“Mày lên cứ lên đi, tao cõng được” Khánh Minh khăng khăng cúi người đòi cõng Tú Tâm.
Có người tự nguyện cõng, đỡ phải đi bộ Tú Tâm leo luôn lên lưng cậu. “Rồi đấy, cưng đi đi” Cô bé cười híp cả mắt.
Khánh Minh nhìn nụ cười híp mắt đó, tim lại đập thình thịch >
Khánh Minh cứ thế cõng Tú Tâm lên lớp.
Trên đường đi mọi người thấy đều rút điện thoại ra chụp ảnh.
Tú Tâm xấu hổ úp mặt vào lưng Khánh Minh
“Mày thả tao xuống!Mày rìu tao là được rồi, không cần cõng đâu. Bọn nó cứ chụp tao xấu hổ lắm”
Khánh Minh vốn không quan tâm người ta nghĩ gì, Tú Tâm nói cũng vô tác dụng.
“Kệ bọn nó!Mày cứ ngồi im đi. Sắp đến lớp rồi”
Tú Tâm biết thừa tính cố chấp của cậu nên cũng không nói gì mà để cậu cõng lên lớp.
Thảo Vân buồn bực ngồi trong lớp. Cô rất tức giận. Khánh Minh dịu dàng cõng Tú Tâm về chỗ, dịu dàng phủi bụi trên váy Tú Tâm, dịu dàng…nhìn Tú Tâm. Đáng lẽ cái nhìn đó phải là của Thảo Vân đây chứ không phải là của con bé Tú Tâm ngốc nghếch đó.
Khánh Minh để ý thấy Thảo Vân nhìn chằm chằm vào Tú Tâm bằng ánh mắt tóe ra lửa thì dặn Tú Tâm đợi rồi đi đến chỗ ngồi của Thảo Vân.
“Cậu rõ ràng cố ý ngáng chân Tú Tâm”
“Tôi có sao?” Thảo Vân dương mắt lên nhìn Khánh Minh, nói giọng khiêu khích.
“Mà tôi cố ý ngáng chân nó đâu liên quan tới cậu. tôi nói cho cậu biết, tôi không thích con Tú Tâm đó cứ lẽn bẽn theo cậu”
“Cậu có tư cách gì?Cậu có phải bạn gái tôi sao?” Cậu cười khểnh
“Cậu cứ đợi đấy!” Thảo Vân tức giận hét lên rồi bước ra ngoài.
Khánh Minh không quan tâm tới Thảo Vân nữa, cậu lại đến ngồi cạnh Tú Tâm đang chăm chú chơi điện thoại.
“Mày làm cái gì đấy?”
Tú Tâm ngẳng mặt lên cậu đã thấy mặt cô đỏ bừng. “Tại mày hết đấy!Bây giờ đứa nào cũng nghĩ tao với mày yêu nhau, chúng nó đăng hết ảnh lên face kìa”
Khánh Minh vẻ mặt tỉnh bơ “Kệ chúng nó” trong lòng cậu đang cười như điên ) haha, đánh dấu được chủ quyền. Xem thằng nào còn dám lén phén trước mặt Tú Tâm?
“Vậy làm sao tao tìm bạn trai được?”
Khánh Minh đang vui nghe được Tú Tâm nói, mặt thoáng chốc trở nên cứng đờ nhưng rất nhanh lại bình thường trở lại, nhanh đến mức Tú Tâm không nhận ra.
“Kệ mày!CON NGU,cho mày không có bạn trai cả đời!!!” Khánh Minh bực mình quát Tú Tâm.
Tú Tâm rất sợ lúc Khánh Minh tức giận, mỗi lần cậu tức giận rất đáng sợ a~
Tú Tâm vội vàng dỗ ngọt “ Mày cứ bình tĩnh đã! Rồi rồi tao kệ bọn nó, cũng không cần tìm bạn trai nữa”
Đáp lại cô là một cái “Hừ” phũ phàng.
Lại giận nữa rồi >
Cô nhắm tịt mắt chuẩn bị hôn đất mẹ thì một cánh tay kéo cô lại, cô ngã vào ngực con trai.
Tú Tâm quay đầu nhìn, cậu này có đôi mắt màu hổ phách giống Khánh Minh, còn mũi thì không thể nào nhầm được là giống y hệt Khánh Minh của cô nha! Mái tóc nâu nhạt,… Đẹp trai thật~~
Bản tính mê trai nổi lên, Tú Tâm thất thần ngắm nghía kĩ hơn người trước mặt.
“Tú Tâm, mày làm cái gì đấy!!” Khánh Minh mặt mũi hằm hằm đã đứng sau cô từ lúc nào không biết >