Thanh Quan

chương 600: già và trẻ (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm qua lãnh đạo thị ủy chủ yếu còn trò chuyện vui vẻ và chén tạc chén thù với Quản Bình Uyên, sau mấy tiếng ngắn ngủi Quản Bình Uyên lại bị định cái tội mua dâm ở huyện Thanh Thao, trong đó nếu không có ý của Tần Mục là chuyện không thể nào.

Hàn Băng vừa lái xe vừa điện thoại cho Quản Bình Triều, hắn hỏi thăm rõ ràng chuyện xảy ra. Quản Bình Triều nhận được tin tức khiến Hàn Băng chút nữa đụng xe vào tường. Quản Bình Uyên bị chuyện này quá khéo, hoàn toàn là đụng phải hành động đả kích mại dâm của thành phố, cũng đi chơi gái mại dâm ngay khu vực bị đả kích. Muốn nói không may thì Quản Bình Uyên xác thực không may, nhưng nếu nói đây là trùng hợp thì Hàn Băng dù có ngu hơn nữa cũng biết đây là chuyện không có khả năng.

Càn phải bảo vệ Quản Bình Uyên ra ngoài, lại không thể vận dụng quan hệ quan trường. Dù sao trên đó một cấp còn có Vạn Hữu Niên đè nặng đấy, nếu như Thanh Thao bên kia quyết tấm náo lớn chuyện này, đám lãnh đạo thường ủy ngày hôm qua đi tiệc tùng chắc chắn sẽ không đứng ra ngoài nói giúp. Nếu như có người can thiệp vào và tin đồn lan ra, đối với bọn họ muốn tiến thêm một bước sẽ bị ảnh hưởng nhiều. Việc này nếu xảy ra ở nơi khác thì Hàn Băng dám trực tiếp lộ ra danh nghĩa Hàn gia, nhưng ở thành phố Đằng Long, nhất là huyện Thanh Thao, Hàn Băng không thể làm như vậy, toàn bộ nơi này là trận địa của Tần Mục.

Đi vào khách sạn kinh Điển, Hàn Băng đau đầu đi tới 'phòng tổng thống'. Vượt qua hắn dự kiến, trong thang máy hắn cảm giác tâm tư của mình không ở đây. Hai phong cách khác lạ trước sau quá lớn, thấp giọng nói xong nên lời. Hương khí trong thang máy nhỏ hẹp này khiến tâm tư của người ta dễ chịu. Hàn Băng cũng là người thấy không ít hồng phấn giai nhân, nhưng mà phong cách khác lạ của hai nữ nhân xinh đẹp cũng khiến hắn chấn động.

Dưới áo khoác màu trắng thanh nhã ẩn hiện thanh son trắng bóng, ngẫu nhiên nghe được tiếng cười như thiên ca, làm cho lòng người càng bình tĩnh lại.

Mà người ở bên ngoài thân mặc áo choàng hỏa hồng thanh nhã, tuổi lớn hơn cô kia một chút, lại giống như nhỏ hơn, một người không bị ngăn cản và một người ngượng ngùng phong cách rất khác nhau, tiếng cười càng khiến người ta mềm nhũn, làm cho Hàn Băng xuất thân thế gia quân nhân trong nháy mắt cũng cảm thấy khí chất kiên cường của quân nhân.

- Một Đằng Long nho nhỏ không ngờ lại có nơi đặc biệt thế này, đến bên này một chuyến cũng không thiệt thòi.

Tâm tư của Hàn Băng cũng không đặt ở đây, nhỏ giọng nói thầm.

Trong thang máy nho nhỏ dù là câu nói thầm cũng sẽ bị người khác nghe rõ ràng. Cô gái mặc sườn xám hỏa hồng nhìn qua, con mắt đảo qua gương mặt Hàn Băng và đôi mắt đầy hàn ý..

Loại hàn ý này khiến Hàn Băng càng thêm chắc chắc nữ nhân này đã từng chơi qua súng.

Hàn Băng thật không ngờ gặp được hai nữ nhân xinh đẹp phong cách khác nhau trong thang máy, hơn nữa cùng ở tầng lầu, còn ở phòng khách quý cạnh 'phòng cho tổng thống' xa hoa. Nữ nhân thanh nhã nhìn qua nữ nhân sườn sám hỏa hồng nói ra:

- Thực xấu hổ, 'phòng tổng thống' có người ở lại, thật trùng hợp. Nếu không chị ở phòng khách quý vài ngày nhé?

Đương nhiên là trùng hợp, nếu như không khéo thì ta làm sao nhìn thấy hai nữ nhân xinh đẹp như vậy chứ? Tâm tư của Hàn Băng treo lên, chuẩn bị mấy ngày nay ở trong phòng tổng thống, về phần Quản Bình Triều thích ở đâu thì ở.

Hàn Băng mang theo tâm tư như vậy gõ vang cửa 'phòng tổng thống'.

Đúng vào lúc này Điền Phúc Lượng được Tần Mục ám chỉ cũng bắt đầu đi bái phỏng các cục chuyên môn trong thành phố. Huyện Thanh Thao gần đây có một thời gian ngắn sinh phong khởi thủy, có bí thư huyện ủy cường thế, dính vào cây đại thụ bí thư thị ủy, cho dù là một chủ tịch huyện như hắn nói chuyện có chỗ sai cũng làm cho những người này bất mãn, cũng không khiến họ đọng khó chịu trên mặt. Vạn Hữu Niên khống chế thành phố Đằng Long có chút thời gian, mượn nhờ tập đoàn Tam Tinh lần này đã nổi tiếng, chỉ sợ sẽ điều chỉnh và cải cách quan trường thành phố Đằng Long. Đến lúc đó Vạn Hữu Niên sẽ đề bạt những quan chức hệ phái mình vào các vị trí, có không biết bao nhiêu người muốn đáp trên chuyến xe đi nhờ này đấy. Những người đều thành tinh, mỗi ngày đều chú ý tình huống của thị ủy, hoặc nhiều hoặc ít tất cả mọi người nhìn ra một vấn đề. Nếu nói Vạn Hữu Niên cùng Tần Mục không có ý tứ mang Tư Lạc Ngõa cho Tam Tinh thì không ai tin, hiện tại duy nhất vấn đề giằng co chính là Vạn Hữu Niên và Tần Mục sẽ khiến tập đoàn Tam Tinh chảy bao nhiêu máu. Máu của tập đoàn này chảy càng nhiều thì đó chính là bao nhiêu... Lợi ích.

Bởi vậy Điền Phúc Lượng cùng Tần Mục không hợp không công tự sụp đổ, Điền Phúc Lượng tuy nhiên đập danh nghĩa kiến thiết Thanh Thao đi tới, nhưng mà liên tục mở tiệc chiêu đãi, hắn lại vận động các ngành trong thành phố ủng hộ Tần Mục, tâm tư của hắn đã quá rõ ràng rồi. Tất cả mọi người dự cảm thành phố Đằng Long trong một đơn vị nào đó sẽ có tên của Tần Mục, đến lúc đó mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, Điền Phúc Lượng của huyện Thanh Thao này chính là đối tượng có tiềm lực.

Vì thế Điền Phúc Lượng trải qua mấy ngày ám chỉ và du thuyết, mấy ngành chủ yếu trong thành phố, tỷ như cục tài chính, cục giao thông, cục xây dựng, cục nhân sự nhao nhao báo cáo với thị ủy. Nói là Tư Lạc Ngõa tại Trung Quốc có thị trường trọng yếu, cũng muốn cục rót chính sách vào, nói Tư Lạc Ngõa kiến thiết đến bây giờ còn đập danh nghĩa một cục của thành phố, còn nói công nhân Tư Lạc Ngõa không có đi làm thủ tục với cục, những báo cáo này lên thị ủy càng ngày càng nhiều. Nhất là Tô Ký Bắc, vốn cho rằng có thể bằng vào quan hệ anh em Quản gia móc nối với hậu trường phía sau, bây giờ xem báo cáo của các ngành tới thì đầu lớn lên.

Trong đó một ít ngành báo cáo như cục tài chính cùng cục giao thông thậm chí còn xuất ra hợp đồng cho mượn tiền và chuyển khoản bảo lãnh cho huyện Thanh Thao, thậm chí còn phân biệt ký cho tổng giám đốc Tư Lạc Ngõa một phần 'tiền nợ Tư Lạc Ngõa', mà Tư Lạc Ngõa bởi vì thiếu hụt vốn nên trời đông giá rét, bây giờ vô duyên vô cớ nợ thêm hai trăm vạn.

Hai trăm vạn? Lừa gạt quỷ đi thôi! Tô Ký Bắc ở trong phòng của mình tức giận vỗ bàn nhìn qua hai phần báo cáo này, mà Tô Ký Bắc trong thị ủy bàn tay quá bé nhưng không phải không biết rõ, quả thực là quá rõ ràng.

Chỉ sợ nhũng ngành này nhìn thấy chiều hướng phát triển của huyện Thanh Thao cho nên cùng nhau chạy tới đây hưởng ngon ngọt a? Nhiều nghành tạo áp lực như thế, Tần Mục với tư cách người đàm phán chủ yếu, nhất định sẽ xuất ra thái độ cường ngạnh với tập đoàn Tam Tinh. Ngay cả thời điểm tập đoàn Tam Tinh kiên trì hay lui bước đều khó khăn, Tần Mục lại vung chút bánh ngọt, rất có thể sẽ cầm Tam Tinh xuống.

Tại sao Tam Tinh xoắn xuýt một xí nghiệp nhà nước nhỏ ở địa phương chứ, dùng đầu óc heo nghĩ lại cũng không phải là vì dễ kiếm tiền sao?

Tô Ký Bắc bùi ngùi thở dài, khó khăn ở đây không dễ vượt qua, rốt cuộc vẫn bị Vạn Hữu Niên áp một đầu. Loại cảm giác vô lực này khiến hắn cảm thấy thất bại và khó chịu, rất có cảm giác tinh thần sa sút.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio