- Toàn nói bậy, bổn tọa còn chưa thăng cấp cảnh giới nửa bước Vô Vô, làm sao sinh ra uy hiếp tới căn nguyên Thần giới?
Dương Kỳ nhìn Hải Lam, không chút che dấu sát khí dày đặc trong lòng mình.
Vân Hải Lam trong thế tục chính là một tia ý niệm của nàng ta đầu thai thành, nhưng bị mình tiêu diệt, nàng ta suýt nữa câu dẫn mình đến muôn đời không xoay mình được, đúng là đáng giận.
- Ngươi cho rằng không phải cảnh giới nửa bước Vô Vô sẽ không sinh ra uy hiếp tới căn nguyên Thần giới? Chư thần ấn ký, Ngọc hiền giả đều là thứ có tính phá hoại, uy lực vượt xa những gì sinh ra từ Thần giới. Chư thần ấn ký của ngươi có thể không ngừng hấp thu lực Thần giới, sinh ra thần sao, thần thạch. Chính nó là một loại hành vi cướp lấy căn nguyên Thần giới, ngươi không chết thì ai chết? Chư thần ấn ký, Ngọc hiền giả dù lợi hại, nhưng lợi hại nhất vẫn là Thần giới. Toàn bộ Thần giới là một thể sinh mệnh, nó không ngừng cắn nuốt mở rộng trong cổ hỗn độn giới, diễn hóa thành khổng lồ như bây giờ, vượt xa tất cả Pháp bảo, tất cả tồn tại. Tồn tại của ngươi tiềm ẩn uy hiếp tới nó, lần này chúng ta tới tấn công, là nghe theo lực lượng căn nguyên Thần giới, tiêu diệt ngươi, quy tắc Thần giới sẽ đứng về phía chúng ta, cho nên ngươi phải chết.
Hải Lam đột nhiên phất tay, vẻ mặt tươi cười đắc ý, ở trong mắt Dương Kỳ, mặt cười này thật là đáng ghét.
- Căn nguyên Thần giới...
Dương Kỳ cũng biết những lời của nàng không phải là bịa đặt, rất có khả năng là thật. Nhưng căn nguyên Thần giới không thể trực tiếp ngưng tụ thành lực lượng đối phó mình, mà là biểu hiện thông qua các loại hình thức, để cho những người đối chọi với mình có được kỳ ngộ cực lớn, từ đó khiến đối thủ của mình nhảy vọt lên thành tồn tại mạnh mẽ.
Có lẽ, kỳ ngộ của Tinh Kiếm Sinh cũng có liên quan tới căn nguyên Thần giới.
Năm đó, Chúa tể vô thượng ngã xuống, cũng có quan hệ mật thiết với căn nguyên Thần giới.
Lần này, nếu ý chí căn nguyên Thần giới nhúng tay đối phó mình, vậy thì mình sẽ nguy hiểm đến cực điểm.
Chẳng qua, dù là tồn tại mạnh cỡ nào tới đối phó mình, mình cũng tuyệt không sợ, ai tới đánh thì cứ chém, không ai có thể cản trở mình siêu thoát, đi thẳng tới trước.
- Đừng nói nhiều nữa, bây giờ các ngươi có chín người, lại thêm một cái, chẳng qua chỉ là gà đồng chó chợ,không làm được gì cả.
Dương Kỳ lớn tiếng quát:
- Hôm nay ta chôn vùi toàn bộ các ngươi.
Thanh thần kiếm trong tay hắn biến mất, dung nhập vào thân thể.
Quyết định không dùng kiếm thuật nữa.
Kiếm thuật của hắn dù rất cao minh, nhưng không phải lợi hại nhất, lợi hại nhất chính là công kích tay không. Thánh Vương thập đạo, Tay Thượng Đế, bây giờ hắn thu hồi thánh kiếm, đại biểu sắp tung ra công kích mạnh nhất.
- Các vị, mau tụ tập một chỗ, tuyệt đối không thể coi thường. Người này ngưng tụ sát khí, Tay Thượng Đế, Thánh Vương thập đạo của hắn cực kỳ khủng bố. Lúc ta ở thế tục đã lĩnh giáo đến tận bây giờ, chỉ có đồng lòng hợp sức mới có thể phá hủy được hơi thở của hắn. Người này chết không hối cải, chỉ có phong ấn tuyệt đối.
Tinh Kiếm Sinh vẫn giữ giọng điệu y như lúc ở thế tục.
- Dương Kỳ, lần này ta sẽ không tổn thương ngươi, lần này ta muốn phong ấn ngươi vĩnh hằng, phong ấn trong căn nguyên Thần giới, sâu nhất trong trung tâm, ngươi có biết không?
Tinh Kiếm Sinh đột nhiên chỉ ra, tất cả cao thủ tụ tập về phía hắn, chín đại cao thủ xếp thành hình cửu tinh liên châu.
U u u....
Trên bầu trời, tất cả cao thủ ngưng tụ một thể, uy lực tăng mạnh, đột nhiên xoay tròn đè xuống Dương Kỳ.
Chín đại cao thủ mỗi người đều là siêu cấp cường giả, nhất niệm thông thần, biết hết vận chuyển mọi loại trận pháp, tất cả thủ đoạn công kích đã biết rõ ràng trong chiến đấu khi này, nếu không liên hợp một chỗ, căn bản không phải đối thủ của Dương Kỳ.
Bọn họ hấp thu bài học vừa rồi, mỗi người bắt đầu phối hợp, xóa bỏ khúc mắc.
- Cửu cửu quy nhất!
Chín đại cao thủ đột nhiên thi triển ra một cái đại trận thái cổ, lập tức mỗi người như ảo hóa ra chín cái bóng, chín cái bóng này không gì cản nổi, dài như rắn, giống như rồng lượn, giống như roi dài, giống như tia chớp, lao thẳng tới, trong đó che giấu không biết bao nhiêu sát chiêu lợi hại.
- Bất động như sơn!
Dương Kỳ thấy công kích dữ dội ập tới, hắn vẫn sừng sững như núi, bàn tay đẩy ra, cả người bùng nổ tiếng rống như voi lớn, nguyên khí phun trào dữ dội, như thủy triều ập tới, sấm nổ không ngừng, hỗn độn cổ khí trong bầu trời ngưng tụ thành những dãy núi thái cổ, lơ lửng sau lưng hắn.
Lúc này, hắn như Thần tượng vương, bắt đầu trấn áp mạnh mẽ.
- Chín đại cao thủ các ngươi ở trước mặt ta chỉ là gà đồng chó chợ, cút ngay cho ta!
Hắn vung tay lên, bên trong hỗn độn cổ khí lập tức diễn hóa ra vô số dãy núi liền bùng nổ, ập tới như sao băng. Lúc dãy núi đẩy ra, tay hắn cũng đẩy ra, một bàn tay, một bàn tay đẩy ra, đẩy Thần giới vận chuyển, đẩy văn minh loài người tiến hóa, đẩy vận mệnh quốc gia tiến bộ, đẩy thế giới đổi dời...
Đây là một bàn tay tạo hóa.
Thượng Thương thủ.
Một tay này mới là bàn tay thúc đẩy sau lưng văn minh loài người.
Khổng lồ, kéo theo hơi thở mênh mông như thủy triều, đại đạo vô hình, đại khí vô cương, đại diệt vô nhai...
Ầm ầm!
Tiếng nổ thật lớn vang lên, Dương Kỳ chỉ dùng một tay đối đầu với chín đại cao thủ hợp lực, gió lốc cuồng bảo quét qua chiến trường, chín cái bóng bị đánh văng ra, còn Dương Kỳ vẫn cứ sừng sững, một người giữ cửa vạn người khó qua.
Phụt!
Độc Cô Phần Thiên phun máu, sắc mặt tái nhợt sắc, trừng mắt nhìn Dương Kỳ, không thể ngờ chín đại cao thủ hợp sức cũng bị hắn một chiêu đẩy lùi.
- Sinh đạo!
Tinh Kiếm Sinh chỉ ra trường kiếm, một đạo kiếm quang sinh cơ đâm vào người Độc Cô Phần Thiên, thương thế của hắn lập tức khôi phục, khỏe mạnh như rồng.
- Dường như kẻ này ẩn chứa tất cả sinh cơ thiên địa, chính là hóa thân của sinh cơ.
Độc Cô Phần Thiên khiếp sợ nói.
- Hả?
Dương Kỳ đang muốn thừa thế tiến công, nhưng nhìn cảnh này, hắn cảm giác kiếm thuật của Tinh Kiếm Sinh dường như kết nối với sâu nhất trong Thần giới, sinh cơ bừng bừng cho hắn sử dụng.
Sâu trong nội hạch Thần giới, Dương Kỳ cũng không thể tới, bên trong nội hạch Thần giới ẩn chứa sinh cơ, vạn vật nảy mầm, sinh ra rừng rậm nguyên thủy, các loại khoáng thạch, diễn sinh ra các chủng tộc dưới lòng đất, lên mặt đất cho yêu thú sinh ra đời sau, loài người sinh sản sinh tồn, đều là công lao của Thần giới.
Hiện giờ sinh cơ này lại cho Tinh Kiếm Sinh sử dụng, nói cách khác, Tinh Kiếm Sinh dường như là một phần sinh cơ của Thần giới, vậy thì trừ khi hủy diệt toàn bộ Thần giới, còn không thì không có cách nào hủy diệt được hắn.
Thậm chí hắn có thể khôi phục sinh cơ vô hạn cho đồng bọn, với thủ đoạn của hắn bây giờ, dù là đồng bọn bị chém giết, chỉ cần không tiêu tán hoàn toàn, vẫn có thể sống lại.
Đây là thuật sống lại vĩ đại.
Quá khủng bố.
Đối với người khác là tin mừng, nhưng đối với Dương Kỳ lại là ác mộng. Cuối cùng Dương Kỳ biết vì sao lại nói vậy, nói rằng căn nguyên Thần giới cũng chống lại mình. Trước mắt chính là Tinh Kiếm Sinh, người này chính là sinh cơ Thần giới diễn sinh ra một cái quái thai, khó trách tăng lên nhanh như thế.
Mặc kệ là Dương Kỳ có được Ngọc hiền giả hay Chư thần ấn ký, vẫn không so sánh bằng toàn bộ Thần giới. Nói cho nghiêm khắc, toàn bộ Thần giới mới là Pháp bảo mạnh nhất, ý chí mạnh nhất.
- Dương Kỳ, ngươi thấy rồi chứ?
Tuy rằng Hải Lam bị Dương Kỳ đẩy lui, nhưng vẫn không bị thương gì:
- Kỳ thật Tinh Kiếm Sinh chính là hóa thân sinh cơ của Thần giới, hắn có thể giải cứu chúng ta không hạn chế, mặc kệ chúng ta bị ngươi chấn bị thương thế nào, cũng có thể khôi phục trong khoảng khắc. Ngươi không có khả năng giết được chúng ta, trừ khi toàn bộ Thần giới hủy diệt, chúng ta mới diệt vong. Bây giờ ngươi đã biết ngươi đối mặt với kẻ địch đáng sợ cỡ nào chưa.
- Nói khoác không biết ngượng!
Dương Kỳ đạp các loại bộ pháp, ào ào lao tới:
- Thiên tử trấn quốc môn!
Hắn bùng nổ dữ dội, đại đạo xoay tròn, thi triển ra Quốc vận thần quyền. Dưới tính toán của hắn, Quốc vận thần quyền đã sớm thay đổi, hơn nữa xuất hiện vô số chiêu thức mới, thi triển ra như vận mệnh Thánh Vương đế quốc tụ tập lên người hắn, một quyền đánh ra, uy lực vượt xa Tay Thượng Đế.
Tay Thượng Đế, chính là tay tạo vật, chỉ thuộc về một người.
Quốc vận thần quyền, lại là lực lượng chỉnh thể.
Vận mệnh quốc gia dữ dội, tư thế như Hoàng đế, đứng trên thiên hạ, đầu tiên là đánh mạnh mẽ vào Dương Hư Nhất. Dương Kỳ mặc kệ Hải Lam, mặc kệ Độc Cô cửu lão, mặc kệ đại nguyên soái, đại quốc sư, đại tể tướng gì, trực tiếp đánh thẳng vào Dương Hư Nhất, Tinh Kiếm Sinh cũng không có liên quan tới hắn.
- Chú ý! Mọi người bảo hộ Dương Hư Nhất!
Tinh Kiếm Sinh quát lớn:
- Hắn chính là Vận mệnh hư vô khí biến thành, một khi bị Dương Kỳ phong ấn chém giết, như vậy Vận mệnh hư vô khí sẽ bị rút lấy! Đến lúc đó không thể chống lại được Dương Kỳ, chúng ta đều phải diệt vong!
Nghe được Tinh Kiếm Sinh nói thế, đông đảo cao thủ liền tụ tập về phía Dương Hư Nhất, phát động công kích Dương Kỳ.
- Lúc nào mà Dương Hư Nhất ta lại rơi xuống tới mức này, lại bị người ta bảo hộ, bị người ta đánh tới như thế?
Dương Hư Nhất nghe được lời này, lòng tự trọng như bị kim đâm mạnh, rỉ máu:
- Dương Kỳ, ta sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi nghĩ ra bản lĩnh của ta chỉ có một chút như thế. Để cho ngươi xem thực lực chân chính của ta. Phong ấn vận mệnh, mở ra cho ta!
Ầm ầm!
Một đạo phong ấn sâu trong trung tâm trên người Dương Hư Nhất bị mở ra.
Đạo phong ấn đó giống như một sợi xiềng xích, khóa chặt khí hải thân thể hắn, khiến cho khí hải tích nước, tích tụ lực lượng. Đây là phong ấn vận mệnh xa xưa nhất, thần diệu nhất, lợi hại nhất.
Phong ấn vận mệnh vừa bị mở ra, thực lực Dương Hư Nhất lập tức kéo lên vùn vụt, khắc độ tinh thần của hắn vốn là tỷ triệu, bây giờ gia tăng gần gấp đôi, lên tới cảnh giới tỷ! Hơi thở khổng lồ ngưng tụ thành lốc xoáy, thiếu chút thổi bay những cao thủ tới bảo hộ hắn.
Đùng!
Hắn một đấm đối đầu với nắm tay Dương Kỳ, mặt cười dữ tợn:
- Dương Kỳ, ngươi làm hại ta mở ra phong ấn vận mệnh, tội ngươi đáng chết vạn lần! Vốn ta phong ấn lực lượng, xây dựng con đê dài, chờ thăng cấp cảnh giới nửa bước Vô Vô. Nhưng bây giờ mở sớm phong ấn, tất cả thất bại trong gang tấc! Ngươi thật đáng chết!
Thì ra phong ấn vận mệnh của Dương Hư Nhất là thế, giống như xây dựng một con đê lớn trên dòng sông tích lũy lấy nước! Mà nước bị dồn lại, hạ dòng liền yếu đi, lưu lượng giảm bớt, cho nên tu vi của hắn vẫn cứ hơn tỷ một chút.
Chờ tích tụ tới trình độ nhất định, phong ấn vận mệnh cuối cùng không giữ nổi, toàn thân sẽ nổ tung, đến cảnh giới nửa bước Vô Vô.
Đáng tiếc, bây giờ hắn mở phong ấn sớm, đập chứa nước đổ sạch, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Phong ấn tích nước không thể tháo ra, phải đợi tích nước đến cực hạn, tự mình bùng nổ, nổ tung đập chứa nước, mới có thể mượn lực lượng đại phá đại diệt này tới nửa bước Vô Vô.
Hiện giờ, phong ấn vận mệnh của Dương Hư Nhất vừa mở ra, tuy rằng bày ra thực lực chân chính của mình, nhưng thăng cấp nửa bước Vô Vô đã xa vời.
Cho nên hắn quả thật hận Dương Kỳ thấu xương, trước mắt chỉ còn một con đường thăng cấp nửa bước Vô Vô, đó là giết Dương Kỳ, cướp lấy Vận mệnh hư vô khí của hắn!