Sau tuần nằm tại bệnh viện sức khoẻ của mẹ Diệp cũng dần được khôi phục, một phần cũng nhờ cha Diệp và Diệp Nhi ngày nào cũng chăm sóc cho mẹ Diệp rất chu đáo. Một phần nữa là khi tỉnh lại, mẹ Diệp nghe Diệp Nhi nói sẽ đồng ý hôn sự của cô và nhà họ Mạc. Vì vậy mà bà rất vui mừng. Thực chất bà rất quý Kì Lân ( thiếu gia duy nhất nhà họ Mạc - Mạc Kì Lân), bà chứng kiến Kì Lân được sinh ra và lớn lên nên lại cực kì thương yêu cậu. Lúc mẹ Diệp lâm bồn đã nói với phu nhân nhà họ Mạc rằng nếu bà sinh ra con gái thì khi lớn lên sẽ cho kết duyên với nhau, còn nếu là con trai thì sẽ trở thành anh em kết nghĩa. Lúc hạ sinh Diệp Nhi, mẹ Diệp rất vui mừng, vì ước muốn của bà cũng trở thành sự thực. Lúc đó, ba Diệp cũng muốn ngăn cản nhưng vì vợ mới sinh xong nên cũng không nói gì. Cho đến hôm trước khi mẹ Diệp nhập viện, lời hứa hẹn của phu nhân hai gia đình họ Diệp và Mạc chỉ có người lớn của hai gia đình biết, còn Diệp Nhi và Kì Lân hoàn toàn không biết gì.
Cho đến bây giờ, Diệp Nhi đã đồng ý. Bên gia đình họ Mạc thuyết phục con trai đi gặp gia đình họ Diệp nhưng Kì Lân không đồng ý. Vì trong lòng anh đã để ý đến người con gái. Người con gái đó anh chỉ vô tình gặp duy nhất một lần. Khoảng năm trước anh đang đi bộ trên một con phố thì nhìn thấy một cô gái đang đi qua đường, nhưng vì mải nói chuyện điện thoại nên không biết đèn đã chuyển xanh. Chỉ một chút nữa thôi là đã bị xe cán, nhưng anh đã nhanh chân hơn đẩy kịp cô gái về phía lề đường. Cũng may cả hai người đều chỉ bị xây xát nhẹ thôi, cũng không bị sao cả. Lúc ngẩng đầu lên, nhìn tận mắt cô gái đó: " thật xinh đẹp ". Nhưng cái đã làm anh động tâm đó chính là vẻ đẹp ngây thơ và hồn nhiên đó. Cô gái muốn đưa anh đến bệnh viện, nhưng anh chỉ bị xây xát nhẹ nên đã từ chối. Anh không muốn lợi dụng để làm quen với cô, trong thâm tâm anh suy nghĩ " có duyên ắt sẽ gặp lại ". Rồi anh bỏ đi luôn không quên tạm biệt cô gái.
Nhưng cũng đã năm, anh chưa gặp lại cô gái đó rồi. Không biết lúc vô tình gặp lại cô gái đó có còn nhận ra anh hay không. Nhưng anh lại rất nhớ hình bóng của cô,dù là lướt qua nhưng anh vẫn có thể nhận ra được.
Chính vì thế mà anh từ chối mẹ Mạc không đi hẹn với tiểu thư nhà họ Diệp kia, vì vốn dĩ trong lòng anh đã có " bóng hồng rồi "
Sau nhiều lần mẹ Mạc thuyết phục, chỉ cần đi gặp mặt nếu không ưng thì sẽ huỷ bỏ hôn ước. Suy nghĩ một hồi cuối cùng Kì Lân cũng đồng ý. Nhưng mẹ Mạc trong thâm tâm lại nghĩ rằng nếu đứa con trai của mình gặp phải Diệp Nhi cũng phải đổ siêu vẹo rồi ấy chứ, không ưng làm sao cho được. Mẹ Mạc chưa từng gặp Diệp Nhi nhưng cũng đã từng xem qua rất nhiều ảnh của Diệp Nhi do mẹ Diệp và mẹ Mạc hay tụ họp với nhau và dĩ nhiên mẹ Diệp không quên giới thiệu con gái cho mẹ Mạc rồi
____________
Hôm nay là tối thứ , là ngày hai bên gia đình nhà Diệp - Mạc hẹn gặp nhau. Họ hẹn nhau tại nhà hàng DingDong, nhà hàng này tương đối rộng rãi và sạch sẽ. Ngôi nhà hàng này mang phong cách cổ điển, mang đến lịch sự và trang nhã cho khách đến đây. Sở dĩ họ chọn nhà hàng này cũng muốn một không gian thoải mái và trong lành nên mới chọn nhà hàng này. Vì đều là nhân vật lớn nên nhân viên nhà hàng ai cũng nhận ra và đón tiếp chu đáo. Cả hai gia đình đều đến, trừ mỗi Diệp Nhi bởi hôm nay cô còn có việc ở cô nhi viện nên đến trễ một chút. Ngồi xuống bàn ăn, mẹ Diệp đã quan tâm hỏi han Kì Lân:
- Tiểu tử Mạc, dạo này trông cháu ngày càng đẹp trai rồi đấy _ mẹ Diệp gặp được Kì Lân thì rất vui mừng, còn cha Diệp thì đây là lần đầu gặp mặt Kì Lân
- Dạ, con vẫn vậy mà. Còn đây là bác trai ạ, con rất vui khi được gặp bác _ Kì Lân hơi ái ngại nên chuyển sang đề tài khác.
- Ừm, chào cháu _ nói rồi ông đưa tay ra bắt tay với Kì Lân, Kì Lân cũng vui vẻ bắt tay lại. Ba Diệp cảm thấy Kì Lân rất ưu tú, lịch lãm nhưng không biết Tiểu Diệp của ông có ưng thằng bé hay không nữa. Thấy mọi người có vẻ đang đợi gì đó cha Diệp nói
- À, con bé Diệp Nhi nó bận một chút công việc ở cô nhi viện nên sẽ đến muộn một chút. Mong anh chị và cháu thông cảm.
Cha Mạc liền nói
- Không sao đâu
- Vậy giờ chúng ta cứ gọi đồ ăn trước, một chút con bé sẽ đến thôi _ mẹ Diệp cũng hơi ái ngại vì Tiểu Diệp của bà rất thuơng những đứa trẻ ở cô nhi viện, vì sắp đến tết nguyên đán nên rảnh buổi nào nghỉ học là cô lại cùng với những đứa trẻ mồ côi trang trí lại cô nhi viện và đi mua đồ cho bọn chúng.
- Vậy được _ mẹ Mạc mỉm cười đáp
Sau khi gọi đồ ăn, hai gia đình lại nói chuyện hàn huyên với nhau một lúc. Đúng lúc này có một cô gái cực kì xinh đẹp lại vô cùng dễ thương bước vào.
- Xin lỗi mọi người con đến trễ _ giọng nói cực kì trong trẻo cất lên khiến Kì Lân giật mình. Giọng nói này rất quen. Kì Lân ngẩng mặt lên nhìn cô gái đang bước vào " cô ấy, chính là cô ấy, tại sao lại trùng hợp đến vậy "
Thì ra chính cô gái này lại là vị hôn phu của mình. Trái đất thật tròn mà, chờ đợi cô gần năm, nhưng lúc vô tình nhất thì lại gặp lại được người mình nhớ mong. Kì Lân nở một nụ cười nhẹ nhưng cũng rất nhanh cất giấu đi, nhưng không nhanh mắt bằng mẹ Mạc. Bà đã nhìn thấy con trai cười khi con bé Tiểu Diệp đến. Chẳng nhẽ con trai bà đã động tâm hay sao. Trong lòng bà lúc này cực kì vui mừng và sung sướng.