Hoàng cung Cao Già Thánh quốc một bầu không khí vui mừng.
‘Tứ công tử Thánh quốc’ khó có dịp tề tựu tất cả thành viên.
Định Vân vương tử thích gây rối nhất hôm nay ăn mặc đặc biệt khoa trương, cũng như trước kia trở thành tiêu điểm ánh mắt mọi người.
“Mẹ ơi!” Tử Lẫm vương tử thích cùng hắn đấu võ mồm nhất làm bộ rùng mình, chế nhạo nói, “Định Vân, hôm nay là phải làm tiệc rượu tiễn Na Lam, ngươi cho là phải lên sân khấu làm đẹp sao? Mặc một thân đỏ chót, muốn hù chết người a?”
“Không không, Tử Lẫm, này ngươi lại nói sai rồi”. Tử Thần vương tử biểu tình nghiêm túc lắc lắc đầu. “Định Vân không phải muốn lên sân khấu làm đẹp, hắn là muốn làm cô dâu đi lấy chồng!”
Lời này vừa nói ra, toàn hội trường cười ầm lên!
Ngay cả Thánh sứ luôn luôn lãnh đạm cũng nhịn không được phì cười.
Lâm Đạm Chi càng cười đến mức co quắp vào lòng hai ông chồng yêu dấu.
“Ô… Xú đại hùng! Ngươi là câm điếc a? Bản vương tử bị người ức hiếp, ngươi vì sao không kêu một tiếng a?”. Định Vân vương tử thở hồng hộc mà chọc lên ngực người đàn ông bên cạnh.
Tử Thần nói cũng không sai a, tiểu hồ ly của ta hôm nay ăn mặc thật giống cô dâu. Đới Nhạc cúi đầu bên tai Định Vân nói lời loạn “Ta thật hận không thể đem cô dâu lẳng lơ ngươi thao ngay tại chỗ, sớm qua đêm động phòng hoa chúc của chúng ta”.
Định Vân nghe được cả người run lên, xương cốt nhất thời mềm phân nửa. “Xú đại hùng, xấu xa…”
Đới Nhạc nhìn thấy tiểu hồ ly yêu dấu của mình như nũng nịu trừng hắn một cái, thiếu chút nữa cứng lên tại chỗ. “Theo ta đến hoa viên đi”.
“Không được nhá”. Định Vân thẹn thùng nhìn bốn phía, “Na Lam tùy thời sẽ tới, chúng ta làm sao có thể chạy mất”.
Hơn nữa vạn nhất bị Tử Thần cùng Tử Lẫm bọn họ bắt gặp bộ dạng mình bị xú đại hùng làm đến chết đi sống lại, thỏa thích phóng túng, vương tử đẹp trai siêu cấp số một vũ trụ hắn đại mất mặt rồi!
“Một chút thôi mà, tiểu bảo bối, ta đều không nhịn được nữa rồi”. Đới Nhạc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, ghé vào lỗ tai hắn khổ sở van nài.
“Rõ ràng tối hôm qua mới đem bản vương chà đạp đến hừng đông, nhịn cái đầu ngươi! Không được, không được!”
Ngay lúc hai người lôi lôi kéo kéo, một chàng trai tóc vàng xán lạn anh tuấn, khí chất lãnh liệt, ngũ quan tuấn mỹ, từ ngoài cửa đi vào.
Ha hả, trời cũng giúp ta!
“Na Lam, ngươi đã đến rồi!” Định Vân vội vàng chạy qua.
Đới Nhạc bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã, cũng đi theo tới bên cạnh hắn. “Này, Na Lam, ngươi đến muộn”.
“Xin lỗi, để các vị đợi lâu”.
Na Lam nhàn nhạt nói.
“Không sao, có đến là tốt rồi, nếu không chúng ta còn tưởng là ngươi sợ đến mức chạy mất rồi chứ”. Tử Thần trêu ghẹo nói.
“Đúng vậy, nếu như đổi thành bản vương tử phải đi câu dẫn hạm trưởng ma quỷ đáng sợ kia, đại khái cũng sẽ sợ đến bỏ trốn mất dạng”. Tử Lẫm tinh nghịch lè lưỡi.
“Đúng, vẫn là Tiểu Chi Chi nhà chúng ta tốt”
“Không sai, không sai, bình thường ôn nhu lại quan tâm, ở trên giường phóng túng lên lại lẳng lơ đến khiến người ta phun máu mũi a!”
“Nói hay lắm! Bà xã yêu dấu của chúng ta quả thực là vào được phòng khách, lại lên giường được”. (ý của anh ấy: ra đường là phu nhân, lên giường là phụ a =))))
“Các ngươi có để yên hay không a?” Nghe thấy hai con báo háo sắc nói lời hạ lưu, Lâm Đạm Chi xấu hổ đến thiếu chút nữa tông cửa xông ra. “Các ngươi còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ đi ngủ với bọn nhỏ!”.
“Ngủ với bọn nhỏ? Hắc hắc…” Không nghĩ tới nghe được uy hiếp của bà xã, Tử Thần cùng Tử Lẫm hai anh em chẳng những không sợ hãi, còn cười tà tà nham hiểm. “Có con nít bên cạnh nhìn, lúc làm còn thật đúng là kích thích, còn nhớ đêm đó không? Tiểu Chi Chi…”
“Các ngươi… Các ngươi ― ” Thấy dáng tươi cười tà trên mặt hai người, Lâm Đạm Chi vừa thẹn vừa giận, tức giận đến mức cả người phát run, ngay cả nói cũng nói không nên lời.
Hắn làm sao có thể quên được đêm hôm đó.
Lúc hắn đang dỗ bọn nhỏ ngủ, không cẩn thận cũng ngủ theo.
Không nghĩ tới hai tên hỗn đản cũng không quan tâm đứa nhỏ ngay bên cạnh, lột quần hắn liền trực tiếp thượng.
Làm cho hắn vừa đau vừa sướng, muốn kêu lại không dám kêu.
Loại chuyện nhà mất mặt này, bọn họ cư nhiên dám nói sang sảng trước công chúng, quả thực chính là cầm thú!
Hai người nhìn thấy bà xã tức giận không ít, biết đùa quá trớn, vội vàng luống cuống tay chân vỗ về.
“Bà xã, xin lỗi, xin lỗi”.
“Bà xã, ngươi đánh chúng ta, mắng chúng ta đi, có giận gì thì phát ra đi, đừng để phá hư thân mình”.
Lâm Đạm Chi tức giận ngoảnh đầu đi luôn, ngay cả nhìn cũng không nhìn bọn họ một cái.
“Chờ chờ chúng ta a, bà xã!” Tử Thần cùng Tử Lẫm vội vàng lật đật đuổi theo!
“Ha ha, báo ứng! Báo ứng”. Định Vân ở một bên thấy lại vui vẻ, cười trên nỗi đau của người khác mà vỗ tay cười sằng sặc. “Đáng đời hai tên gia hỏa xấu xa bị bà xã vứt bỏ”.
“Định Vân, đừng náo loạn”. Thánh sứ chuyển hướng Na Lam quan tâm hỏi, “Mọi thứ đều chuẩn bị tốt chưa?”
“Vâng, Thánh sứ”. Na Lam gật đầu.
“Na Lam, hết thảy trông cậy vào ngươi. Chỉ còn một bước cuối cùng, vận mệnh Thánh quốc cùng Tham Thiên đại thần sẽ thay đổi. Ngươi phải không ngại hết thảy đại giới, đem『Xà chi hoàn』trở về!”.
Con vật kia, có đôi mắt vàng.
Băng lãnh, từ tốn, tha thiết, quấn lấy mình.
Hắn nên vùng vẫy.
Lý trí Mesel nói với hắn.
Nhưng hắn lại tuyệt không muốn động.
Thân thể bình thường luôn luôn duy trì cảnh giác cao độ lúc này lại gần như lười biếng.
Hắn thậm chí nở nụ cười.
Thấy hắn cười, ở nơi sâu trong đôi mắt vàng kia thoáng chốc cháy lên hai đám lửa không biết tên.
Mắt đẹp quá.
Mesel mê muội vươn tay.
‘Hắn’ vươn đầu lưỡi quấn lấy ngón tay hắn.
Nóng quá.
Cũng chỉ là bị liếm ngón tay, toàn thân trên dưới lại tràn ra luồng nhiệt chưa từng có.
Mesel khó nhịn vặn vẹo thân thể, quên cả hình tượng phát ra tiếng rên rỉ.
Dường như bị hành động lớn mật của hắn khuyến khích, ‘hắn’ điên cuồng.
Đầu lưỡi thật dài quấn lấy tính khí của hắn, loạn liếm láp.
Cái đuôi nhòn nhọn ra vào giữa hai chân hắn, giống như đang tìm cái gì.
Mesel toàn thân run rẩy.
Hắn biết ‘hắn’ muốn là cái gì.
Tim đập điên cuồng.
Trước khi lý trí hắn còn chưa kịp nói “Không”, hắn đã phóng đãng mà mở chân ra.
‘Hắn’ thoáng cái đã tìm được mục tiêu.
Giữa lúc không muốn thừa nhận chờ mong, thánh địa chưa từng có người đặt chân trong nháy mắt bị cưỡng chế xâm lược.
Xỏ xuyên qua như đâm thẳng vào nội tạng khiến Mesel phát ra tiếng thét thật dài.
Máu tươi cùng dịch thể hầu như đồng thời phun ra!
Đau đớn bị chiếm hữu cùng vui mừng khôn xiết làm cho sĩ quan từng chịu huấn luyện nghiêm ngặt bất chấp thể diện mà cao giọng kêu khóc.
Tràng nhục không biết xấu hổ gắt gao kẹp chặt hung khí trong cơ thể, cuồng loạn mà quấn quýt co giật.
‘Hắn’ lại không chút lưu tình càng đâm sâu hơn.
Linh hồn dường như cũng bị sợ hãi cùng hưng phấn giao tạp xuyên thấu, Mesel vươn cánh tay run rẩy cùng ‘hắn’ gắt gao quấn lấy nhau. Liều chết triền miên…
Liên tục ba buổi sáng cuối tuần, sĩ quan chỉ huy tối cao của hải phận Atlances, hạm trưởng Articulatio No.- Mesel Iris Norton tướng quân, cũng từ trong cực kỳ biếng nhác cùng thỏa mãn tỉnh lại.
Tuy rằng mỗi lần đều thầm mắng mình điên cuồng cùng phóng đãng, nhưng mỗi khi đêm đến, thân thể vẫn là không tự chủ mà khát khao.
Khát khao lại mơ thấy ‘hắn’ lần nữa.
Ta tám phần là điên rồi!
Đứng trong phòng tắm tẩy sạch thân thể cùng ra giường dính đầy dịch thể, Mesel bắt đầu nghiêm túc suy xét phải chăng nên đi gặp bác sĩ trên chiến hạm.
Không, vẫn là không ổn.
Mặc dù lão bác sĩ rất kín miệng, nhưng loại chuyện này không phải chuyện đùa, vẫn là chờ về tới nhà mới tìm bác sĩ gia đình từ nhỏ chăm sóc hắn đi.
Hạm trưởng luôn luôn suy nghĩ kỹ càng thận trọng hạ quyết định.
Dù sao chẳng qua là lâu rồi không có phụ nữ.
Nghe đâu mơ thấy rắn tượng trưng cho dục vọng không được thỏa mãn.
Từ năm ngoái kết thúc mười năm hôn nhân chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, hắn đã không sinh hoạt nữa.
Bất quá cho dù trước khi ly hôn, hắn và vợ lâu lâu mới thấy mặt một lần, hắn cũng không khoác lác như đồng nghiệp khác, có thể điên cuồng mà làm ba ngày ba đêm.
‘Tình dục’ với hắn mà nói, chưa bao giờ là lý do khiến người ta chìm đắm.
Sau đó hắn cũng vĩnh viễn sẽ không cho phép.
Mặc quân phục trắng vào, cài huân chương vàng tượng trưng cho sĩ quan chỉ huy tối cao hải phận Atlances.
Mày kiếm mắt sáng, lãnh tuấn bức nhân Mesel Iris Norton tướng quân tiến vào phòng hạm trưởng Articulatio No..
‘Articulatio No.’ là thống lĩnh liên quân trên biển của ba nước ‘Cao Già Thánh quốc’, ‘Erogus’, ‘Manlia’, chiến hạm chỉ huy tối cao tiến hành phòng vệ tấn công ở vùng tranh chấp quân sự hải phận Atlances.
Tàu trang bị ‘Ngư lôi phòng ngự thanh học vũ khí’ tân tiến nhất, có thể dùng sóng âm cực lớn phá huỷ thủy lôi của quân địch.
Chiến hạm này là năm năm trước, do Mesel một tay thiết kế chế tạo, là niềm kiêu hãnh của cả đời hắn.
“Chào hạm trưởng!”. Lam Y trợ lý hạm trưởng vừa nhìn thấy cấp trên hắn thích phục vụ nhất, lập tức hưng phấn mà chào theo nghi thức quân đội.
Mesel cũng giơ tay đáp lại. “Tư lệnh tới chưa?”
“Tư lệnh đã tới rồi, đang ở bên trong chờ hạm trưởng”.
“Ừ”. Mesel khẽ gật đầu, trong lúc hắn không chút cảm thấy ánh mắt ngưỡng mộ, bước vào phòng làm việc chuyên biệt của hắn.
“Mesel”. Một mái đầu bạc, cụ già cao to khuôn mặt mang vẻ tươi cười vừa nhìn thấy hắn, đã mở rộng hai tay chuẩn bị ôm chầm lấy hắn.
“Tư lệnh!”
Chỉ thấy Mesel kêu khẽ một tiếng, mày kiếm nhướng lên, tư lệnh Lôi Tư thân là cấp trên tức khắc làm mặt quỷ, ngoan ngoãn rụt tay lại.
“Thật là, Mesel lâu như vậy không gặp, ngươi cũng không nhớ bác Lôi sao?” Lôi Tư tư lệnh làm bộ thương tâm mếu mếu.
Đối với ông bác từ nhỏ nhìn hắn lớn lên, giống như một lão ngoan đồng, Mesel bất đắc dĩ thở dài. “Tư lệnh, xin thứ lỗi bản tướng quân hiện tại đang ở cương vị thi hành công vụ, không cách nào làm theo”.
“Thật là, hồi nhỏ rõ ràng bộ dạng đáng yêu như thế, vì sao lớn lên lại biến thành không thú vị như vậy chứ? Nói tới nói lui cũng là xú lão đầu ăn không tiêu kia làm hại”.
Đối với oán giận của ông cụ đã nghe không dưới mấy trăm lần Mesel không chút dao động hỏi , “Tư lệnh, ngài hôm nay đặc biệt lên Articulatio No., chính là muốn cùng thuộc hạ oán giận cha ta sao?”
“Hắc hắc, đương nhiên không phải rồi, ai quan tâm xú lão đầu kia a”. Lôi Tư tư lệnh xoa xoa tay, “Ta là muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ thần bí mà thần thánh!”
Mesel vừa nghe đến nhiệm vụ lập tức thẳng lưng, trịnh trọng nói, “Thuộc hạ dốc hết khả năng cũng nhất định thành công mà hoàn thành sứ mệnh!”.
“Đừng nghiêm túc như vậy mà, hại ta cũng hồi hộp theo” Lôi Tư tư lệnh tinh nghịch vuốt vuốt mũi. “Cũng không phải kêu ngươi đi mạo hiểm tính mệnh gì, thật ra nhiệm vụ này rất đơn giản”.
“Mời tư lệnh nói”. Mesel vẫn là vẻ mặt nghiêm túc.