Thanh Xuân Bên Anh

chương 34: âm mưu của hoàng vân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Lân, sao hôm nay anh gặp lại cô ta lại có thái độ như vậy

Hoàng Vân nũng nịu lắc lắc cánh tay Kì Lân. Anh thật sự cảm thấy ghê tởm con người này. Nếu không phải vì chuyện đại sự, anh đã đá cô ta đi từ lâu

- Anh làm gì nào

Anh quay người lại nhéo lấy má cô ta một cái thật mạnh. Trước kia hành động này anh chỉ dành cho Diệp Nhi. Nhưng là anh chỉ nựng má nhẹ, còn cô ta anh chỉ muốn bóp nát ngay cái bản mặt giả tạo đó thôi

- Aa... đau người ta

Hoàng Vân lại cứ tưởng Kì Lân nhéo ta cô ta vì cảm thấy cô ta đáng yêu nên lại càng nhõng nhẽo. Nhưng làm cho đầu ai kia như muốn xì khói

- Được rồi. Đã muộn, em về phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi

- Vậy được. Mai anh dẫn em đi biển được không

Kì Lân suy nghĩ một lúc. Nhưng thật ra anh đang tìm lí do từ chối cô ta

- Ngày mai anh bận họp đại hội cổ đông rồi. Để hôm khác mình đi nhé

Anh nói hết câu quay sang đã thấy đôi mắt của cô ta ngấn lệ. Anh không khỏi khinh bỉ một câu " cô đóng kịch thật giỏi ". Nhưng phải cắn răng quay sang dỗ dành cô ta

- Ngoan, hôm khác anh sẽ đưa em đi lâu hơn. Nhé...

Hoàng Vân đem đôi mắt ngấn lệ ra nhìn thẳng vào mắt anh. Sau đó gật đầu đồng ý

- Vậy anh hứa nhé...

- Được. Anh hứa

Rồi anh hôn lên trán cô ta

- Đi ngủ đi

Anh đẩy cô ta về phía phòng của mình, sau đó chạy nhanh vào phòng tắm.... đánh răng. Vì nãy đã hôn lên trán cô ta. Anh thấy thật bẩn, tầng tầng lớp lớp phấn, mùi nước hoa thì hắc làm anh muốn nghẹt thở, chả biết phải đánh răng đến lần thứ mấy mới thôi

Trong phòng Hoàng Vân

- Alo...anh họ

- .....

- Bao giờ anh mới hành động đây

- ....

- Em không chịu đâu. Anh mau giết chết con nhỏ đó đi. Nó giám phá đám em với Kì Lân. Hơn nữa em vẫn chưa quên ngày xưa cô ta dám sỉ nhục em trước bao nhiêu người

- ......

- Vậy nhé...Tạm biệt anh họ

- .....

- " Diệp Tiểu Nhi, lần này đừng hòng ai cứu được cô. Đừng tưởng Hoàng Vân này dễ chơi..."

Mà Kì Lân nãy giờ vẫn đứng ngoài cửa nghe thấy toàn bộ cuộc hội thoại. " Xem ra cá đã cắn câu rồi "

Kì Lân bước về phòng, đóng chặt cửa lại, sau đó gọi điện thoại cho Rich ( Rich là thuộc hạ thân cận của anh tại tổ chức, anh rất tin tưởng cậu ta)

- Rich... cho người theo dõi Hoàng Vân xem dạo gần đây hay qua lại với những ai.....

- Dạ thưa chủ nhân

- Nhớ...bất kì ai cũng không được bỏ qua

- Thuộc hạ đã rõ, chủ nhân còn gì dặn dò nữa ạ

- Bảo vệ thật tốt cho Diệp Nhi

Kì Lân nheo mắt lại. Phía trước chắc chắn sẽ còn nhiều trông gai nhưng anh nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Diệp Nhi.

- Thuộc hạ hiểu rồi

- Đi làm việc đi

.........

_________________

tuần cứ thế trôi đi, mọi chuyện vẫn cứ tiếp diễn bình thường. Hôm nay là ngày thứ Diệp Nhi đi làm. Vẫn như thường ngày, cô mặc chiếc chân váy vải dài, chiếc áo sơ mi cùng đôi giày cao gót p trông vô cùng sang.

- Hello mọi người, em có mua đồ ăn sáng cho mộ người này

Diệp Nhi sách một túi to một túi nhỏ. Ngày nào cô cũng vậy, luôn mua đồ ăn sáng cho mọi người khiến ai cũng cảm thấy ái ngại. Duy chỉ có một người luôn coi cô là cái gai trong mắt. Lại tưởng cô đây là đang lấy lòng mọi người nên trong lòng cực kì khinh thường

- Mỗi ngày phải tốn một đống tiền lấy lòng người khác chắc xót lắm...nhỉ

Cô ta vừa cầm zũa móng tay vừa khinh bỉ nói

- Tôi đây mua đồ ăn cho mọi người là một niềm vui

Diệp Nhi rất nhanh chóng đáp lại. Đúng vậy, cô thấy mọi người thường xuyên đến sớm làm việc mà bỏ bữa sáng nên cô mới mua đồ ăn nhẹ cho mọi người lót dạ. Chứ còn lấy lòng, đây là công ty của cha cô. Tương lai còn là của cô ấy chứ

- Vậy sao... chứ không phải làm đồ đút lót để được chiếu cố hơn sao

- Hoàng Khánh, Tiểu Diệp đây là có ý tốt. Sao em thường xuyên bắt bẻ con bé vậy

Trưởng phòng Lâm bất mãn lên tiếng thay. Cả phòng đều biết Diệp Nhi rất tốt hơn nữa lại rất xinh đẹp. Mà Hoàng Khánh này bất mãn bởi nhan sắc của cô ( Hic chị Diệp đi làm có đeo kính áp tròng nên hông ai nhận ra là con gái chủ tịch nhen). Tuy đeo kính áp tròng nhưng nhan sắc vẫn xinh đẹp nhé, tuy là chỉ bằng /. Nhưng so với Hoàng Khánh này vẫn là hơn

- Trưởng phòng Lâm, em không so đo với cô ấy. Mọi người cứ dùng đi, em là không phải là lấy lòng mọi người

- Chị biết. Nhưng mà em thế này vẫn là quá tốn kém. Lương tháng không được bao nhiêu mà mỗi ngày mua đồ ăn sáng cho cả phòng. Như vậy....

- Không sao đâu. Cha em là chủ tiệm bánh Cookie gần đây mà. Làm ăn cũng được nên mang đến đây cho mọi người nếm thử hương vị. Nhân tiện pr dùm cửa hàng của em là được

Cửa hàng cookie đó thật ra là cửa hàng của vợ tài xế lái xe nhà cô. Nhưng thấy mọi người nói vậy thì thôi coi nhiw lấy cái cớ vậy. Nhân tiên pr dùm quán nhà bác vậy

- Vậy sao... vậy thì được. Mọi người ở đây sẽ ủng hộ thường xuyên

Lý do như vậy của Diệp Nhi cũng khá ổn nên mọi người tin luôn. Ai cũng muốn đến ủng hộ quán bánh nhà Diệp Nhi. Đơn giản là bánh rất ngon và thơm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio