Thanh Quan

chương 1205: vạch tấm màn đen ở uy bình (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy tên kia vỗ mông ngựa, trong lúc nhất thời sương mù lượn lờ, là thiên lôi của tên Lâm thiếu. Lâm thiếu ngậm xi gà, ôm cô gái xinh đẹp, đáy mắt cười lạnh, lập tức gọi đồ ăn uống.

Tần Mục an ủi Bạch Nhược Hàm vài tiếng, Tần Mục chạy tới chỗ sVăn Nhập Hải:

- Thông tri người lãnh đạo của cục công an và giao thông tới đây.

Lời hắn nói lạnh như băng, đã vạch mặt thì không cần bày giá đỡ cái gì, tất cả mọi người bằng bổn sự.

Nói xong Tần Mục móc điện thoại ra, tìm được dãy số và gọi.

- Xin chào, là Trương thư ký sao? Anh khỏe chứ, tôi là Tần Mục.

Trong điện thoại hơi im lặng, sau đó lại nhiệt tình hỏi

- Tần phó chủ tịch, ngài khỏe ngài khỏe chứ, lúc nào đến Uy Bình?

Hai người hàn huyên vài câu. Tục ngữ nói đội ngũ không động, lương thảo đi đầu. Tần Mục tại Quảng Châu ba năm, tuy là lăn lộn tư lịch bồi dưỡng dòng chính, nhưng hắn đã sớm hiểu thật sâu, chiến địa cuối cùng của hắn là Uy Bình. Hai phe sẽ tập trung lực lượng tại đây, nhưng mà đấu nhau sẽ là Tần Mục cùng Mộ Thiên Các, song phương sẽ đánh nhau tại Uy Bình, cơ hồ tất cả vốn liếng sẽ nhờ hia người cân đối. Cho nên Tần Mục tại Uy Bình an bày cây đinh không lớn không nhỏ, cũng không có nghĩa là bỏ mặc quan trường thành phố Uy Bình trở thành nơi Mộ Thiên Các độc chiếm. Người khác tuy không ở Uy Bình, nhưng không có nghĩa là không tìm cách ảnh hưởng nơi đây. Quan trường làm việc phải theo quy củ quan trường, nhất là Uy Bình phải sớm chuẩn bị tốt. Cho nên hiện tại Trương thư ký trò chuyện với Tần Mục chính là do Tần Mục cắt cử Quý Chí Cương sớm an bày, tính cả Trương bí thư lãnh đạo lệ thuộc, chuyên quản chính trị và pháp luật của tỉnh ủy, trải qua ba năm ôn dưỡng, đã phi thường coi trọng tập đoàn Hoa Hạ, hơn nữa còn giúp tập đoàn Hoa Hạ triển khai nghiệp vụ ở tỉnh rất tốt.

Tần Mục trò chuyện với Trương bí thư một ít ngày, Trương thư ký biết rõ Tần Mục mới tới Uy Bình, sớm điện thoại tới khẳng định gặp được chuyện khó giải quyết, hắn trầm ngâm một lát, trực tiếp nói một câu:

- Tần phó chủ tịch, lúc nào đến thì nên dừng lại vài ngày.

- Nhất định nhất định, đang định đi thịnh hội chào hỏi Kiều bí thư. (Trương bí thư này chỉ là lãnh đạo nhỏ của một cơ quan)

Tần Mục vừa cười vừa nói.

Hiện tại báo cáo công tác có chút quá qua loa. Trương thư ký phụ trách các hạng mục lặt vật của Kiều phó bí thư, thời này mà an bày Tần Mục gặp Kiều phó bí thư, động tác này quá lớn. Hắn cũng biết Tần Mục người trẻ tuổi kia kia có thể làm tới địa vị như bây giờ, thành thật không phải chuyện qua loa, nghĩ đến ở Uy Bình vấp phải trắc trở, muốn tìm bí thư mở lời. Tần Mục chắc chắn sẽ không đi tỉnh lị, Trương bí thư tự nhiên cũng sẽ không đáp ứng hắn, hiện tại là thời kỳ mẫn cảm, Tần Mục mới tới đã có sóng gió, Kiều phó bí thư đứng ra quá sớm sẽ khiến người ta bắn ngược.

Trương thư ký tâm tư lung linh bách biến, suy nghĩ cẩn thận rõ ý của Tần Mục sau đó cười rộ lên, nói:

- Tần phó chủ tịch, nếu nhìn trúng tập đoàn Hoa Hạ đầu tư tỉnh lị của chúng tôi, nghĩ đến Kiều bí thư đang định chạy tới Uy Bình quan hệ, vậy anh phải tốn kém rồi. Tập đoàn Hoa Hạ có chút đầu tư xác thực cần chính sách lớn. Như vậy đi, tôi gọi cho Bạch bí thư của Uy Bình, bảo ông ta đề nghị trong thường vụ, bộ phận đầu tư này anh phải tự ra trận mới tốt. Tần phó chủ tịch nắm kinh tế là một hảo thủ, Kiều bí thư tán thưởng qua rất nhiều lần.

Rất rõ ràng là trao đổi, Tần Mục đạt được đáp án thỏa mãn. Kiều phó bí thư đứng ra đúng là không thỏa đáng, nhưng thư ký đi ra nói thì khiến người ta suy đón thái độ của Kiều bí thư. Đập vào kinh tế đầu tư ngụy trang, ai cũng tìm không ra tật xấu đi ra, nhưng mà Mộ Thiên Các nên biết, đại khai đại hợp trực tiếp mất quyền lực thủ đoạn đối với Tần Mục mà nói không có ý gì, mọi người hay là muốn trải qua ngắn nhỏ công phu luận bàn, mới có thể quyết định đại thế đi về hướng.

Quả nhiên không bao lâu Bạch Quang Lượng gọi điện thoại tới, trong tỉnh mới ban bố chính sách đầu tư xuống cho cấp dưới, Uy Bình bên này kiếm quả lớn, ý tứ của tỉnh ủy bên kia là Tần Mục làm kinh tế rất tốt, hơn nữa khu khai phát thí nghiệm ở Quảng Châu thành công cho nên người ta chỉ mặt điểm tên Tần Mục phụ trách đầu tư khai phát ở Uy Bình. Thành phố sẽ tổ chức hội nghị cùng nghiên cứu vấn đề này, cho nên Bạch Quang Lượng thông tri Tần Mục, lập tức tiến đến thị ủy họp.

Bạch Quang Lượng nói những lời này giọng điệu vui mừng, cho dù kẻ đần cũng nhìn ra được Tần Mục vừa tới thường ủy đã bị tước đi quyền lực, căn bản không có tiếp nhận phương thức thỏa hiệp này, mà là dùng thủ đoạn cứng hơn can thiệp, trực tiếp nắm chính sách của tỉnh ủy, dùng cách này áp đối thủ, trực tiếp cho Mộ Thiên Các một kích. Mộ Thiên Các giao thủ với Tần Mục chiếm tiện nghi chỉ là chức cao hơn Tần Mục, mà có hại chịu thiệt chính là ở phương diện này, nếu như Mộ Thiên Các muốn dùng chính sách tỉnh ủy chèn ép Tần Mục, vậy biến thành trò cười cho người trong nghề, một phó chủ tịch vừa tới đã khiến chủ tịch đi tìm cứu binh, vậy thì thủ đoạn của Mộ Thiên Các sẽ khiến người ta bất mãn.

Huống hồ Tần Mục loại thủ pháp này cũng là có thể chỉ lần này là hai bút cùng vẽ, nếu Tần Mục làm cái gì khác thì tỉnh ủy không thích. Nhưng hiện tại thỉnh cứu binh lại vừa đúng, hơn nữa còn nắm kinh tế thì không ai nói gì được Tần Mục cả, đây cũng là điểm thông minh của Tần Mục, cũng là Trương thư ký người tám mặt lung linh đưa ra đối sách.

Tần Mục bảo Văn Nhập Hải tìm cảnh sát giao thông chính là cho bọn họ biết có phó chủ tịch ở đây, sau đó lại cất kỹ camera của Bạch Nhược Hàm, sau đó nói với Bạch Nhược Hàm:

- Có thể lái xe đưa anh đi qua không?

Bạch Nhược Hàm nhìn qua cửa sổ xe bị nện, xe thì nhăn nhắn, nói:

- Xe đã thành như vậy, anh bảo em lái sao? Ngay cả đường còn chưa dẹp.

Tần Mục mỉm cười nói:

- Nếu chưa dẹp đường, anh sẽ mở đường cho em. Lỗ tiên sinh không phải đã nói sao, trên đời này vốn không có đường, người đi nhiều thì thành đường.

Tần Mục đến Uy Bình, người tin tức thông linh ở Uy Bình đã sớm nghe qua, nhưng mà cán bộ cơ sở thì không biết Tần Mục là ai, cũng không rõ Tần Mục đấu với ai, thậm chí có những người còn chưa biết tên của phó chủ tịch mới tới, tên cảnh sát giao thông béo là người như vậy. Ngày bình thường chỉ lo quen hệ với lãnh đạo trực thuộc của mình, cũng lợi dụng chức vụ kiếm chất béo, chuyện khác hắn rất ít quan tâm, đừng nói Tần Mục vừa tới Uy Bình, chỉ sợ cho dù Tần Mục tại Uy Bình một thời gian ngắn, tên này cũng không biết.

Hôm nay Tần Mục ăn mặc rất bình thường, cho dù hắn mặc đồ hiệu của đại sư quốc tế làm thì tên này cũng không nhìn ra được, cho nên cũng không ngờ. Tên cảnh sát giao thông béo này nhìn qua Tần Mục, quyệt miệng nói ra:

- Mày không nhìn thấy tao đang bận hay sao? Tránh ra, không được phá hư hiện trường!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio