_KAGAMINE, TẠI SAO EM KHÔNG NGHE GIẢNG BÀI HẢ? – ông thầy tức giận quát lớn
Cả lớp đứng tim và nhất thời im lặng. Vì từ trước đến giờ chưa ai dám kêu Len dạy khi cậu đang ngủ trong lớp. Tất cả mọi ánh nhìn đều đổ đồn về chỗ Len. Và cũng nhất thời quên rằng có tới hai Kagamine ở trong lớp.
Sau tiếng quát thì Len chả có động tĩnh gì. Vẫn nằm im bất động ở trên bàn, còn Rin thì khẽ cựa quậy.
Rin dụi nhẹ mắt, lấy chân mình đá vào chân Len mấy cái.
_LenLen, thầy kêu cậu kìa! – Rin nói với giọng ngái ngủ
Sau khi bị đá vào chân thì Len đã tỉnh ngủ. Sau đó anh nghe được một giọng nói rất dễ thương vang lên hơn nửa còn gọi tên anh một cách thân mật nữa.
“LenLen?”
Vì kêu khá nhỏ nên chỉ có mình Len nghe thôi. Rồi Len quay qua nhìn Rin.
“Lại là cái khuôn mặt dễ thương đó!”
Mặc dù khuôn mặt Rin và Len khá giống nhau, nhưng trên khuôn mặt của Len vẫn có nét gì đó nam tính và có chút lạnh lùng, còn trên khuôn mặt Rin thì có nét gì đó nữ tính và nhí nhảnh. Nhìn chung thì khuôn mặt Rin thì dễ thương còn khuôn mặt Len khá lạnh lùng.
Sau đó, cậu quay lại nhìn ông thầy. Khuôn mặt lanh tanh
_Chuyện gì?
_À,…….thật ra……thầy kêu Kagamine Rin chứ không phải kêu em. – người ông thầy toát hết mồ hôi
_Thầy—————– RENG! RENG! RENG!
_À, hết tiết rồi! Các em nghỉ. – nói xong ông thầy xách cặp chạy ra khỏi lớp
Sau khi nghe tiếng reng thì Rin liền tỉnh ngủ vui mừng chạy ra khỏi lớp.
_Yeah. Ra chơi rồi! Đi chơi thôi. Haha. – Rin vui vẻ
Nhìn thấy thái độ của Rin thay đổi làm Len phải lắc đầu bó tay.
“Đúng là đồ trẻ con.”
Sau đó các học sinh đều đi ra khỏi lớp, người thì gặp bạn, người thì đi ăn, nhưng riêng cậu là đi tìm chỗ để ngủ.
………………………………..
Hiện tại bây giờ Rin và IA đang ngồi ăn sáng cùng với nhau trong căn tin. Hai bạn trẻ đều vui vẻ nói chuyện với nhau
_Nè, cậu đã quen với lớp học chưa? – IA hỏi
_Um….mình cũng không biết nữa, mình toàn ngủ không à. À, lúc mà mình được xếp chỗ gần tên Len gì đó thì mọi người có vẻ không hài lòng thì phải? – Rin ngậm đũa nói
_Rin, cậu không được kêu Kagamine-sama bằng tên đâu. Nếu không Kagamine-sama sẽ nổi giận đó. – IA giật mình khi nghe Rin nói
_Sao thế? Mình đã gọi tên cậu ta trước mặt cậu ta luôn đó. Mình có bị gì đâu. Thậm chí cậu ta còn không nói gì mình nữa mà. – Rin ngây thơ trả lời
IA đang uống nước,
_PHỤT! A, mình xin lỗi. – nghe Rin nói xong làm IA phun hết nước trong miệng ra, cũng may mà Rin né được chứ nếu không thì Rin không cần tắm cũng được ướt tự nhiên.
_Nè, cậu có cần làm quá vậy không? – Rin nhăn mặt
_Gì chứ? Cái này là sự thật mà. Lần trước có một học sinh vô tình gọi tên của Kagamine-sama, thì liền bị đuổi học đó. – IA giải thích
_Gì? Ghê vậy! Chỉ là tên thôi mà. – Rin lại nhăn mặt
_Đây là sự thật % luôn đó. Mình nghe mọi người đồn rằng là có một lý do đặc biệt gì đó nên Kagamine-sama mới làm. Nhưng đến bây giờ thì chẳng ai biết lý do đó là gì. – IA nói liên tục
_Ờ. Vậy khi nào biết nhớ nói mình nha. – Rin nhiều chuyện không kém
_Ừm. À, mà tại sao cậu lại gọi tên của Kagamine-sama vậy? – IA thắc mắc
_Tại vì họ của hai tụi giống nhau quá. Nên khi kêu Kagamine chẳng khác gì đang tự gọi mình với lại cũng rất dài nữa. Vì vậy mình kêu tên luôn cho lẹ. Hihi. – Rin cười
_Ồ, vậy hả. À, phải rồi. Lát nữa hai lớp chúng ta sẽ được học chung với nhau môn thể dục đó. – IA vui vẻ nói
_Thật sao? Vui quá! Vậy là chúng ta có thể nói chuyện với nhau rồi. Hihi. – Rin cũng vui không kém
_À, phải rồi trong thời khóa biểu của mình tại sao lại không có môn nào nói về cách sử dụng lửa vậy? Tất cả các môn mình sẽ học đều là mấy môn như là: sinh, sử, địa, văn, toán, nơi chung là những môn học bình thường đó. – Rin chợt nhớ ra vấn đề cần hỏi IA
_À, cái này sẽ do Top quyết định nên sẽ không có trong thời khóa biểu đâu. – IA vui vẻ nói
_Là sao? – Rin làm mặt ngu
_Tức là trong một tuần chúng ta sẽ có một ngày học về SC của riêng mình. Và ngày đó thì do Top quyết định vì họ chính là người dạy chúng ta. – IA uống một ngụm nước rồi nói
_Ra là vậy. Nhưng mà tại sao các giáo viên lại không dạy chúng ta? Bọn họ không có SC à? – Rin hỏi
_Không. Tất cả giáo viên khu A đều có SC. Nhưng họ nhường lại quyền hướng dẫn cho Top là vì tất cả học sinh trong trường này đều ái mộ Top nên khi được Top trực tiếp giảng dạy ai mà không muốn chứ, hơn nữa như vậy sẽ rất nhanh tiến bộ đó. – IA vừa nói vừa mơ mộng
_Nè, đừng nói với mình là cậu cũng thích một người trong Top nha. – Rin nghi ngờ
_Đúng. Đúng vậy. Mình thật sự rất thích anh Kaito đó. – IA mơ mộng đến Kaito và cười vui vẻ
_Hả? “Là thật sao trời? Mà tên đó là ai chứ?” – Rin suy nghĩ rồi vuốt cầm
Vì hay thức khuya chơi game nên trí nhớ của Rin hơi kém. Không nhớ rằng mình đã gặp Kaito ngay ngày đầu tiên đi học.
_RENG! RENG! RENG! – tiếng chuông vào lớp vang lên
_Thôi, mình vô lớp nha. Bye-bye. – Rin nói rồi chạy đi
_Ừm. By—————— – IA chưa nói hết câu thì
_TẤT CẢ HỌC SINH KHỐI KHU A CHÚ Ý! SAU KHI CÁC EM HỌC THỂ DỤC XONG THÌ TẬP TRUNG TẠI HỘI TRƯỜNG, HÔM NAY TOP SẼ DẠY CHO CÁC EM VỀ S.C. KHÔNG ĐƯỢC TỚI TRỄ, NẾU ĐẾN TRỄ SẼ TRỪ CHỈ SỐ. – tiếng loa thông báo vang lên
…………………………..
Sân thể dục,
Lớp Rin và lớp IA được gộp chung lại với nhau. Khi vừa thấy Len xuất hiện thì,
_Á, Kagamine-sama kìa.
_Trời ơi. Chúng ta sẽ được học chung với ảnh đó.
_Hạnh phúc quá.
_Kagamine-sama, em yêu anh.
Những tiếng ca ngợi cộng với lời tỏ tình vang lên, mặc dù họ đã được học chung thể dục với Len nhiều lần nhưng lần nào cũng vậy.
Còn Len thì ngán ngẩm. Vì ngày nào cậu cũng phải nghe những lời này. Nó thật giả tạo. Thử hỏi, nếu như cậu không phải là người có SC mạnh nhất thành phố thì họ có còn thích cậu không? Thử hỏi, nếu như cậu không có khuôn mặt đẹp đến mê hồn thì họ có ca ngợi cậu không? Thử hỏi, nếu như nhà cậu không giàu thì có còn hâm mộ cậu không?
Phải. Tất cả đều giả dối. Và Len thì không cần sự giả dối này. Cái cậu cần là sự chân thật đến từ trái tim.
_ĐƯỢC RỒI. TẤT CẢ CÁC EM TẬP TRUNG. – Kuga – thầy thể dục hét lớn
Sau đó các học sinh nhanh chóng sếp vào hàng. Tuy hai lớp học chung với nhau nhưng nam ngồi với nam, nữ ngồi với nữ. Nên Rin và IA ngồi chung với nhau. Còn Len thì ngồi ở phía cuối của hàng nam, lâu lâu cậu lại nhìn về phía Rin.
_Các em nghe đây. Vì lát nữa các em sẽ phải học SC nên hôm nay thầy sẽ cho các em tập ít thôi. – Kuga-sensei nói
_YEAHHHHH! – hai lớp hét lên
_ĐƯỢC RỒI. Hôm nay chúng ta sẽ chỉ chạy vòng sân trường thôi.
“Cái gì? Vậy mà kêu ít à? Ông thầy này có bị gì không ta?” – Rin
_YEAHHHHHHH. – tiếng hét của hai lớp lại vang lên nhưng lần này thì không có Rin. Còn Len thì chẳng nói lời nào
_Vậy các em tảng ra để khởi động đi. – Kuga-sensei ra hiệu
Sau đó thì các học sinh liền làm theo, chia hàng rồi cử một người lên để chỉ huy lớp, rồi làm theo.
_Các bạn, chúng ta bắt đầu khởi động nào. , , , , , , , . , , , , , , thôi. Chuyển động tác. – người được cử lên hô to
“Ba vòng lận đó. Tại sao lại yeah nhỉ? Học sinh trong đây đúng là không phải là người mà. Ba ơi, ba cho con vào cái động gì đây? Huhu.” – Rin vừa làm vừa khóc trong suy nghĩ
Thấy mặt Rin ủ rũ không vui thì IA liền hỏi
_Rin, cậu sao vậy? Có chuyện gì sao? – IA quan tâm
_Câu này mình hỏi cậu mới đúng đó. – Rin nói
_Hả? Là sao? – IA ngớ người ra
_Thì tụi mình bị bắt chạy tới ba vòng lận đó. Mà sao cậu vui vậy? Bộ cậu thích chạy lắm à? – Rin hơi giận chút
_Như vậy là ít đó. Bình thường thì cậu phải chạy tới vòng luôn. Cậu còn than thở gì nữa. – IA nói
“Ồ. Giảm được nhiều ghê. Hic. Cảm động quá.”
_Trời ơi. Thầy thật tốt. Mình cảm động muốn khóc luôn rồi nè. Hic. Huhu. – Rin mỉa mai và làm mặt cảm động. Đôi mắt thì giả bộ rưng rưng như sắp khóc
Thấy vậy, IA liền bịt miệng cười. Vì nếu cười lớn sẽ bị phạt.
Sau khi khởi động xong thì bọn họ xếp hàng rồi bắt đầu chạy. Hàng nam chạy trước nên Rin và IA có thể nghĩ một chút.
Thời gian qua nhanh như một cơn gió. Đã đến lúc Rin phải chạy.
“Trời ơi. Một vòng chưa chắc mình đã chạy được nữa. Bây giờ tới ba vòng chắc mình sớm gặp lại ông bà thôi. Hic. Ông bà ơi đợi con!”
《Ông bà của Rin đã qua đời》
Chạy xong ba vòng thì đa số các học sinh đều bình thường vì họ đã quen với việc phải chạy vòng. Còn Rin thì đang chết lên chết xuống.
_ĐƯỢC RỒI. CÁC EM CÓ PHÚT ĐỂ NGHỈ. SAU ĐÓ, THÌ HÃY QUA BÊN HỘI TRƯỜNG ĐÓ. TỚI TRỄ THÌ SẼ BỊ TRỪ CHỈ SỐ. – Kuga-sensei hét lớn
_VÂNG. – tất cả học sinh
“Trời ơi. Bây giờ còn phải học cái SC, SSéc gì đó nữa, chắc mình chết quá. Sức đâu mà chịu cho nỗi chứ.”
Rin nằm sải lai xuống đất rồi suy nghĩ vớ vẩn. IA thì chạy đi lấy nước uống. Len thì biến mất tiêu luôn.
………………………………………….
phút sau, tại hội trường
Kuga-sensei, điểm danh và nói lớn
_CÁC EM ĐÃ CÓ MẶT ĐẦY ĐỦ. BÂY GIỜ THẦY SẼ GIAO LỚP LẠI CHO TOP . CÁC EM THUỘC SC NÀO THÌ SẼ VỀ SC ĐÓ. HIỂU CHƯA?
_DẠ, HIỂU. – tất cả học sinh khối trường Vocaloid
Hội trường là nơi rộng nhất của học viện Vocaloid này. Nó có thể chứa tất cả các học sinh khu A, khu B và giáo viên cùng một lúc. Hơn nữa, khi luyện tập SC thì chỉ cần nhấn nút gần đó thì tự động sẽ có các bức tường ngăn cách hiện ra để bảo đảm an toàn cho các học sinh ở bên ngoài.
Kaito có SC là nước, Gakupo có SC là băng. Miku và Luka là SC gió, hai người này sẽ đảm nhiệm chung với nhau về phần dạy SC gió cho các học sinh.
Trong Top thì, Kagamine Len là đứng đầu, Kaito thứ hai, Gakupo thứ ba, Miku thứ tư, Luka thứ năm.
Trở lại với Rin, Rin đang loay hoay tìm Len vì nghe IA nói Len sẽ là người dạy SC cho cô.
“A, thấy rồi!”
Rin mừng rỡ khi nhìn thấy Len. Cô liền chạy tới đứng chung với mọi người.
Khi Len thấy Rin chạy tới thì trong lòng cậu có cảm giác gì đó rất lạ. Vì vậy Len cứ đứng nhìn Rin hoài, còn Rin thì thấy Len nhìn mình hoài nên có chút ngại.
“Tên đó bị sao vậy chứ? Mình biết mình đẹp rồi nhưng có cần nhìn mình đến vậy không? Mà cũng tại mình thôi. Ai kêu mình đẹp quá làm chi! Hihi!”
Nhưng chưa được bao lâu thì Rin thấy Len tự nhiên trợn mắt và mở to. Rin khó hiểu. Và ngay sau đó Rin nghe thấy tiếng IA vang lên
_RIN COI CHỪNG.
Sau khi nghe thì Rin liền quay lại và thấy một tảng băng sắt và nhọn bay thẳng về hướng mình.
Lúc này người Rin hoảng hốt và toát mồ hôi, cô trợn mắt nhìn tảng băng, đôi chân thì run cầm cập
“Làm sao bây giờ…….”