Thanh Phong Tu Tiên Lục

chương 69: thuật luyện thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tiểu Kiếm bị Lâm trưởng lão phái đến Quy Sơn sơn trang ở Thanh Châu sao? Sau khi đột phá đến linh tịch kỳ thì mới có thể trở về?” Nhậm Thanh Phong mở phân thủy trận, sau đó đưa tay ra bắt ngay một truyền âm phù đang trôi nổi trong trận, bóp chặt truyền âm phù, sau khi một tia sáng lóe lên, Nhậm Thanh Phong hơi sững người, liền lẩm bẩm nói.

“Xem ra sư phụ của Tiểu Kiếm là Lâm trưởng lão chính là người nhà họ Lâm ở Quy Vân sơn trang, là gia tộc tu chân đệ nhất Thanh Châu. nếu không Tiểu Kiếm cũng sẽ không bị phái đi đến đó để tu luyện.” Sau đó Nhậm Thanh Phong lại tiếp tục nghĩ thầm.

Trong một năm nay, Nhậm Thanh Phong đã xem rất nhiều sách. Bây giờ đương nhiên đối với một số tình hình trong giới tu chân ở đại lục thiên thai này, hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Quy Vân Sơn Trang mà anh ta nói đến, chính là nơi ở của Lâm gia là gia tộc tu chân lớn đệ nhất ở Thanh Châu thuộc một trong ba Đại Châu Thiên Thai.

“Điều này cũng khó trách. Quy Vân Sơn Trang tuy ở nhiều phương diện đều kém Huyền Dương Môn của ta, nhưng lại có chỗ độc đáo của nó. Nếu không thì cũng không được gọi là gia tộc tu chân lớn bậc nhất Thanh Châu được. Ta nghĩ sư phụ của Lâm Kiếm – Lâm trưởng lão, cũng dựa vào sự trợ giúp của gia tộc, mới có được tu vi và địa vị ngày hôm nay. Nếu không thì với một tu sỹ có tố chất bậc trung, thì sao có thể đột phá đến Kim Đan kỳ cơ chứ!” Nhậm Thanh Phong vừa quan sát tình hình bên trong khu tiểu cư vừa khẽ lẩm bẩm.

Sự thật đúng như Nhậm Thanh Phong đã nói, trong giới tu chân ở đại lục thiên thai, bất luận là bảy đại môn phái tu chân, hay là các đại gia tộc tu chân, mỗi cái đều có chỗ độc đáo. Nếu không thì bọn họ cũng khó mà ở trong giới tu chân- tàn vô cùng khốc, thực lực là trên hết này- tồn tại lâu dài đồng thời không ngừng phát triển.

Cũng giống như ở Huyền Dương môn có trấn phái chi bảo: Huyền Dương tháp, Hỏa Vân đại trận, Huyền Dương thanh thạch. Điều mà Quy Vân Sơn trang dựa vào, ngoài tam đại môn phái tu chân của Thanh Châu ra, còn có linh mạch tính nhưỡng thổ bậc trung tương đối tinh khiết ở trên núi Quy Vân.

Ngoài ra bởi linh mạch tính nhưỡng thổ, bên trong Quy Vân Sơn trang, còn sinh trưởng không ít ngọc linh chi thích hấp thu linh khí thuộc tính thổ. Mà ngọc linh chi này sau khi đã sinh trưởng được một trăm năm, thì chính là những dược liệu tốt nhất để luyện thành ngọc linh đan.

Ngọc linh đan này vốn là một loại đan dược mà tu sỹ trúc cơ kỳ có thể dùng để tu luyện. Nhưng đối với tu sỹ luyện tập công pháp thuộc hệ thổ lại càng thích hợp hơn. Hơn nữa sử dụng ngọc linh đan do ngọc linh chi trăm năm sinh trưởng trong Quy Vân Sơn trang làm ra, hiệu quả vô cùng rõ ràng, đúng là thuộc hàng thượng phẩm.

“Trước đây không hề nghe thấy Tiểu Kiếm nói đến, hóa ra sư phụ của hắn còn có hậu thuẫn phía sau như thế này! Nhưng linh mạch hệ thổ bậc trung đó trên núi Quy Vân, chắc chắn cũng là nơi tốt nhất cho Tiêu Kiếm tu luyện. Nếu thêm một chút ngọc linh đan thượng phẩm, thì không chừng trong vòng mười năm Tiêu Kiếm sẽ có thể đột phá đến linh tịch kỳ. Nói như vậy, ta cũng cần phải tăng cường tu luyện mới được. Nếu không thì sẽ bị Tiêu Kiếm bỏ lại đằng sau mất.”

Nhậm Thanh Phong nghĩ như vậy, lại nhìn ra bên ngoài khu tiểu cư. Màn đêm đã bao phủ. Sau đó, hắn lại bắt đầu quét dọn căn phòng bằng thuật tích thủy.

Trải qua một năm và một tháng trời, Nhậm Thanh Phong tuy rằng đã xem rất nhiều ngọc đồng tàng thư, hiểu được vô số kiến thức tu chân. Nhưng lại do không có thời gian tu luyện, cho nên tu vi mãi không có chút tiến bộ nào. Thông qua việc dùng thân thức đọc sách trong thời gian dài, thần thức của Nhậm Thanh Phong chỉ ngưng luyện hơn mà thôi.

Lâm Kiếm lại không giống như vậy, do hắn đã đột phá đến đại viên mãn trước linh tịch kỳ. Thêm vào đó là sự giúp đỡ toàn lực của sư phụ -Lâm trưởng lão, tu vi ắt hẳn đã không còn nông nữa. Sau này hắn lại có thể đến tu luyện ở Quy Vân sơn trang nơi thích hợp cho các tu sỹ thuộc hệ thổ tu luyện. Cho nên trong vòng mười năm hắn đột phá đến linh tịch kỳ, cũng là có khả năng.

“Ha ha, bây giờ xem ra đã thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng lần sau ta cần phải nhớ mua một ít bột đá về để quét vách tường, như thế chắc là sẽ tốt hơn!” Một lát sau, Nhậm Thanh Phong đã cơ bản vệ sinh xong hai gian phòng trong và ngoài khu tiểu cư. Nhìn vách tường xung quanh hắn liền thấy hài lòng.

Do bên ngoài khu tiểu cư luôn có phân thủy trận phòng hộ. Quét dọn như thế này, hắn không thể quét đi được bao nhiêu bụi bặm, nhưng làm vậy khiến khu tiểu cư trông càng sạch sẽ mát mẻ hơn.

Quét dọn xong gian phòng, Nhậm Thanh Phong đóng cửa gỗ lại, đến ngồi ở trong tĩnh phòng ở bên trong. Hắn cầm ra tám khối ngọc đồng có được ở Tàng Thư Các, bày từng khối ra trước mặt.

“Thuật luyện khí cấp cao nhất trong giới tu chân, ừm, chắc là phải nghiên cứu cái này trước đã.” Nhậm Thanh Phong hơi trầm ngâm, rồi cầm ngọc đồng màu đen mua cùng với “yêu thú linh thảo chí” lên, dùng thần thức kiểm tra tỉ mỉ.

“Pháp môn chính thống nhất của luyện khí “thần thuật luyện”, không cần dùng đến cái đỉnh bếp lò, mà trực tiếp dùng thần thức khống chế chân hỏa và linh lực bên trong cơ thể, chế luyện ra pháp khí, pháp bảo rồi tiến hành dung hòa, tố hình, khắc trận, tắt lửa…”

“Phương pháp này cần thần thức của tu sỹ phải đủ ngưng luyện, mạnh mẽ, đồng thời đối với tu vi của tu sỹ cũng có yêu cầu rất nghiêm ngặt, ngoài ra điều quan trọng nhất là thần thức của tu sỹ có tính dẻo dai cực mạnh.”

Nhậm Thanh Phong sau khi cẩn thận đọc khoảng hai canh giờ, cuối cùng cũng làm rõ được cái gọi là pháp môn luyện khí cấp cao nhất “thuật thần khí” cốt cuộc là thế nào.

“Thần thuật luyện” cũng giống như tên gọi của nó, chính là một loại môn pháp luyện khí dùng thần thức để khống chế vật liệu luyện khí, linh lực, chân hỏa, tách bỏ khỏi sự hạn chế của cái đỉnh lò luyện khí, rồi trực tiếp tiến hành luyện khí.

Loại thuật luyện khí này, do trong cả quá trình luyện khí đều được tiến hành bởi sự khống chế trực tiếp của thần thức, nên thời gian luyện khí không thể quá dài. Cho nên đối với thần thức, linh lực, chân hỏa của tu sỹ có yêu cầu rất cao.

Cũng chính vì thời gian dùng tương đối ngắn, cho nên thao tác càng trực quan hơn. Thêm vào đó, thần thức, linh lực trực tiếp thâm nhập, khống chế, cho nên pháp khí, pháp bảo được chế luyện ra cũng tinh tế tỉ mỉ hơn, càng dễ dàng phù hợp với linh thức của tu sỹ hơn nữa. Khi luyện hóa đủ chiều sâu, lúc sử dụng cũng có thể phát huy uy lực lớn mạnh hơn.

Một điểm hà khắc nhất lại là lúc sử dụng thuật khí thần thức này, không những yêu cầu thần thức tu sỹ phải đủ mạnh mẽ để ngưng luyện. Cũng bởi vì lúc luyenj chế cần phải làm một số thao tác khống chế vô cùng tỉ mỉ, độ khó vô cùng cao. Ví dụ như khắc trận nhanh, tố hình chính xác. Lật xoay vật khống chế tách khỏi linh thức trong thời gian tương đối dài.

Cứ cho là thần thức của tu sỹ bình thường mạnh mẽ, nhưng vì không đủ sự dẻo dai, thì vẫn không có cách nào sử dụng được. Trừ phi tu sỹ luyện khí có tu vi cao tuyệt đối, hoặc là không sợ thân thức, tâm thần của bản thân bị hao tổn nghiêm trọng.

Chính vì như vậy, cho nên ông lão trong tàng thư các, mới muốn bán khối ngọc đồng có ghi chép về “thần thuật luyện”. Nhưng sau khi các đệ tử khác xem qua, đều sẽ cho rằng thuật này vô lý, thật sự không thể sử dụng được. Nhậm Thanh Phong vậy mà vẫn phải suy nghĩ một chút thì mới mua ngọc đồng này về.

“Thần thuật luyện”, “Thuật luyện thần”, hai thuật này có liên hệ gì với nhau? Không ngờ lại có thể phối hợp sử dụng. Quyết pháp thổ nạp dùng trong “thuật luyện thần” để chữa trị, lại tiếp tục sử dụng thần thức bị hao tổn trong “thần thuật luyện”. Nhưng thông qua việc sử dụng “thần thuật luyện” để luyện khí, giống như vậy có thể đạt đến hiệu quả dày vò rèn luyện thần thức.

“Vấn đề lớn nhất bây giờ chính là, tu vi của ta còn quá thấp, uy lực linh lực huyền hỏa cũng quá nhỏ, không đủ để dung hòa được một chút với vật liệu luyện khí cấp cao tương đối hiếm có. Cứ cho là ta dùng với phần lớn vật liệu luyện khí tương đối bình thường thì cũng cần phải luyện hóa trong thời gian dài. Hiện tại chưa thích hợp để chuyên học thực tiễn thuật này. Nhưng bây giờ điều chủ yếu nhất vẫn là cần phải nâng cao tu vi trước mới được.”

“Đáng tiếc, nếu bây giờ ta mà có chân hỏa tương đương với tu sỹ linh tịch kỳ, hoặc là đan hỏa của tu sỹ kim đan kỳ. Nếu là như vậy, ta tiếp tục nghiên cứu trận pháp cơ bản thêm một thời gian nữa. Đồng thời ta tích lũy thêm một chút kinh nghiệm luyện khí. Rồi sau đó, ta chế luyện một chút pháp khí cấp trung, cấp thấp. Về sau khi cầm ra ngoài bán, cũng có thể giúp ta kiếm về chút đỉnh, duy trì linh thạch và đan dược tu luyện bình thường.

“Cứ coi như thế “thần thuật luyện” này đối với ta mà nói cũng vẫn là không thể đạt được thêm thứ nào tốt. Sau này nếu muốn luyện chế pháp khí, pháp bảo, loại lô đỉnh luyện khí tốt một chút, chỉ sợ cũng rất khó mua được.”

Nhậm Thanh Phong nghĩ lung tung như thế, lại tiếp tục nhìn “thuật luyện thần” một lúc. Lúc sau, hắn bỏ khối ngọc đồng xuống, lại cầm ngọc đồng có “liễm linh thuật” tỉ mỉ nghiên cứu.

Tuy nội dung không phải là nhiều, có điều lại vô cùng tinh xảo, hơn nữa còn rất dễ tu luyện, thật là một bí quyết, phương pháp không tồi”! Nhậm Thanh Phong đã đọc, nghiên cứu tỉ mỉ xong toàn bộ nội dung “liễm linh thuật” trong ngọc đồng này. Sau đó thì vẻ mặt hắn lộ rõ vui mừng, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Xem xong “liễm linh thuật” này, Nhậm Thanh Phong cũng không vội vàng tìm đọc ngọc đồng khác. Mà hắn thu toàn bộ ngọc đồng lại, lập tức tiếp tục tu luyện “liễm linh thuật”

Lại qua hai canh giờ, Nhậm Thanh Phong kinh ngạc phát hiện,bản thân rõ ràng đã có thể sử dụng liễm linh thuật này thành thục. Mà đồng thời hắn nhận thức sáng suốt hơn đến tính trọng yếu của thần thức.

“Liễm linh thuật này, tuy đơn giản,có điều các tu sỹ trúc cơ trung kỳ khác cùng bậc với ta, nếu muốn trong hai canh giờ đã vận dụng thành thục như ta, vậy thì tuyệt đối không thể. Trừ phi thần thức của đối phương có thể còn kiên cường, dẻo dai,cô đọng hơn ta. Vói bộ dạng này, đồng thời với việc nâng cao tu vi thế này, “thần thuật luyện” cũng là không thể buông tha được”. Nhậm Thanh Phong âm thầm nghĩ.

Nhậm Thanh Phong vừa vận liễm linh thuật thì cảm giác rất rõ ràng, bề mặt cơ thể chính mình vốn dĩ dao động linh lực không mãnh liệt lại càng thêm yếu ớt hơn. Hắn dùng thần thức thăm dò lại thì thấy bản thân suy yếu giống như tu sỹ luyện khí kỳ tầng bảy, tám. Mà nếu mình dồn hết tâm trí khống chế dẫn dắt liễm linh thuật, hắn còn có thể tiến hành biến hóa tùy ý giữa trúc cơ trung kỳ tới luyện khí kỳ tầng bảy.

Cùng lúc đó, linh lực hỗn độn ở kinh mạch toàn thân và vùng dưới rốn chính mình lại không có chút giảm bớt, chỉ là trong kinh mạch vốn dĩ tốc độ vận chuyển, linh lực vận hành chậm chạp, song sẽ tùy theo sự tu luyện khác nhau mà biểu hiện ra, không ngừng phát sinh biến hóa.

“"Thì ra là thế!" Nhậm Thanh Phong nhận thức xem xét một chút biến hóa nhỏ bé trong cơ thể mình, khẽ gật đầu lẩm bẩm nói. Nhậm Thanh Phong lúc này mới cảm thấy bầu trời bên ngoài nơi ở nhỏ cũng đã bất tri bất giác sáng lên.

-----o0o-----

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio