Còn đúng ba tuần nữa sẽ diễn ra lễ kỉ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam -. Đây là ngày để tri ân những nhà giáo đồng thời cũng là ngày để các em bày tỏ lòng biết ơn vô hạn với quý thầy cô. Năm nay, ngoài chương trình văn nghệ đặc sắc do câu lạc bộ văn nghệ của nhà trường đảm nhiệm, nhà trường còn muốn tổ chức cho các em một cuộc thi. Đó là cuộc thi làm tập san với chủ đề: Ngày nhà giáo Việt Nam. Thể lệ cuộc thi cũng như những điều đáng lưu ý thì GVCN sẽ phổ biến cho các em sau ít phút nữa! Thầy rất mong đợi sự sáng tạo trong từng sản phẩm của các em! Chúc các em thành công! Thầy xin hết!" Đó là tất cả những gì vừa phát ra từ loa thông báo của trường. Thầy hiệu trưởng vừa dứt lời thì cả lớp liền rì rào cho đến khi thầy chủ nhiệm lên tiếng:
- Cả lớp trật tự… Như các em đã biết thì cuộc thi lần này cần sự chung tay của cả lớp. Thời gian… thì chúng ta còn hai tuần năm ngày nữa để hoàn thànhvif nhà trường yêu cầu nộp trước hai ngày. Cho nên từ mai, chúng ta sẽ triển khai làm luôn… Hàn Băng,…
Thầy vừa gọi, cô liền đứng dậy:
- Dạ…
- Về phần chỉ huy và giám sát thực hiện tất nhiên là do em đảm nhiệm.
Hàn Băng gật đầu rồi trả lời:
- Vâng.
Thầy trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:
- Còn về ý tưởng cho tập san lớp ta thì thầy chưa nghĩ ra… Hàn Băng, ngày mai thầy muốn nghe ý tưởng của em và những góp ý của mọi người trong lớp… Vậy hôm nay kết thúc ở đây.
Cả lớp ai cũng dạ dạ vâng vâng rồi đứng dậy chào thầy.
- Được rồi, cả lớp nghỉ.
Chuông cũng vừa báo ra về… Trên con đường quen thuộc, Hàn Băng vừa đi vừa suy nghĩ về cái nhiệm vụ vừa được giao phó. Cô có một số ý tưởng về phần nội dung của nó.Thiên Thiên đi bên cạnh, những lúc cô không để ý đều lén liếc nhìn cô. Chả là cô không chịu đi xe đạp cùng cậu nên cậu đành bỏ xe đạp để được đi bộ cùng cô. Thấy mặt Hàn Băng lúc thì ngơ ngơ, lúc thì lạnh lạnh, bất ổn, Thiên Thiên liền hỏi:
- Cậu đang suy nghĩ về ý tưởng cho tập san sao?
- Ừm…
- Vậy cậu nghĩ ra cái gì rồi?
- Tôi nghĩ nên…
Hàn Băng đang chuẩn bị nói thì ngưng lại, liếc xéo cậu:
- Sao tôi phải nói cho cậu biết?
Thiên Thiên chưng hửng nhìn cô còn anh Phong Thần nhìn thấy bộ mặt của cậu bụm miệng khẽ cười rồi cất tiếng:
- Vậy nói cho anh biết được không?
Hàn Băng vuốt lại tóc mái rồi mặt nặng quay sang trả lời:
- Lại càng không được… A là đối thủ đáng gờm nhất của A. Anh đang… dụ dỗ em…
Lần này đến lượt Thiên Thiên bụm miệng cười. Anh Phong Thần rối rít thanh minh:
- Anh đâu có xấu tính đến vậy…
- Thôi được rồi, anh mau về nhà đi kìa…
Phong Thần đưa tay vẫy vẫy rồi rẽ sang một con đường khác, Hàn Băng với Thiên Thiên cũng phải rẽ phải để về được đến nhà…
Hôm sau… Giờ sinh hoạt lớp…
- Đầu tiên……………. Đó là toàn bộ ý tưởng của em.
Thầy chủ nhiệm gật gù trong sự hài lòng còn cả lớp thì vỗ tay rần rần.
- Thầy thấy rất ổn…. Còn ai có ý tưởng hay ý kiến gì muốn đóng góp không?
Cả lớp ai nấy đều lắc đầu, vì những điều họ nghĩ đều được cô trình bày cả rồi:
- Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu luôn, Hàn Băng em phân công công việc cho các bạn thực hiện đi.
Hàn Băng gật đầu rồi dõng dạc nói:
- Bây giờ, chúng ta sẽ chia phần nội dung trước…. Về mục thơ, văn xuôi thì sẽ giao cho " Hội Thơ Văn " của lớp. Những bài thơ mà trước giờ mọi người tự sáng tác có thể đưa vào, sẽ rất được hoan nghênh." Hội Truyện Tranh ", mục truyện cười và truyện tranh tự sáng tác sẽ giao cho mọi người. Lưu ý, các mẫu chuyện phải phù hợp với chủ đề của tập san. Ảnh cũng sẽ do mọi người in ra, có thể lên trang trường lấy hoặc tự chupj rồi in ra. Về mục nhạc thì yêu cầu không cần phải quá cao. Nếu " Hội Âm Nhạc " có thể tự sáng tác thì rất tốt, còn không thì có thể sưu tầm. Về mục họa, cái này cần sự sáng tạo và khéo tay của " Hội Họa Sĩ ". Ngoài ra, mọi người còn một nhiệm vụ quan trọng nữa là trang trí bìa cho các mục… Ừmm…. Còn hai mục quan trọng đó là mục thư và tâm sự học trò, mọi người có thể viết một đoạn nhỏ, một tờ giấy nhỏ hoặc một bài viết nhỏ. Trong đó, mọi người thích cái gì thò viết cái đó, nhưng nhớ là phải theo chủ đề... Cuối cùng là phàn viết, phải nhờ đến " Hội Chữ Đẹp ". Tuy trách nhiệm có hơi nặng nề nhưng mong mọi người sẽ hoàn thành tốt.
Hàn Băng nói xong thì ngồi xuống ghế.
- Còn hai phần nữa mà lớp trưởng chưa đề cập đến đó là phần bìa tập và mục lời ngỏ.
- Thưa thầy, hai phần này cứ để em lo.
Từ đầu cô đã tính như vậy. Dù gì thì mấy giải Văn và mấy giải Thiết kế cấp thành phố rồi cấp tinh đều được cô rinh về cả, giao cho cô thì cả lớp không việ gì phải lo. Thầy suy đi nghĩ lại thì thấy Hàn Băng gánh hơi nhiều việc:
- Hay Thiên Thiên, em phụ với Hàn Băng giúp bạn hoàn thành cho tốt nhiệm vụ. Còn lại thì cứ y như thế mà thực hiện. Giờ thầy phải sang họp rồi.
Thầy vừa bước ra khỏi lớp thì mọi người liền chia nhau thực hiện. Một số vật dụng cần thiết đẫ được mua vè và chia ra cho các nhóm cùng nhau hoàn thành phần của mình.
Năm ngày sau…….
Những bài viết sẽ được đưa vào tập san đã lọc ra xong. Hàn Băng cũng đã soạn xong lời ngỏ, giờ đang ngồi vẽ bìa tập cùng Thiên Thiên. Cô thì khỏi nói, rất chăm chỉ, lướt từng đường nét điêu luyện trên trang giấy, thiết kế ra một mẫu bìa không đụng hàng chỉ dành riêng cho A. Còn cậu thì lười hơn cả chữ lười, chỉ siêng ngắm cô thôi! Những lúc cô bận gạch gạch vẽ vẽ, cậu thường ngồi chống tay xuống bàn để tiện ngắm cô. Nếu người khác nhìn vài thì mặt của cô ngoài lạnh ra chẳng có gì đặc biệt nhưng với cậu không như vậy…
Đằng sau lớp băng trên khuôn mặt cô là sự ngây thơ và đáng yêu tột cùng mà chỉ có cậu mới có thể nhìn thấy…. Chợt cô liếc sang nhìn cậu:
- Hình như cậu rất rãnh rỗi…. Lấy giấy viết lời ngỏ ra cho tôi…
Thiên Thiên chỉ biết cười hì hì rồi làm theo lệnh của Hàn Băng, giờ không dám nhìn lén cpo nữa vì sợ bị cô phát hiện. Hàn Băng đang vẽ thì tự nhiên dừng lại, cô đưa mặt lên một góc độ, " Cậu ta… đẹp troai… đến vậy sao? … Thật sự đẹp hơn rất nhiều so với những lúc cậu ta ngang ngược…". Cô sửng người…
- Lớp trưởng…
- Hả?...- Hàn Băng giật mình.
- Nếu cứ viết lên giấy thế này thì rất đơn điệu, không nổi bật chút nào…
Cô trầm ngâm một lúc rồi bảo:
- Cậu đến hiệu sách mua giấy A vẽ loại tốt nhất về đây.
Mười phút sau…
- Lớp trưởng, có rồi đây.
Hàn Băng cầm xấp giấy, ra hiệu đẩy bàn ghế vào một góc rồi kêu người dán kín một mảng sàn trong phòng học bàng giấy A
- Lấy keo cố định giấy vẽ lại đây…. Bỏ màu ra cốc nhựa, pha loãng với nước.
Cô đính từng tờ giấy cố định dưới sàn, trên tay cầm màu đã được pha loãng.
- Cọ.
Một cậu bạn đea cọ qua cho Hàn Băng
- Mọi người tránh xa ra một chút.
Cứ thế cô dùng cộ phẩy từng màu lên những tờ giấy đính dưới sàn. Cả lớp chết đứng vì ngạc nhiên, ai nấy đều trầm trồ:
- Đúng là… khi lớp trưởng ra tay…
Xong xuôi, cô đứng dậy:
- Sấy khô rồi gỡ ra, viết bằng giấy này. À, nhớblaf phải viết bằng bút mực trắng.
Cứ thế, ngày qua ngày tập san rồi cũng xong. Sau khi nó chính thức lên phòng hiệu trưởn thì cả lớp đều reo ca:
- Yeah!!! Cuối cùng cũng xong rồi, còn nộp sơms hơn tận ba ngày… Tất cả là nhờ lớp trưởng!
Tất cả đều vậy, duy chỉ có một người không vậy.
- Giang Hàn Băng, cô chưa xong đâu.
Hôm sau, lập tức thầy chủ nhiệm gọi cô lên phòng giáo viên:
- Em xem đi.
Hàn Băng lật ra, chi một tập giấy A, chẳng có gì đặc biệt:
- Gì đây ạ?
- Đây là thứ mà thầy hiệu trưởng nói hôm qua em nộp cho thầy ấy.
Hàn Băng nghe như nghe sét đánh:
- Rõ ràng là…
- Thầy tin em.… Nhưng tìm đi tìm lại vẫn không thấy tập san của lớp mình.
- Chắc chắn là có người muốn chơi xấu chúng ta.
- Chỉ còn có hai ngày nữa, giờ có làm cũng không kịp… Lớp chúng ta…
Thầy tuyệt vọng chùi đi những giọt mồ hôi lấm tâqms trên trán.
- Em nhất định sẽ tìm ra người này, lấy lại tập san của lớp mình.
Giọng cô vừa lạnh lùng, vừa kiên quyết.
- Được rồi, em về lớp đi