Đây là trần trụi. Không có nam nhân nào chịu được dụ dỗ của nữ nhân, mà là cân nhắc từ lợi ích. Nữ nhân này tâm cơ quá sâu, có thể đánh cờ với Lý tướng quân và toàn thân trở ra, nói rõ nữ nhân này thủ đoạn rất mạnh. Tần Mục nhếch miệng, mỉm cười nói:
- Đêm dài, tôi muốn nghỉ ngơi.
Đây không khác gì lệnh đuổi khách. Duẫn Chiếu Cơ tươi cười cứng trên mặt, có chút không cam lòng sờ sờ mặt của mình. Tần Mục thở dài.
Ánh mứt Duẫn Chiếu Cơ nhìn qua, lại cười rộ lên, thân thể nghiêng về phía trước biên độ càng lớn, Tần Mục thậm chí có thể nhìn thấy khe rãnh uốn lượn.
- Một người uống rượu giải sầu, nói rõ tâm tình của anh không tốt, thời điểm này cần đối tượng thổ lộ.
Duẫn Chiếu Cơ hương vị hồ ly càng thêm nồng hậu:
- Rất trùng hợp, tôi là người lắng nghe trung thực.
Tần Mục suy tính đánh giá Duẫn Chiếu Cơ, nàng kiên nhẫn đánh tốt quan hệ với hắn làm gì? Ngón tay Tần Mục gõ nhẹ lên mặt ghế, trong nội tâm không ngừng suy nghĩ. Duẫn Chiếu Cơ cũng không nóng nảy, thân thể thoải mái dựa vào ghế sa , hai chân giao thoa, quần lót màu trắng hơi lộ ra ngoài, càng làm cảnh đêm mê người.
- Duẫn Song Song tiểu thư.
Tần Mục phảng phất hiểu ra giống như cười:
- Tôi nghĩ nếu như trong tay cô lưu lại một trăm vạn, Vân Băng tại Nhật Bản kiếm được tiền không đánh vào tài khoản của cô đâu.
Tần Mục chắc chắc Duẫn Chiếu Cơ cùng Vân Băng có bí mật gì đó, loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy không tốt. Hắn không thích nữ nhân của mình có chuyện gạt hắn, nhất biết thân phận của Duẫn Chiếu Cơ rất mẫn cảm.
- Có lẽ thế, anh cũng không dám đánh bạc, không phải sao?
Duẫn Chiếu Cơ lộ ra thần sắc hướng tới, nói:
- Vân Băng là cô gái tinh khiết, tôi không muốn tổn thương cô ấy.
Con mắt Tần Mục híp lại, chỉ nghe Duẫn Chiếu Cơ tiếp tục nói:
- Những số tiền này tôi chỉ dùng mua sắm bí mật, một loại bí mật trên người Hàn Tuyết Lăng.
Duẫn Chiếu Cơ bày ra bộ dáng đoán chừng Tần Mục đưa ra yêu cầu cao, chỉ mang Vân Băng đặt vài thứ lên người Tần Mục. Tần Mục sẽ không khờ dại cho rằng Duẫn Chiếu Cơ thực sự vì chuyện hộ chiếu mà tìm hắn, càng không cho rằng Duẫn Chiếu Cơ đến tìm hắn chỉ để khoe khoan tuyệt tác ve sầu thoát xác. Rất hiển nhiên Duẫn Chiếu Cơ nói tới Hàn Tuyết Lăng chính là nhược điểm đâm vào lòng Tần Mục, Duẫn Chiếu Cơ không chỉ nói với Tần Mục đơn giản như vậy, hoặc là nói nàng dùng thủ pháp lạt mềm buộc chặt khiến cho tâm tư của Tần Mục phân ra ít tâm tư. Nếu nói Duẫn Chiếu Cơ là yêu tinh câu hôn đoạt phách còn không đủ đâu.
Duẫn Chiếu Cơ đi rồi, Tần Mục trong mấy ngày liên tục không nghe tin tức của nàng, do dự điện thoại cho Hàn Tuyết Lăng, cuối cùng vẫn buông tha. Thời điểm tinh thần Tần Mục uể oải không phấn chấn thì hắn nghe Phương Thiên Nhu mời, mời Tần Mục buổi tối tới nhà nàng ăn cơm rau dưa.
Cuối cùng vẫn được mời. Phương Chấn Bang cuối cùng vẫn không lập lờ nước đôi với Tần Mục, rốt cuộc là thân hay sơ luôn phải có thái độ. Tần Mục cũng nhận được tin tức từ kinh thành rồi, chính mình sẽ nhận lệnh làm phó chủ nhiệm khu thí nghiệm khu khai phát ở thành phố Quảng Châu, bộ dạng thì là chức phó chủ nhiệm, nhưng lại chẳng khác gì là chủ nhiệm chân chính, chủ nhiệm có bảy tám người từ kinh thành tới Quảng Đông lẫn Quảng Châu, mà mấy người này chỉ treo hư danh, chức phó chủ nhiệm này mới thật sự là người đứng đầu. Bổ nhiệm đã sớm xuống, nhưng Phương Chấn Bang vẫn lấy cớ "Phổ Thượng phát triển quy mô chưa đạt tới giới hạn thấp nhất", áp chuyện này một thời gian ngắn. Hiện tại xem ra Phương Chấn Bang làm như vậy chính là đào hầm cho địch nhân lớn nhất là Quốc Thụy Tường, thời điểm quan hệ hai người triệt để quyết liệt, khi đó Phương Chấn Bang thả ra tin tức khu thí nghiệm thì chấn động mạnh.
Quả nhiên trong tay có chút thẻ đánh bạc thì phải biến nó thành lợi ích lớn nhất. Tần Mục biết rõ tin tức này thì hiểu cục diện Quảng Châu hiện tại, Phương Chấn Bang hoàn toàn chiếm ưu thế, biến khu Hoàng Dương nằm trong tay của hắn, Phổ Thượng lại dùng người của Tần Mục, về phần hai khu kia do phái trung gian cầm là chuyện ván đã đóng thuyền, hôm nay chủ tịch bị đánh áp, quăng qua phía bí thư là bình thường. Vì thế bốn khu phát triển kỳ thật đều nằm trong khống chế của bí thư, hiện tại Phương Chấn Bang chỉ sợ sẽ xuất ra thái độ, làm cho Tần Mục trong thời gian ngắn làm ra thành tích khiến người khác chú ý, dùng bảo đảm hắn có thể đi lên tỉnh.
Giả thuyết như vậy khiến Tần Mục càng nghĩ càng thấy có khả năng. Hắn cũng cần trong thời gian ngắn tiến vào thị ủy, ít nhất trong nhiệm kỳ sang năm sau dù Quốc Thụy Tường thay thế Phương Chấn Bang, hay là quân đội thay thế, nhất định sẽ biến Tần Mục trở thành trọng yếu nhất, sẽ không dễ dàng cầm Tần Mục khai đao. Nói tới đây vương bài trong tay Tần Mục nhất định phải dùng. Nuôi binh ngàn ngày, dùng trong nhất thời, nếu như còn che giấu, vậy thì không dùng được nữa.
Tần Mục điện thoại liên hệ Chu Tiểu Mai, hỏi thăm Chu Tiểu Mai nhân vật bí mật kia hiện tại thế nào. Chu Tiểu Mai mang theo giọng chua xót uất ức trong thời gian ngắn, lúc này mới nũng nịu nói cho Tần Mục nghe, tập đoàn Hoa Hạ đã chuyên môn thành lập tài chính, chỉ cần Tần Mục ra lệnh một tiếng, nhà máy Tinh Viên sẽ khởi công kiến thết trong khu Phổ Thượng.
Tần Mục cười hì hì nói ra:
- Tiểu Mai, chúng ta làm chim đầu đàn thì quá mức, tại Bắc Liêu tập đoàn Hoa Hạ đã thành đại danh đầu, lại chạy đến Quảng Châu bên này thì người ta nói Tần Mục anh tự ý dưỡng tư binh, vớt chiến tích sao?
Chu Tiểu Mai cười không ngừng, qua cả buổi mới lên tiếng:
- Thôi đi pa ơi..., anh nghĩ thật đẹp, lần này chúng ta ngả bài phải đi lộ tuyến Quách Thiểu Đình.
Tần Mục hít khí lạnh, chiêu này của Chu Tiểu Mai đúng là sắc bén, tặng lợi ích lớn thực tế cho Quách Thiểu Đình, Quách gia sẽ có không ít ấn tượng, huống chi cái nhà máy Tinh Viên này sau khi thành lập sẽ mang bối cảnh quốc gia, Quách Thiểu Đình tương đương từ quan trường nhập thương trường, lại từ thương trường vào quan trường, chỗ vi diệu trong đó không phải một hai lời là nói hết, nhà máy Tinh Viên trực tiếp nâng danh vọng bốn khu phát triển lên, đến lúc đó đại lão của Quách gia mặt mũi sáng ngời, ở kinh thành cũng vận dụng thành vũ khí rất thích ý.
- Tiểu Mai, em bây giờ càng ngày càng lợi hại, anh đã nói với em rồi, không ngờ cái gì em cũng dám làm.
Tần Mục cười mỉm nói ra, Chu Tiểu Mai đã biến thành nữ cường nhân, Tần Mục giàu có không thể trốn tránh trách nhiệm.
Chu Tiểu Mai dừng một chút, giọng sâu kín hỏi:
- Tần Mục, ý của anh là em làm vậy anh không vui?
Nghe ra Chu Tiểu Mai bị đâm chỗ đau, Tần Mục cũng không biết nói cái gì mới tốt, cũng trầm mặc cả buổi, hắn mới do dự nói ra:
- Tiểu Mai, em biết anh không có ý này mà.
- Em không biết, em suy nghĩ cẩn thận rồi, anh rốt cuộc có ý gì.
Bên kia đại dương Chu Tiểu Mai đang giơ tay chữ V thắng lợi với Ruth, Ruth cũng làm thủ thế cố gắng với nàng.