Lý Chiếu Hùng vỗ bàn, dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn qua Lý Đại Đồng, liền nhìn Tần Mục nói ra:
- Tần thôn trưởng, như vậy đi, anh quay về trước, ở nhà ăn lễ năm mới thật tốt. Vấn đề của Lý Kim Bưu rất nghiêm trọng, chúng tôi sẽ báo lên huyện. Trung ương có quy định rõ ràng, cấm sử dụng lao động trẻ em và vị thành niên. Vấn đề anh phản ánh rất đúng, nhằm vào vấn đề thực sự của trấn Hà Tử chúng ta.
Tần Mục lắc đầu, lớn tiếng nói:
- Tôi không đi! Tiểu tử này hãm hại tôi tính toán thế nào? Không nên không nên, hắn tổn hại danh dự của tôi, tôi muốn hắn bồi thường tổn thất danh dự. Ân, tôi còn chưa kết hôn, việc này truyền đi thì con gái nhà ai nguyện ý lấy tôi chứ? Tôi còn muốn phí bồi thường tổn thất thanh xuân.
Năm này chuyện bồi thường tổn thất danh dự và thanh xuân bồi chính là chuyện quá xa vời. Tần Mục ngây thơ nói ra lời này mọi người cười vang, chỉ có Lý Đại Đồng hơi suy nghĩ nhìn qua Tần Mục.
Lý Chiếu Hùng chỉ vào Tần Mục, nhìn qua mọi người và nói:
- Nhìn xem, nhìn xem, đây mới là thôn trưởng đấy, đánh chết không ăn thiệt thòi, cũng chính là như anh nói, phải xuất lực làm, dụng tâm mà làm.
Nói xong nhìn Tần Mục nói ra:
- Tần thôn trưởng, nói đi, anh muốn cái gì?
Tần Mục chỉnh quần áo, nghiêm trang nói ra:
- Tôi muốn hắn ta bồi thường phí tổn thất danh dự và thanh xuân cho tôi, tổng cọng một vạn tám ngàn chín trăm bảy mươi hai nguyên tám mao năm.
- Ha ha ha!
Tần Mục nói chính xác tới con số đơn vị lẻ làm mọi người phải cười lên.
Trưởng trấn La Vạn Hữu cười nói:
- Khá lắm, một hơi muốn tới % tổng giá trị một năm của trấn chúng ta, khẩu vị không nhỏ ah.
Trong lòng Tần Mục hơi tính toán một chút, một trấn một năm thu nhập mới chừng ba mươi vạn, quả nhiên cùng phải.
Lý Kim Bưu cảm giác trái tim của mình nhỏ máu, Tần Mục tiểu tử này khẩu vị đúng là quá lớn.
Lý Chiếu Hùng nhìn qua phía Lý Đại Đồng, hỏi:
- Lý phó trưởng trấn, Lý Kim Bưu là cháu trai của ngài sao?
Tuy Lý Chiếu Hùng vẫn đang cười, nhưng mà Lý Đại Đồng không cảm thấy chút vui vẻ thân thiết nào.
Chẳng lẽ là Lý Chiếu Hùng muốn chỉnh mình? Trong lòng Lý Đại Đồng suy nghĩ tới khả năng đáng sợ này thì hoảng hốt. Nhưng mà sắc mặt Lý Đại Đồng không thay đổi, nghiêm túc nói ra:
- Tuy nó là cháu tôi, nhưng bí thứ phải làm theo lẽ công bằng, chuyện phá hư chính sách phải xử lý thật tốt.
Lý Chiếu Hùng gật gật đầu, nhìn qua trưởng đồn công an Lưu Đại Hữu nói:
- Các người lập án trước đi, sau đó đi chứng thực chuyện này. Lý đại năng nha, tôi không phải không có nghe qua. Sớm muốn xử lý chuyện này rồi, làm cho mọi người trở về ăn lễ mừng năm mới. Đều cuối năm còn bị giày vò như vậy không phải muốn tôi bị mắng sao?
Mọi người đều có, Lưu đại Hữu nhìn dẫn Lý Kim Bưu đi ra ngoài. Lý Đại Đồng nhìn một chút, thấy Lý Chiếu Hùng nhìn hắn khẽ gật đầu, liền đứng dậy đi theo Lưu Đai Hữu. Đây là bí thư phát tín hiệu cho Lý Đại Đồng, Lý Chiếu Hùng cũng hy vọng chuyện này không nên quá lộ ra ngoài.
Tần Mục cũng không yên, đứng dậy móc gói thuốc Hồ Điệp Tuyền hai đồng một gói ra. Hắn kính thuốc theo thứ tự rất đặc biệt, bắt đầu kính từ thứ tự thấp lên, người trong quan trường nhìn người không thuận có lẽ bởi vì điểm này, con đường làm quan lên chức khổ sở vô cùng. Nhưng mà Tần Mục không có quan tâm chuyện đó, hắn kính thuốc cho Lý Chiếu Hùng cuối cùng, sắc mặt Lý Chiếu Hùng cũng có chút khác thường.
- Bí thư ah, ngài nhất định phải làm chủ cho tôi nha. Tôi định sang năm dẫn theo các hương thân làm giàu, Lý Kim Bưu náo như thế ai dám thực lòng làm việc chứ!
Tần Mục đốt thuốc cho Lý Chiếu Hùng sau đó kêu khổ.
Lý Chiếu Hùng cười rộ lên, nhìn qua Tần Mục còn trẻ tuổi, vỗ ót Tần Mục một cái, cười mắng:
- Anh còn làm giàu? Anh thành thật ở lại đó cho tôi, đừng làm ra động tĩnh lớn là được.
Tần Mục cúi đầu xuống con mắt sáng ngời, xem ra bí thư có kết luận với hắn rồi, rất phù hợp với lộ tuyến mà Tần Mục thiết kế, trong năm sau chính mình làm chuyện gì cũng không sao.
Tần Mục bắt đầu lôi kéo tình cảm với người trong phòng, Lý Chiếu Hùng híp mắt nhìn qua Tần Mục giống như con khỉ nhảy lên nhảy xuống, cũng nhớ tới ngày xưa mình cũng là người không sợ trời không sợ đất, cũng cảm thấy khác thường.
Lúc này lại thấy Tần Mục đang nói khoác về thôn Tây Sơn:
- Thôn Tây Sơn chúng tôi núi tốt nước tốt người cũng tốt, nếu các vị lãnh đạo trong trấn dám đi tới thôn cùng tôi quan sát đảm bảo sẽ vui vẻ quay về.
Lý Chiếu Hùng cười mắng:
- Năm đó tôi cũng từng đi qua thôn Tây Sơn chơi, anh không nên lừa tôi.
Tần Mục vỗ ngực cam đoan.
- Lãnh đạo, ngài đừng không tin, nếu như năm vị đi tới thôn Tây Sơn nhìn xem, từng nhà đều có sủi cảo thịt đấy.
Tần Mục thổi da trâu bị đâm phá, thôn Tây Sơn là cái dạng gì thì mọi người đều biết nhất thanh nhị sở. Lập gia đình không lấy chồng Tây Lang Sơn, ở rể không lên giường Tây Sơn, có thể thấy được thôn Tây Sơn nghèo cỡ nào.
Lý Chiếu Hùng cười mắng:
- Tiểu tử này, anh bảo tôi đi tới đó ăn không khí à? Chờ thôn các người mua xe, mở núi, xây một con đường cái rộng rãi thì tôi sẽ tới chỗ đó ăn sủi cảo thịt.
Tất cả mọi người cười rộ lên, nhưng mà trong lòng Lý Chiếu Hùng nói ra có hai chuyện không đồng ý. Một là nói cho Tần Mục, ngươi đời này đừng hòng thăng quan, thành thành thật thật sống ở cái mương rãnh đó đi; một ý khác chính là ngươi làm cho tốt, làm hết sức, nếu ta còn ở vị trí bí thư sẽ giúp thôn Tây Sơn làm ra trò.
Lãnh đạo nói chuyện ý nghĩa sâu xa, người dưới phải cẩn thận phỏng đoán.
Tần Mục trong mắt Lý Chiếu Hùng không có nhìn thấy tức giận gì, hiểu ý của Lý Chiếu Hùng, trong nội tâm cũng có chút vui vẻ, sang năm chính là lúc thôn Tây Sơn thoát thai hoán cốt.
Sắc trời đã âm u, ban ngày vào đông tương đối ngắn, ban đêm tới sớm một chút.
Lý Đại Đồng mang theo Lý Kim Bưu đi tới. Lý Đại Đồng đỏ bừng cả khuôn mặt, Lý Kim Bưu như con gà mắc mưa, con mắt ngẫu nhiên nhìn lên, bộ dáng hung dữ như muốn ăn thịt người.
- Tôi đã nói qua với Lý Kim Bưu, anh ta nguyện ý nhận phạt, hy vọng lãnh đạo có thể mở một mặt lưới.
Lý Đại Đồng nhanh chóng thu liễm tức giận trong lòng, mặt không biểu tình nhìn qua Lý Chiếu Hùng báo cáo.
- Rất tốt nha, giải quyết như vậy mới tốt.
Lý Chiếu Hùng nói xong đứng lên, nói tiếp:
- Tình huống cụ thể các vị thương lượng đi, sắp tới lễ mừng năm mới, nghe tiếng pháo nổ vang một chút. Nếu có công việc thì giải quyết cho xong, an bài xong thì đưa Tần thôn trưởng trở về.
Lưu Đại Hữu ở cửa ra vào gật đầu, ánh mắt nhìn qua Tần Mục đầy nóng bỏng.