàng không có biện pháp nói ra tiếng đau đớn, chỉ có thể dùng khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, hướng lên trên nhìn hắn.

“Ta sẽ rất ôn nhu.” Hắn nhẹ giọng dụ dỗ nàng, ba ngón tay dài tại bên trong cơ thể nàng bắt đầu chiếm đóng.

“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng ngậm nhục côn của hắn, nói cái gì cũng nói không ra, nhưng tường thịt của nàng lại có một loại cảm giác tê dại bị giày xéo, so với mới vừa nãy càng thêm khiến người ngứa ngáy khó nhịn, lại đang trong hành lang của nàng chạy bậy.

Thân thể hai người bọn họ dán thật chặt, thật chặt.

Nàng chấn động mạnh một cái, trong miệng ngâm nga mơ hồ, cả người vặn vẹo, trong tiểu huyệt đã sớm dm thủy đầm đìa, cũng nóng đến phỏng tay hắn.

Hắn thừa thế móc mấy cái, khiến cho nàng phát ra càng nhiều tiếng than nhẹ.

“Ngừng.” Hắn dừng lại động tác mút của nàng.

Nàng đơn thuần cùng ngây ngô, đã khiến nhiệt thiết của hắn trương ra đến mức lớn nhất.

Mặc dù nàng chẳng qua là mút lấy, cũng là khiến cho tâm hắn lay động.

Vì vậy hắn để cho nhiệt thiết rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn của nàng. (O_o)

Nhiệt thiết của hắn bị nước miếng nàng dính sang, càng lộ vẻ to lớn tím bầm, bộ dáng có chút dọa người.

Mà ngón tay của hắn cũng đều nhất nhất rời đi hoa huyt của nàng, dẫn ra dịch thủy trắng mịn ngọt ngào.

“Ngô. . . . . .” Nàng thở hổn hển, cái loại cảm giác bị lấp đầy phút chốc không thấy nữa, nàng khó hiểu nhìn hắn.

“Muốn sao?” Hắn đem bàn tay chuyển hướng đến trước mặt nàng, “Ngươi coi, ngươi ẩm ướt thật là lợi hại.”

“Chớ khi dễ người ta.” Nàng nhô ra cái miệng nhỏ nhắn, có chút buồn bực nói.

“Ngươi không muốn ta như vậy khi dễ ngươi sao?” Hắn kéo thân thể của nàng, khiến nàng dính vào lồng ngực hắn, lại đem bắp đùi của nàng tách ra, để cho nàng ngồi ở trên đùi hắn.

”Ngươi. . . . . . Khiến thân thể ta nóng quá a!” Nàng mới vừa cảm giác được nhiệt thiết kia, đang chống đỡ ở giữa hai chân của nàng.

Cứng rắn, có một loại dạy người cảm thụ tâm viên ý mãn (sáng nắng chiều mưa, thất thường).

“Vậy hãy để cho ta giúp ngươi tiêu nhiệt (hạ nhiệt).” Hắn khẽ cắn vành tài của nàng, cuối cùng đỡ nhiệt thiết của mình, ở miệng hoa huyt của nàng cọ xát qua lại.

“Ách. . . . . .” Nàng cau mày, động tác như vậy khiến hoa dịch giữa tiểu huyệt chảy càng nhiều.

Sau khi để nhiệt thiết của hắn nhắm ngay hoa huyt của nàng, hắn liền dùng sức hướng đến trên đỉnh, không chút nào sai lệch chui vào trong động huyệt nhỏ hẹp của nàng.

“A. . . . . . A. . . . . .” Nàng kêu nhỏ, “Sẽ, sẽ đau. . . . . .”

Nhục côn của hắn cứng rắn vô cùng, so với ngón tay, càng đem hoa huyt của nàng lấp đầy không có bất kỳ khe hở.

“Ta sẽ thả chậm tốc độ.” Hắn nhẹ giọng nói, bàn tay nắm lấy thắt lưng của nàng, chỉ sợ nàng đổi ý.

Hắn cảm nhận được tiểu huyệt của nàng chậm rãi đem nhiệt thiết của hắn nuốt vào, cũng có thể cảm giác được hành lang của nàng thật chặt cho tới bây giờ cũng không có vật lạ tiến nhập qua.

“Ngươi thật nhỏ, thật nóng nha!” Hắn mừng rỡ nói, lại lay động thắt lưng.

“A. . . . . . A. . . . . .” Nàng đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở cổ hắn.

Bởi vì hắn chấn động, khiến hành lang của nàng đau đớn, nàng mở to miệng cắn bắp thịt ở bả vai hắn.

“A. . . . . . A, a. . . . . . . Chậm một chút, chậm một chút. . . . . .” Nàng một bên ngâm khẽ, một bên dùng tay nhỏ bé chống đỡ trên ngực hắn.

Bàn tay to của hắn di động dời xuống, nắm chặt tuyết đồn của nàng, cũng dần dần bắt đầu khiến eo hướng lên trên ra sức va chạm.

Hắn cũng nhìn thấy song nhũ của nàng ở giữa không trung không ngừng lắc lư, tạo thành sóng nhũ mỹ lệ, lóa sáng mắt hắn.

”Đau. . . . . .” Nàng nức nở nói, nhưng lại có một loại khoái cảm không nói ra lời.

Nhục côn cọ xát tường thịt nhỏ hẹp lại ấm áp của nàng, cũng thẳng hướng hoa tâm dồn đến, muốn chọc thủng một tia phòng tuyến cuối cùng.

Hắn để nàng tập quen với nhiệt thiết thô lớn, quyết định thẳng đến ở chỗ sâu trong hoa tâm mềm mại chưa có người đi vào kia.

Bàn tay nâng lên tiểu tuyết đồn, hung hăng để cho nhục côn toàn bộ dồn đến hành lang bên trong cùng.

“A. . . . . .” Nàng cúi đầu cắn bả vai hắn, muốn gạt đi đau nhức xé rách đang từ trong hoa tâm truyền ra, thẳng đến tứ chi bách hài. (tứ chi ra rời)

“Không đau, không đau. . . . . .” Hắn an ủi nàng, để cho đầu tròn đâm xuyên qua biểu trưng xử nữ, liền dừng lại ở trong cơ thể nàng.

“Ô. . . . . . Ô. . . . . . Ngươi thật xấu. . . . . .” Hốc mắt nước mắt lăn xuống, không nghĩ tới hắn thế nhưng khiến nàng đau như vậy.

Hắn dĩ nhiên sẽ không dễ dàng như vậy buông tha nàng, vì vậy lại bắt đầu ở trong hoa huyt nàng không ngừng rong ruổi, hướng bên trên hành lang nàng va chạm, một lần lại một lần giày xéo hoa tâm.

Mà nàng đau đớn kéo xuống cũng không có duy trì thật lâu, dao thịt to lớn va chạm khoái cảm rất nhanh liền thay thế cái loại đau đớn áp bức, tiếp theo cảm nhận được chính là loại cảm giác thoải mái nói không ra lời.

Thô thiết của hắn cũng bởi vì tường thịt của nàng hấp thụ, cảm nhận được chính là loại ấm áp vây quanh, hành lang mềm mại lại ướt dính.

Hắn đầu tiên là bắt đầu co rút nữa người dưới, chậm rãi, nhẹ nhàng chuẩn bị nhô lên. . . . . .

“A. . . . . . A. . . . . .” Nàng thực thẹn thùng ôm lấy gáy hắn.

“Có phải hay không rất khoan khoái?” Hắn khẽ nở nụ cười.

Kế tiếp, hắn quyết định không lại để nàng có cơ hội thở dốc, bởi vì nhục côn của hắn ở trong tường thịt mềm mại của nàng trương to, chỉ muốn tìm được lạc viên phát tiết.

Mà hoa huyt của nàng cũng đang dồn dập co rút lại, tường thịt bởi vì hắn rong ruổi, tiết ra càng nhiều, càng nhiều dịch thủy.

“Ân. . . . . . Ân hừ. . . . . .” Nàng bắt đầu yêu kiều phóng túng, cũng không kiên trì cắn chặt bờ vai hắn.

“Ngươi thật đẹp.” Hắn ưỡn thẳng thắt lưng, hướng trên đỉnh hoa tâm mỏng manh chơi đùa.

Hai luồng nhũ mềm mại bởi vì hắn tăng nhanh tốc độ, để cho dao thịt ở hoa huyt trêu đùa đánh mạnh rung động, khiến tại giữa không trung trên dưới lay động, cùng lồng ngực hắn ma sát.

“Hạ Nhĩ Trúc. . . . . . Thật, thật thoải mái. . . . . .” Nàng hô tên của hắn, theo hắn chạy nước rút một lần lại một lần ngâm nga.

Thanh âm của nàng càng lúc càng vang dội, bày tỏ thân thể của nàng bị hắn dao động kịch liệt.

Nhục thiết không ngừng đâm vào thủy huyệt của nàng, nơi hai người giao hợp cũng tràn ra dịch thủy.

Nhìn nàng nhiệt tình đáp lại, nhiệt thiết một lần lại một lần xuyên qua thủy huyệt kiều nộn của nàng.

“Nhanh lên. . . . . .” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mê mẩn của nàng, cùng với thân thể không ngừng lay động, hắn biết nàng so với hắn nhanh hơn một bước đạt đến cao trào.

“A. . . . . . A. . . . . .” Hoa dịch giống như đê vỡ, thịt mềm còn lại là sung huyết buộc chặt hấp thụ lấy nhiệt thiết của hắn, trong cái miệng nhỏ của nàng bật ra thanh âm phóng túng.

Hắn bắt đầu tăng nhanh rút ra đưa vào sí (nồng nhiệt) thiết, dao thịt công kích cũng một lần so với một lần càng mạnh hơn.

Ôm thân thể mềm mại suy yếu của nàng, gậy tht thô bạo vẫn không ngừng ra vào hành lang đã đạt đến cao trao mà co giật kia.

Thẳng đến một nhịp tiết tấu cuối cùng, hắn mới đem trọn cây nhục côn tất cả đều đâm vài hoa huyt của nàng, từ trong lỗ nhỏ của đầu tròn phun ra nồng đặc dịch trắng, rót vào trong hành lang, lấp dầy hoa hồ kiều nộn. . . . . .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio