Thanh Quan

chương 850: cao phái sẽ ngã (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hơn nữa Tần lão gia tử còn có một tầng tính toán sâu hơn, Cao Phái không thích hợp làm người lãnh đạo đời thứ hai, đây là do quan chức cao tầng quan sát phi thường cẩn thận, phải lựa chọn bỏ qua Cao Phái, lựa chọn quan chức mới đẩy ra, như vậy mới có thể đem địa vị của Tần lão gia tử nhấc lên một bậc thang trong chính đàn, đợi sau khi Tần Mục triển lộ mũi nhọn sau thời gian che giấu, đã có thể giúp Tần Mục trải rộng con đường. Đây là hi vọng của lão gia tử, cũng là xu thế tất nhiên.

Cuối cùng Cao Phái còn phải lo lắng đến sự phát triển của Cao Bằng. Nếu hắn ngã, ngày tháng của Cao Bằng trong tỉnh Giang Bắc sẽ dễ chịu hơn nhiều, tuy rằng khó tránh khỏi đồng liêu đấu đá, nhưng ở trên thượng cấp giành được cơ hội hòa hoãn. Bản thân ở trong địa phương đàn sói vây quanh như Giang Bắc, sự tồn tại của Cao Phái biến thành bùa hộ thân cho Cao Bằng, nhưng đồng thời cũng biến thành gông cùm xiềng xích cho hắn. Cao Bằng có ý nghĩ gì, sau khi đăng báo lên trên ý tưởng của những người khác đầu tiên chính là Cao Phái lại muốn làm gì, Cao Phái muốn thông qua Cao Bằng đạt tới mục đích gì, đây là chuyện phi thường đáng sợ. Cho dù vì Cao Bằng xóa tan một ít chướng ngại, xem như Cao Phái không ngã cũng không thể nào.

Nghĩ đến đây, Cao Phái thở dài thật sâu, trong ánh mắt mang theo bi ai, đồng thời cũng trộn lẫn một ít hưng phấn. Đây là một bàn cờ khổng lồ, biểu diễn tại Giang Bắc cũng có một ít tính toán của lão gia tử, đồng thời với mưa gió mãnh liệt, Cao Bằng có thể ra sức giãy dụa trong mưa gió hay không, hiện tại là một cơ hội rèn luyện tuyệt hảo. Hắn đem tàn thuốc dụi mạnh vào gạt tàn, gọi điện cho Tần lão gia tử.

- Cao Phái ah, đã thông thấu rồi sao?

Tần lão gia tử chậm rãi nói, từ sau khi sự tình xảy ra, đây là lần đầu tiên Cao Phái gọi điện cho lão gia tử, đây cũng là lần đầu tiên họ nói điện thoại.

- Phải, cha, loại lựa chọn này rất khó.

Cao Phái rầu rĩ nói một câu, người đã năm mươi nhưng vẫn nói ra câu nói này, trong lòng Cao Phái cũng phải tự cười nhạo chính mình.

- Co được giãn được, con vẫn có thu hoạch.

Thanh âm lão gia tử không dao động quá lớn, Cao Phái làm ra lựa chọn như vậy đã nằm trong sự dự liệu của ông. Tần hệ Dương hệ nếu thật sự trở mặt thành thù, đến lúc đó cơ quan quốc gia sẽ phát sinh tác dụng uy hiếp, hai bên sẽ bị đánh áp xuống, dù sao trong những gia tộc không chỉ có Tần Dương hai nhà.

- Cha, không phải con nhìn không thông thấu, nhưng tòa thành thị khai phát cứ như vậy phải giao ra ngoài, trong lòng con không cam tâm ah.

Cao Phái như đã làm ra lựa chọn, đã bắt đầu mưu địa vị cho Cận Thương Giang.

- Ha ha, con đang giúp Thương Giang nói chuyện đi.

Tần lão gia tử khẳng định nói:

- Bàn cờ này kỳ thật mới đánh được phân nửa, chúng ta nếu thật sự dùng xe thay mã, mã hợp lại pháo, không khỏi quá mức nổi bật.

Cao Phái nghe được có chút không rõ, vội vàng hỏi lại.

Tần lão gia tử cao thâm nói:

- Tiểu tốt tử của chúng ta đã qua sông, vận dụng tốt có thể biến thành xe mà dùng, binh sĩ có thể qua sông chính là binh sĩ giỏi, chúng ta không thể ở chỗ bọn hắn sắp đặt chân lại đi một nước cờ dở, ngăn trở bước chân đi tới của bọn hắn ah.

“Bọn hắn”, câu nói này của lão gia tử làm trong lòng Cao Phái hơi run lên. Bên trong đương nhiên có chỗ cho Tần Mục, Cao Bằng cũng liệt vào bên trong. Có gan chơi cờ tại Giang Bắc, ngoại trừ sự bí hiểm của Tần lão gia tử, Tần Mục làm rối loạn một trận trong tổ hiệp tra, cùng phù hợp ý nghĩ người chơi cờ. Cao Phái nghĩ đến đây, đột nhiên hít một hơi, nguyên lai Tần Mục đã bắt đầu chơi cờ mà không còn là một quân cờ nữa hay sao?

Lão gia tử nở nụ cười, nói:

- Không so đo chút địa phương, lấy nông thôn vây quanh thành thị, chiến lược kinh điển như vậy con nên học tập nhiều hơn một chút, nghiên cứu thêm một chút. Biểu diễn tại Giang Bắc tuy trọng yếu, nhưng ánh mắt của con chỉ tính toán ở trước mắt, có người đã mở ra chiến trường thứ hai, con vẫn còn chưa hay biết gì đâu.

Cao Phái còn định nói thêm gì đó, nhưng lời giữ trong cổ họng không thể thốt ra, những lời này của lão gia tử rõ ràng mang theo giọng điệu trách cứ, cách nhìn đại cục của Cao Phái vẫn còn quá kém.

- Được rồi, trong nhất thời bên chỗ con không có tiến triển gì quá lớn, thừa cơ hội này nên lấy thêm ít ấn tượng mới là trọng yếu. Chẳng lẽ con thật muốn đi qua đại biểu đại hội nhân dân hỗn đến già?

Lão gia tử hơi có vẻ mỏi mệt cười một tiếng, sau đó cúp điện thoại.

Cao Phái cầm điện thoại thật lâu không nói, mặc cho thanh âm đô đô vang lên bên tai. Nghe ý tứ của lão gia tử, Cận Thương Giang muốn thay thế chỗ của Cao Phái thật sự khó khăn, loại nhâm mệnh kiểu hờn dỗi như vậy thật không phù hợp tư tưởng chiến lược hiện tại. Cao Phái muốn gọi điện dặn dò Cao Bằng một tiếng, nhưng gọi hai số lại cười khổ, cuối cùng gác điện thoại.

Ngay khi Cao Phái bất đắc dĩ nhận thức mình đã trở thành lịch sử của thành thị khai phát, bên Giang Bắc, Dương Hổ đang cau mày, nhìn Dương Ngọc Điền cùng Dương Ngọc Tân nổi giận:

- Hai người rốt cục làm ăn kiểu gì không biết, chuyện lớn như vậy vì sao không chú ý tới?

Anh em họ Dương đưa mắt nhìn nhau, Dương Ngọc Điền nuốt ngụm nước bọt, khó xử nói:

- Cha, tính tình của em gái cha không phải không biết, ngay cả Liên gia gia cũng không có cách nào với nàng, chúng con có quản cũng chỉ phải đi theo nàng mà thôi ah.

Dương Hổ vỗ bàn, quát:

- Hiện tại con còn dám mạnh miệng hay sao? Bên Cửu Giang hiện giờ con còn chưa mượn sức được một ai, thật sự chỉ muốn thành thật làm phó bí thư thành ủy của mình?

Dương Ngọc Điền cúi đầu không nói, Dương Ngọc Tân thấy thế vội nói:

- Cha, chuyện này cũng không thể nói là chuyện xấu. Em gái đã lớn tuổi, dù sao phải lập gia đình, chẳng lẽ cha còn muốn để cho nàng làm gái lỡ thì hay sao?

- Không đầu óc!

Dương Hổ vỗ bàn quát:

- Cận Thương Giang là nhân vật trung kiên của Tần hệ, nếu Ngọc Đình gả đi, người ta sẽ thấy thế nào, bọn hắn sẽ nghĩ thế nào?

Dương Ngọc Điền liếc mắt nhìn em trai, sau đó ngẩng đầu, tiếp tục nói:

- Cha, Cận Thương Giang cũng là người, là người là có dục vọng. Hiện tại kỳ thật là một cơ hội tốt, chỉ là xem lựa chọn của hắn có dựa vào chúng ta hay không thôi.

Dương Hổ nhìn chằm chằm Dương Ngọc Điền, thật lâu không nói lời nào. Dương Ngọc Điền híp mắt nói:

- Cao Phái sẽ ngã, vị trí bí thư thành ủy không biết có bao nhiêu người đỏ mắt. Nếu chúng ta ném tin tức này cho Cận Thương Giang, hắn còn ngồi yên được hay không?

Dương Hổ gật nhẹ đầu, thấp giọng nói:

- Vẽ hổ không thành biến thành cẩu, nếu thao tác không tốt, rất nguy hiểm đó.

Cao ốc Đế Quốc, được đặt tên thánh Christina Jones, do giáo hoàng Vatican tự mình viết ra, treo cao trên đỉnh cao ốc Đế Quốc.

Nghe lời đồn đãi, cô gái hacker thiên tài Christina Jones sở dĩ có được địa vị tại Vatican, bởi vì nàng thành công phá giải một vài bố trí bảo hiểm riêng tư của ngân hàng Thụy Sĩ, giúp Thiên Chúa giáo lấy được tiền bạc châu báu khó thể đánh giá. Loại cách nói này mặc dù còn chờ đợi chứng thật, nhưng Christina được Vatican bảo hộ là chuyện rõ rành rành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio