Thanh Quan

chương 713: quân cờ ẩn (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong lời nói là có ý gì thì Đức Gia có chút ăn không thấu, chỉ nói sơ lược về công ty bảo vệ của mình, hơn nữa nói rõ hiện tại hắn nói con cái trong nhà đang nuôi chim trồng hoa, cụ thể những chuyện này do con gái nuôi Tây Môn Nhạn phụ trách. Tần Mục nghĩ đến Tây Môn Nhận lúc trước thi triển mỹ nhân kế với mình thì buồn cười, cũng bởi vì sự kiện này khiến Tần Mục cùng Từ Hồng Thanh đạt thành ngầm hiểu với nhau.

- Nói như vậy công ty bảo vệ của anh không chính quý.

Tần Mục vừa cười vừa nói:

- Xem như vậy, nếu như khả năng thì cho người phụ trách đi kinh thành huấn luyện, cầm chứng thực trở về sau đó lại bảo vệ cho Cửu Giang và Giang Bắc, có quốc gia chứng thực sẽ dễ nói chuyện một chút.

Đức Gia hiểu, Tần Mục đang trợ giúp hắn chuyển từ tối ra sáng, hơn nữa phải đi lộ tuyến cao tầng. Đức Gia trải qua sóng gió vài chục năm, cũng muốn con cháu có chút tư bản, hiện tại có tiền nhưng mà làm giàu kiểu này không thể lên mặt bàn, Tần Mục chịu hỗ trợ chính là cho hắn đi ra ngoài sáng, nhất thời làm cho Đức Gia kích động lên, hắn dù lão luyện cũng không ngưng xoa tay, nói:

- Như vậy sao được, sao được chứ, vô công bất thụ lộc!

Tần Mục cởi mở cười rộ lên, bưng chén trà cười nói:

- Vô công không qua, thụ lộc cái gì, Cửu Giang bên này có mấy người bạn cần Đức Gia chiếu cố.

Đi gặp Đức Gia chính là nói những lời này, vài ngày trước làm ầm ĩ và hắn không làm ra bao nhiêu tác dụng. Nhưng hiện tại Tần Mục đang dặn dò mình không thể tiếp tục như thế, cục đá trong lòng cũng hạ xuống. Tần Mục đang phòng ngừa chu đáo, Đức Gia tự nhiên hiểu công ty bảo vệ chỉ là gút, chỉ sợ Tần Mục đang cần người cung cấp tin tức và các chuyện khác, điểm này nói rõ Đức Gia vẫn có tác dụng, Tần Mục không có qua sông đoạn cầu.

Loại người như Đức Gia này, Tần Mục không cần phải phí quá nhiều tâm cơ, nhiều nhất chỉ là công cụ hỗ trợ. Không cần nói Tần Mục, cho dù là Cao Bằng nếu thật muốn động Đức Gia, cũng không phải việc gì khó, cho nên Tần Mục nói ra chính là bảo Đức Gia phải làm tốt chuyện mà Tần Mục bàn giao, cũng là Tần Mục lưu hỗ trợ cho Quách Tự Tại cùng Cao Bằng. Có đôi khi loại người này sử dụng tốt rất hợp tay, nhưng Tần Mục vẫn hy vọng Cao Bằng cùng Quách Tự Tại không cần dùng tới.

Hai người nói trong chốc lát, Tây Môn Nhạn nghe Đức Gia thông tri chạy tới nơi này. Đức Gia xem như lão hồ ly, nói với Tần Mục có chút việc, chuyện cụ thể của công ty bảo vệ nên do Tây Môn Nhạn báo cáo rõ ràng với Tần Mục. Tần Mục mỉm cười đồng ý.

Tây Môn Nhạn ngồi xuống, hai mắt nhìn qua Tần Mục, Tần Mục cười nói:

- Như thế nào, không biết sao?

- Chuyện cũng không phải, nhưng mà không nghĩ anh còn trẻ mà thủ đoạn lợi hại như vậy.

Tây Môn Nhạn sau ngày có ý đồ với Tần Mục thì vẫn nghẹn trong lòng một hơi, nói chuyện cũng trực tiếp.

Tần Mục lắc đầu, nói ra:

- Tây Môn quản lý, gọi cô tới đây chính là muốn cô chuyên nghiệp hóa cho công ty bảo vệ, cũng không phải là tới đây lấy lòng.

- Hừ.

Tây Môn Nhạn cũng nghe ra ý không kiêm tốn của Tần Mục, trong nội tâm không thoải mái hừ lạnh, bưng chém trà lên uống cạn, không vui nói ra:

- Chỉ được hai ngụm, uống trà cũng quá phiền toái.

Tần Mục cười lên ha hả, nhìn qua Tây Môn Nhạn nhiều ra mấy phần trêu tức. Tây Môn Nhạn ah một tiếng, lúc này mới phát hiện biểu hiện của mình hơi quá, trên mặt xấu hổ, nhất thời có bộ dáng của tiểu nữ nhân.

May mắn Tần Mục không có tâm đia gian xảo, bằng không Tây Môn Nhạn biểu lộ như thế, bằng vào quyền thế trong tay có thể ép Tây Môn Nhạn phát sinh chút gì đó. Hai người im lặng đôi chút, Tần Mục bảo Tây Môn Nhạn cho người đi tới kinh thành huấn luyện xong và lấy bằng chuyên nghiệp về.

- Đây là chuyện cất giấu trong lòng anh đó sao?

Tây Môn Nhạn nghe Tần Mục nói thì hỏi một câu.

- Ha ha.

Tần Mục không trả lời, hoàn cảnh Tần Mục tiếp xúc với đám người Tây Môn Nhạn không giống, cho dù có giải thích thì Tây Môn Nhạn không biết rõ trong lòng của hắn nghĩ cái gì.

- Đi a.

Tây Môn Nhạn gật gật đầu, Tần Mục đang giúp nàng thì sao nàng không đáp ứng chứ.

Tần Mục gật gật đầu, nói ra:

- Về sau các công ty cần hỗ trợ nhiều, giá tiền cũng dễ nói.

Tây Môn Nhạn cười vui, cũng không nói gì nữa.

Hơn một ngày nhàn rỗi, nhân viên của tổ hiệp tra cũng được vẻ mặt làm quan, thăm viếng vài cán bộ kỳ cựu. Đài truyền hình tỉnh, thành phố không ngừng phỏng vấn, tổ trưởng tổ hiệp tra Tần Mục tỏ vẻ thành phố Cửu Giang hấp dẫn đầu tư bên ngoài phi thường có ý nghĩa, đáng giá cả nước học tập, cũng đại biểu tổ hiệp tra cảm ơn thành phố Cửu Giang cải cách đánh tốt trụ cột.

Tần Mục thả tín hiệu ra thì các đại lão ở Giang Bắc cũng thả lỏng trong lòng. Chiêu thức ấy tuy là thiếp vàng lên mặt cho Tần Mục, nhưng ít ra đã nói ra cho bọn họ biết thành tích của Cửu Giang còn thật tốt, sẽ không bởi vì một chút khuyết điểm nhỏ nhặt mà gây phiền toái cho Cửu Giang. Cũng là tín hiệu bọn người Tần Mục rời đi.

Sau khi thỏa mãn rời đi hay là quay về kinh thành làm chuyện mờ ám, chuyện này phải xem Giang Bắc cùng Tần Mục tình hình gặp mặt thế nào.

Thời điểm Tần Mục chờ đợi tiệc tối thì hắn nhận được điện thoại không tưởng.

Hạ Uyển Nhi! Tại Lan Trữ được Tần Mục chỉ điểm, chuẩn bị chế tạo game online ở Trung Quốc vì sao nàng gọi cho mình? Tần Mục lúc này nghẻ được Hạ Uyển Nhi cười vui vẻ trong điện thoại, nói:

- Tần ca, nói cho anh tin tức tốt, công ty của em được thành lập rồi.

Tần Mục sờ trán một cái, cười nói:

- Tiểu cô nương, chúc mừng em, khoảng cách tới lý tưởng của em đã bước một bước dài rồi.

Hạ Uyển Nhi cười hì hi, mang theo giọng điệu hành lý:

- Tần ca, anh đoán công ty của em làm gì?

Tần Mục sững sờ, ho khan một tiếng, hỏi:

- Không phải đi game online hay sao? Như thế nào, lại thay đổi?

Hạ Uyển Nhi hừ một tiếng, âm thanh có chút phát chán nói ra:

- Tần ca, anh nghe được không?

Những lời này nói không đầu không đuôi, dù Tần Mục cả ngày không ngừng suy nghĩ, cũng không biết những lời này có ý gì. Hắn tự nhiên không chịu cũ rích, lên tiếng:

- Như thế nào, Hạ bộ trưởng ngăn cản à?

Những này nói tới điểm quan trọng, Hạ Uyển Nhi lập tức dùng khẩu khí quấn quanh của nữ hài:

- Tần ca, cha em nói anh tài giỏi, còn nói ánh mắt của anh độc đáo, anh nói xem, công ty của em đi mua bản quyền trò chơi ở ngoại quốc có gì sao, cha ta lão nói sính ngoại không tốt, công ty thành lập thì cha mặc kệ, hết lần này tới lần khác không cho em làm đại lý củ người ta, vậy phải làm sao?

Về chuyện đại lý trò chơi, Tần Mục vẫn nhớ rõ. Qua ít ngày sẽ xuất hiện các trò chơi online mới, nhưng mà hắn lại biết muốn thành công thì phải có game của mình. Nhưng mà làm đại lý cho người khác khiến Trugn Quốc bị nhầm lẫn, đồ vật chính thức nghiên cứu ra mới là của mình, đồ của người khác chỉ để tham khảo, nhưng chỉ là bình mới rượu cũ kiếm tiền, không có đặc sắc gì cả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio