Thành Phần Cá Biệt

chương 68: c68: trốn học tập thể

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tài liệu này mấy đứa ơi!

Quỳnh Giao được bầu làm lớp trưởng đúng như dự đoán, lóc cóc đi phát tài liệu cho cả lớp. Ánh chạy tới đón lấy một nửa xấp tài liệu, mỉm cười phát cho hai dãy trong, Quỳnh Giao cầm phần còn lại đi phát hai dãy ngoài.

Ánh đặt hai tập lên bàn Cường, hai tập lên bàn Bảo. Ba đứa ngồi bàn đó hẵng còn dắt díu nhau đi đâu chưa về. Ánh nhìn đống bừa bộn chúng nó bày trên bàn, chủ động sắp xếp lại cho gọn.

Quỳnh Giao quay lại chỗ ngồi, hốt hoảng vì bàn mình sạch bong, muốn tìm kiếm đáp án thì thấy Ánh đang cười với mình. Con bé gật đầu cảm ơn Ánh, vội vã cất tài liệu vào cặp rồi đi ra ngoài.

Phòng tự học ở trường này cạnh tranh quá khốc liệt, Ái Lạp nằm mơ cũng không muốn động vào. Nó nằm ườn trên bãi cỏ khuôn viên sân sau, hai bên là hai thằng bạn chí cốt lười nhác giống mình.

- Mày đang làm gì đấyyy...

Ái Lạp lèo nhèo kéo áo Cường thì bị cậu giữ lại, dỗ dành:

- Đừng táy máy, tao đang combat.

- Ngoài game ra mày không còn gì à?

Ái Lạp bực bội, chuyển hướng sang Bảo đang nhắm nghiền mắt, nhì nhèo:

- Bảo ưiii~

- Tao biết mày đang đói. Mày muốn bố mày xách cái đít dậy đi mua đồ tống vào họng mày chứ gì?

- Đúng ùi chủn nun Bảo iu ơii!

Ái Lạp vui vẻ ôm một cánh tay Bảo, ấy thế mà bị cậu gạt ra. Bảo từ chối:

- Canteen tầm này đông lắm. Có tịch hội học sinh may ra mới cứu được mày.

- Tức là mày không mua?

- Không làm mà đòi ăn chỉ có ăn...

- Bim bim tới nè các con giời ơi!

Quỳnh Giao ôm xách một túi nilon to chứa đầy snack các loại, tận hưởng vẻ mặt sáng rỡ đầy hạnh phúc của Ái Lạp. Kì lạ là Cường bỗng dưng lườm Quỳnh Giao rất kinh khủng. Lớp trưởng A không hiểu lắm, lúng ta lúng túng. Bước chân cô bé chậm dần, rồi dừng lại khi chỉ còn cách Ái Lạp đúng m.

- Có chuyện gì....?

Quỳnh Giao nương theo ánh nhìn của ba đứa quay đầu ra sau, giật bắn mình vì Ánh đã ở đó từ lúc nào. Cường trao đổi ánh mắt với Quỳnh Giao, hỏi cô bé đã dắt Ánh đến đây à. Quỳnh Giao trợn mắt lên, lắc đầu chối.

- Sân sau trường mình đẹp thật.

Ánh tự nhiên ngồi xuống đối diện mấy đứa, đặt ra phía trước mấy cốc chè. Cô mua cốc, rõ ràng là muốn chia cho mỗi người một.

Quỳnh Giao ngập ngừng ngồi bên cạnh Cường, cẩn thận đổ mấy gói snack ra. Ái Lạp nhấc một gói, lập tức bóc ăn.

- Bỏ điện tử xuống mà đớp đi bạn ơi.

Ái Lạp huých tay Cường, cậu liếc xéo nó một cái rồi nhoài người dậy. Cường bóc gói khác, vừa ăn vừa bấm điện thoại:

- Cảnh mày tung chưởng bị đăng lên nhóm trường này.

Cường giơ điện thoại ra, trên màn hình hiển thị video Ái Lạp xoay người, đá tên quấy rối ngã ra sau. Lúc Ái Lạp vuốt tóc nhìn về phía dưới sân khấu, xung quanh còn hiện ra mấy cái trái tim kèm nhạc nền Tiktok, trông vừa ngầu vừa đáng yêu.

- Sao mục bình luận lại có ảnh chụp mấy đứa mình?

Ái Lạp tò mò bấm vào chiếc ảnh chụp người đang đi trên hành lang, vừa đi vừa đùa nghịch. Bình luận phản hồi tấm ảnh này rất nhiều, gần như đang chiến tranh dưới tấm ảnh.

Huonghamhochoi: "Ôi những vai chính trong bộ phim thanh xuân của tôi "

> likes.

>Reply: Mèo_suýt_mướp: "Mấy khuôn mặt trong phần catwalk kìa!"

>Reply: Đỗ Trịnh Việt Kiều: "Bọn họ chơi với nhau lâu vậy cơ á? Giờ lại học chung lớp luôn?"

>Reply: Nick này lập ra để nói yêu Nhi rất nhiều: "Rồi trong ảnh này có đôi nào thành chưa?"

>Reply: Ngọc Lan: "Rất tiếc là chưa."

>Reply: Rùa thần tới: "Sao lại có chuyện không yêu nhau được? Có mà mấy người không biết ấy!"

>Reply: Ngọc Lan: "Ủa có duyên miếng nào không má? Nhân danh một fan lâu năm của Đội Bảo Vệ Chính Nghĩa, tao xin phép khẳng định là chưa! Trong ảnh mà có đôi nào thành thì page tụi tao đã mở tiệc ngày đêm rồi!"

>Reply: Seojun ah~: "Nhiều khi fan không biết được đời tư của idol đâu "

>Reply: Chíp hôi: "Biết chứ sao không =)))))) Fan khác thì tao không biết, nhưng bố mày học chung với tụi nó đấy =)))))))"

>Reply: Tao không gay nhé: "Người ngoài đéo biết gì oẳng chó =)))))))) Có lần thằng Bảo nó mở pạt ti trong vệ sinh nam để tỏ tình với Ái Lạp, mọi người đều tưởng chúng nó sẽ thành đôi. Xong rồi sao, hóa ra là diễn để phá bùa yêu ạ!"

>Reply: Láo nháo pay acc giờ: "Thôi các bạn ơi =)))) Đại tỷ nhà mình lên cấp III lặng tiếng lắm, thông cảm cho người ngoài tí đi. Tụi nó còn chẳng biết chủ tịch hội học sinh là ai cơ mà =)))))))))))))))"

>Reply: Ngọc Lan: "Ừa ha =))))))))))))))))))))"

>Reply: Chíp hôi: "Biết là hiểu hết luôn ý mà =)))))))"

>Reply: Rùa thần tới: "Ủa sao tự nhiên lôi hội học sinh vào đây?"

>Reply: Ngọc Lan: "=)))))))))))"

>Reply: Chíp hôi: "=)))))))))))"

>Reply: Tao không gay nhé: "=)))))))))))"

>Reply: Láo nháo pay acc giờ: "Mình thương các bạn ghê =)))))))"

Mình iu cây cỏ: "Đại tỷ dạo này còn nhận đơn không?"

>Reply: Học sinh chăm ngoan: "Đơn gì cơ? Hoang mang ing~"

>Reply: Mình iu cây cỏ: "Hồi trước có việc gì cần chỉ cần thuê là đội Bảo Vệ Chính Nghĩa sẽ làm cho á! Trừ mấy việc vi phạm nội quy."

Hoàng: "Wow xem bình luận mới biết mấy em này nổi tiếng vậy =))) Ban đầu chỉ tưởng chúng nó có cái mặt đẹp thôi."

>Reply: Đèn học: "Same =)) Vào hóng drama xong bị shock!"

>Reply: Nguyễn Thành Đức: "+"

>Reply: Mai Mai: "+"

>Reply: + +n

Nà ná na: "Xin tên nhạc nền với!"

Mê trai lắm, mê gái nữa: "Ai cho xin info tất cả trong hình đi!"

>Reply: Phạm Phong Ba: "Đây nè "

Thắp nén nhang: "Tìm page FC của mấy em này đọc mới hốt hoảng "

>Reply: Mẹ kiếp: "Làm như idol ấy =))"

>Reply: Thắp nén nhang: "Thì idol thật mà? Tụi nó làm nhiều chuyện đỉnh vl, tôi bị quật thành fan rồi nè ông ơi!"

Tiến Dú: "Đặt đơn kiểu gì thế mấy cao nhân?"

>Reply: Đạt Nguyễn: "Đến tìm gặp rồi nói chuyện thôi."

>Reply: Mạnhhhh: "Móa cái lớp đó có nhiều gái xinh nên đám con trai giữ ghê lắm! Tôi đi qua ngó vào lớp hay bị chúng nó chửi cho tan xác. Có cách liên lạc khác không?"

>Reply: Đạt Nguyễn: "Nhắn tin cho chị An thử xem? Bà ý chuyên đi hốt đơn cho con bé đấy."

>Reply: Ngọc Lan: "Tầm này inbox An không rep đâu cả nhả ơi =))))))"

Ái Lạp nhìn đống bình luận chạy dài, cảm giác hồi còn học cấp II lướt điện thoại xem người ta bàn tán về mình ùa về, tự dưng thấy nhức đầu.

- Thôi ăn nhanh lên.

Nó làm như không có chuyện gì, ăn lấy ăn để mấy gói bim bim. Mấy đứa về lớp kịp đúng lúc chuông reo, cô bộ môn bước vào trong, thông báo lớp phải học bồi dưỡng vào buổi chiều.

- Không đâu cô ơiii... Hôm nay Trung Thu mà sao cô nỡ vậy?

Đám học sinh đương nhiên không chịu. Cô bạn đang tranh thủ trực nhật để được về sớm méo cả mồm, túi rác cậu ta cầm trên tay rơi bộp xuống đất, lộ ra mấy cốc chè còn mới nguyên.

Video quay cảnh Ái Lạp đá chân trong nhóm kín rất nổi. Có người nhớ ra nội dung ở mục bình luận, nhân lúc cô giáo vừa đi khỏi hỏi Ái Lạp:

- Này, Ái Lạp có thể khiến cô hủy buổi học chiều được không? Bọn tao trả tiền thuê mày.

- Ờ ha! Mỗi đứa nghìn nhé? Nếu nửa lớp trả là đã được rồi!

- Mắc gì đến tao?

Ái Lạp toát mồ hôi hỏi, ra sức từ chối mấy chục con mắt chờ mong hướng về phía mình:

- Bố tao cấm lên cấp III không chơi kiểu đấy nữa.

Làm nhiệm vụ xong thể nào cũng nổi tiếng cho xem.

- Mày làm lén lút không ai biết đâu. Đi mà... chiều nay tao có hẹn với người yêu á mày....

Học sinh trong lớp chạy hết về phía bàn Ái Lạp, đẩy Bảo ra để vồ lấy con bé. Ái Lạp bị lắc trái lắc phải, tiếng van nài nỉ non phát ra liên tục như tụng kinh, khiến nó phải bịt chặt hai tai lại cho đỡ ồn.

Xô qua xô lại, mấy anh em chí cốt đều mắt nhắm tai ngơ chờ Ái Lạp tự quyết. Đến cả Quỳnh Giao cũng không muốn học chiều, tiếp tay cho đám trong lớp dày xéo Ái Lạp. Ánh đứng ngoài trận hỗn loạn, lặng lẽ nhặt túi rác bạn nữ vừa rồi làm rơi, buộc chặt rồi đem đi vứt.

Cường ngước lên nhìn Ánh mấy giây, sau đó lại tập trung vào màn combat trên điện thoại. Đồng đội của cậu trong game đang nhắn điều gì đó bằng tiếng Anh. Cường đọc xong, biểu cảm dần trở nên u ám.

"Lucia Thieu Khuong? God damned stay away from that girl! She makes me scareee lol"

"I think she is pretty nice ^^"

"Stfu! Nobody in my class can talk with her! Why r u asking?"

"None of your business ^^"

Ánh ở nước ngoài có vẻ là người khó nói chuyện, nhưng cậu bạn kia cũng thú nhận Ánh chưa từng làm việc gì xấu. Chỉ là cô quá lạnh nhạt, nên mọi người ngại làm thân với Ánh.

Ngược lại khi ở đây Ánh lại rất hòa đồng và được lòng mọi người. Có thể do Ánh muốn thay đổi, hoặc do bất kì lí do nào khác. Dù sao, cái cách Ánh cố hòa nhập vào nhóm Cường khiến cậu không thoải mái.

Ánh vứt rác quay lại mà đám trong lớp vẫn chưa đàm phán xong. Cô xem đồng hồ đeo tay, thu dọn sách vở về trước. Ái Lạp ở cuối lớp bị kì kèo muốn điên, chịu thua nói:

- Tao sẽ không lấy tiền của chúng mày, nhưng chúng mày nghĩ sao về việc bùng học tập thể?

Đám đông nhanh chóng im lặng, cảm thấy ý kiến này khá ổn. Nếu chỉ vài đứa trong lớp trốn học thì chúng nó sẽ gặp rắc rối to, song cả lớp trốn lại là chuyện khác. Cô giáo không thể phạt nặng cả lớp được.

- Tao sợ bị hội học sinh phạt ấy!

- Hôm nào hai vị kia đi tuần thì mới bị phạt thôi. Bây giờ mình cứ về, chiều không tới lớp là oke.

- Không ổn bây ơi, cô bộ môn đang đứng ở hàng photo đối diện cổng trường.

Khả năng đặc biệt của Ái Lạp lúc này mới trở nên hữu dụng. Nó cất sách vở vào cặp, hất cằm với cả lớp:

- Tự thống nhất với nhau đi, rồi tao dẫn chúng mày chuồn đường tắt.

Những nam thanh nữ tú đứng đối diện nhìn nhau, vô cùng tự giác nhanh chóng thu dọn sách vở. Có vài người ban đầu còn chần chừ, sau khi được các bạn khác động viên thì bồi hồi thử cúp học lần đầu tiên trong đời.

- Ô kê. Đi!

Ái Lạp dẫn đầu, dạy đám bạn cách cúi thấp người núp dưới bụi cây. Bảo nhìn nó hớn hở thì buồn cười, hình như lâu lắm rồi cậu mới thấy máu trẻ con của Ái Lạp nổi lên nhiều thế.

- Cúi thấp đầu xuống nữa đi.

Bảo đi hộ vệ ở cuối, nhắc nhở cậu bạn đi phía trước phải cúi thấp hơn nữa. Cường đã leo tót ra khỏi trường từ lúc nào, còn vắt vẻo trên cành cây bên ngoài trường cổ vũ. Cả lớp A kéo nhau ra đằng sau dãy học tầng, đường ở đó chỉ đủ cho một người đi nghiêng, đi tới giữa đường sẽ gặp một đoạn tường không có rào sắt, chỉ cần trèo lên đó rồi đi qua mái nhà dân là nhảy thẳng ra đường lớn.

Mấy đứa lần đầu được trải nghiệm chuyện này phấn khích cực kì, lần lượt nối đuôi nhau leo ra ngoài.

- Từng người một. Hẳn hoi sập mái nhà người ta.

Cường nói vọng xuống. A rất quy củ đợi nhau, bước qua từng người một. Toàn bộ xuống đến vỉa hè đường lớn liền hoan hô ầm ĩ, lôi Ái Lạp để gặng hỏi:

- Sao mày biết được chỗ này hay vậy? Mày là con ma xó hả?

- Hóa ra hồi cấp II đại tỷ cúp học bằng cách này à?

- Sao mày cứ gọi nó là đại tỷ thế? Cả mấy đứa kia nữa!

- Ài bọn tao bị quen mồm rồi, mày không hiểu đâu...

Bảo lôi Ái Lạp ra khỏi đám đông, lạnh giọng hô giải tán. Đám đông không nhiều chuyện nữa, ai về nhà nấy, cực kì phấn khích với trải nhiệm vừa rồi.

Mấy đứa học cấp II Tô Lịch nhớ tới cảnh Ái Lạp dẫn cả lớp E hiên ngang bùng học qua cửa lớn, cảm thấy thế này chưa là gì đâu. Trịnh tóc xoăn lên cấp III có vẻ tém bớt nhiều lắm rồi, A cứ từ từ mà trải nghiệm.

Buổi chiều, cô bộ môn bước vào lớp, ngạc nhiên vì chỉ có mỗi Ánh đang ngồi ở đó. Cô hỏi Ánh xem cả lớp đâu, không ngờ Ánh chẳng đáp lời mà nói lảng sang chuyện khác:

- Mình bắt đầu buổi học chưa cô?

Cô giáo ậm ừ, bây giờ mà dạy mỗi một học sinh thì có hơi.. Cô hỏi tên Ánh, cho một con vào sổ điểm rồi dặn Ánh hôm nay lớp nghỉ. Ánh gật đầu, thu dọn sách vở ôm cặp ra về.

Vì trường có hội học sinh, nên không có giám thị quản lí trong trường. Cô giáo làm đơn gửi cho hội học sinh giải quyết. Người nhận đơn đọc xong liền xuýt xoa, gọi mọi người ra xem:

- Ê, cả lớp A hôm nay bùng học tập thể này! Kinh vãi!

Cái lớp A mấy nay bị tế lên confession nhiều lắm, chủ yếu là để xin info mấy đứa diễn hôm khai giảng. Thành viên hội học sinh nhìn nhau, quyết định phạt A đi nhặt lá. Dạo này chủ tịch và hội phó có vẻ quan tâm lớp đó nên mọi người không dám phạt hạnh kiểm.

A vốn đã bị hạ một bậc hạnh kiểm tháng vì trong vở kịch có cảnh bạo lực. Vụ ấy hội học sinh cũng bị vạ lây tội không kiểm duyệt kĩ càng, may mà cuối cùng An đã đứng ra giải quyết nên không có vấn đề gì quá lớn.

Rốt cuộc ngày hôm sau, cả lớp A bị phạt đi dọn rác toàn trường.

Biên bản gửi về là đi nhặt lá, nhưng hôm trước vừa có lớp nhặt rồi nên A bị chuyển sang dọn rác. Rác ở tất cả các thùng trong trường phải được gom lại, phân loại rồi chuyển cho cô gom rác ở ngoài.

Mấy anh đứng thập thò chụp trộm ảnh trên các hành lang bị bọn con trai trong lớp chửi cho chạy mất dép. Bản thân bọn nó cũng tự biết lớp mình có nhiều gái xinh nên bảo vệ kĩ ơi là kĩ. Việc phân loại rác đa số do con gái trong lớp làm, chứ con trai bận cầm chổi lùa trai lớp khác hết rồi.

Ái Lạp ghét dọn vệ sinh là thế mà cũng phải đi lục thùng mang rác về cho bạn cùng lớp phân loại. Lúc nó đi ngang mấy lớp học, đám con trai bên trong mặc kệ giáo viên đang giảng, thi nhau ngó ra ngoài. Tiếng gõ thước của thầy cô tầm này không ngăn nổi sự tò mò của các anh với em gái xinh khóa dưới.

Ánh còn kinh khủng hơn, bị con trai trong lớp giữ rịt dưới sân phân loại, không cho lên hành lang nửa bước. Ánh thật lòng không muốn lắm, nhưng vẫn phải ngồi đục từng túi rác ra phân loại. Đáng lẽ Ánh không bị phạt, nhưng vì cô muốn giúp nên không nói cho mọi người biết.

Ái Lạp lục được / trường thì bực bội vứt túi xuống. Nó tháo găng tay, gọi ngay cho bố.

Hình như bố đang họp, không bắt máy. Ái Lạp lướt điện thoại xem còn ai không, nghĩ một lát rồi gọi cho Trí, cố che miệng nói thật nhỏ.

"Đại tỷ hả? Sao tự nhiên lại gọi cho em?"

Giọng điệu ngả ngớn trái ngược với vẻ nghiêm túc trên trường. Ái Lạp cố gằn giọng xuống thật thấp, hét vào điện thoại:

- Sao trăng cục cứt! Ông lết xác đến đây mà phân loại rác!!

"Ớ tại sao?"

- Cái hội học sinh của ông bắt lớp tôi đi nhặt lá. Ô kê bọn tôi nhặt thì nhặt, nhưng hôm trước có người nhặt hết rồi nên chúng nó chuyển bọn tôi đi lục thùng rác ạ!

"Vl lũ điên đấy... Tỷ đợi chút để em bảo chúng nó."

Ái Lạp tắt máy đứng dậm chân tầm phút, phía dưới sân liền có thành viên hội học sinh hớt hơ hớt hải chạy tới xin lỗi Quỳnh Giao. Vốn hình phạt đề ra chỉ có đi lau kính hoặc nhặt lá thôi, bỗng nhiên bị phạt việc đâu đâu nên Quỳnh Giao cũng đang rất cáu. Cô bé chống eo nói nhau với thành viên hội học sinh mấy câu, bực dọc vứt găng tay xuống đất:

- Thôi các cháu, bỏ đấy đi rửa tay!

- Bên mình chân thành xin lỗi lớp cậu. Tại biên bản giao xuống dưới có sự không phù hợp nhưng không có ai báo lên. Mình thay mặt hội học sinh xin lỗi lớp cậu.

Quỳnh Giao trợn mắt, phủi đít đi rửa tay. Thành viên hội học sinh luôn miệng nói xin lỗi, đợi đến khi tất cả đã đi hết mới dừng.

Cậu ta nhìn mấy túi rác đang đổ hết ra để phân loại, bất lực vò tóc. Giờ còn cái đống này ai dọn?

Ái Lạp rửa tay xong về lớp, vô tình trông thấy Ánh đang sắp xếp lại bàn mình. Nó toan chạy vào thì Bảo đã chặn Ánh lại trước. Bảo hỏi:

- Sao cậu cứ làm điều này?

- Em sắp xếp đồ cho anh trai mình thì sao?

Ánh cao ngang tầm Bảo, lúc nói chuyện thái độ cực kì bình tĩnh, không hề bị yếu thế. Mặc dù việc Ánh vừa làm khá kì lạ, nhưng gắn cái mác anh trai vào thì lại trở nên rất bình thường. Bảo giật lại điện thoại trong tay Ánh, nhỏ giọng đủ cho hai người nghe:

- Đừng làm thế nữa.

Mặc kệ sự bất động của Ánh, Bảo rút đồ trong cặp ra trải về chỗ cũ. Một đống bánh kẹo rải đầy bàn, đồ trong hộp bút cũng bị cậu đổ hết ra.

Mặt bàn lại bừa bộn như lúc đầu, ngược lại Ái Lạp trông thấy thì cực kì thoải mái.

Ái Lạp giả vờ không biết chuyện gì mới xảy ra, bò vào trong ngồi. Nó vớ đại một cây bút vỏ xanh gắn đuôi thú lăn lóc, bóc một viên kẹo trà xanh bỏ vào miệng, lôi vở ra giải tài liệu.

Giờ mới phát hiện, nó không hề có hộp bút, nhưng chưa từng thiếu đồ dùng học tập khi ngồi với Bảo. Bút, thước, tẩy, bút xóa, bút nhớ các màu đều có, luôn bày hết trên mặt bàn. Bánh kẹo hôm nào cũng rải rác cạnh đống sách vở, kể cả ăn xong vứt vỏ xuống ngăn bàn thì cũng có người dọn. Sang ngày hôm sau, đống bánh kẹo lại được làm mới, lại rải rác khắp bàn.

Quỳnh Giao với Cường ngồi trên tiện tay hưởng ké, cứ nhạt mồm là quay xuống nhón kẹo ăn. Mấy đứa ngồi cạnh Bảo sở hữu loại hưởng thụ vô thức này suốt bao nhiêu năm, nhất là Ái Lạp.

- Ăn kiểu gì mà ngậm cả tóc thế kia?

Bảo nhíu mày, với lấy cây lược trên bàn Quỳnh Giao chải cho Ái Lạp. Cậu lôi từ trong túi áo ra một cái chun đen nhỏ, quấn rồi buộc túm tóc nó vào. Hành động của cậu quá đỗi thuần thục, tới mức Ánh không tiện can dự nữa, khó xử bỏ về chỗ mình.

Bảo nhoài người lên cao, đầu cúi thấp, chuyên chú buộc tóc. Chiếc dây chuyền cậu đeo theo quán tính trượt từ trong cổ áo ra, lọt vào mắt Ái Lạp. Nó nắm lấy hộp ước phát sáng dưới ánh nắng, ngẩng lên hỏi:

- Mày vẫn giữ cái này à?

Bảo giật mình cúi xuống, động tác quá nhanh nên Ái Lạp không tránh kịp. Môi cậu lướt nhẹ qua trán Ái Lạp. Bảo giật lấy hộp ước nhét vào trong áo, vội vàng bỏ ra ngoài.

- Cô sắp vào rồi mà đi đâu?

Ái Lạp gọi với theo, gãi đầu khó hiểu. Con bé chống tay, ngẫm nghĩ gì đó rồi rùng mình một cái. Cường bất ngờ kéo tay nó sát về phía mình, nhổm dậy hôn liên tiếp mấy nhát lên trán nó. Con bé không đủ sức thoát khỏi gọng kìm của Cường, la toáng lên:

- Á! Mày làm gì đấy!?

- Đứng im, tao đang dùng bí thuật thanh tẩy.

Mấy đứa trong lớp trông thấy cảnh này liền ái ngại nhìn nhau. Cậu bạn ngồi dãy kế bên kéo lưng áo cậu bạn ngồi đằng trước, thì thầm to nhỏ:

- Mày có chắc chúng nó không yêu nhau không?

- Mày hỏi lắm vãi l. Chừng nào chúng nó thành đôi tao sẽ khao mày chầu lẩu to!

Mấy nhỏ trong nhóm chat FC đang mong lắm rồi đấy. Ngày nào cậu ta cũng ngồi xem chúng nó spam ảnh ghép, sắp phát điên rồi.

- Ối thế thì chắc kèo nhá! Muốn làm chúng nó yêu nhau dễ lắm luôn!

Cậu bạn ngồi trên đứng người, máy móc quay đầu như cái máy. Cậu ta lầm bầm hỏi lại:

- Mày.... vừa nói cái gì cơ?

- Nếu chúng nó không yêu thì ghép đôi là được mà! Ngày xưa mấy đứa lớp cấp II của tao, cứ bị gán ghép là thành đôi hết!

Ừ nhỉ? Sao không ai nghĩ ra chuyện này nhỉ?

Chúng nó không yêu nhau, thì ép chúng nó yêu là được rồi!

Ha ha ha, ha ha ha ha ha ha...

Vậy là đã kết thúc chuyên mục lì xì .

Như các bé ngoan có thể thấy qua chương preview, diễn biến phía sau có khá nhiều mắt xích liên quan tới nhau. Việc viết xong hết rồi bão chap kiểu này sẽ khiến mọi người nhớ tình tiết và tận hưởng truyện hơn. Tránh đăng lắt nhắt xong có người vào kêu huuu mình quên mất tình tiết òiiii...

Bao giờ đăng chương , mong cả nhà sẽ đọc lại từ chương giùm tôi nhé. Đọc lướt qua cũng được.

Tranh thủ dịch tôi sẽ cố viết xong p rồi bão cho cả nhà. Iu iu

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio