Nghĩ đi nghĩ lại vẫn không biết lý do Jin thích mình ở điểm nào. Anh thì đẹp trai công tử, nấu ăn ngon, dáng vẻ thư sinh ăn nói lịch sự. Bạn thì lại vừa không có nhan săc vừa thô tục, ham ăn, không biết làm việc nhà. Chung quy lại, hai người khác nhau trời vực. Không những thế, bạn lại hơn anh tận tuổi
-Anh ơi
-Dạ?- Jin đang gõ máy tính, nghe bạn gọi liền ngoan ngoãn dạ một tiếng
-Sao anh lại thích chị vậy?
Bạn nằm trên đùi anh, mở mắt nhìn anh với dáng vẻ trân thành. Anh cúi xuống hôn lên môi bạn một cái rồi mỉm cười
-Tại vì chị dễ nuôi, tại vì có mỗi chị phũ phàng ném hoa vào khuôn mặt đẹp trai của anh, tại vì chị bạo lực, tại vì chị lười, lúc nào cũng bắt anh giặt quần áo...
Biết tên này đang cố gắng nêu hết điểm xấu của bạn, bạn liền xốc cổ áo của anh lên. Nhưng anh chỉ nhẹ nhàng gỡ tay bạn ra và hôn lên đó
-Chị biết không, mặc dù chị cộc cằn đến mấy thì trong lòng chị vẫn thương anh, chị vẫn chăm sóc cho anh lúc ốm, mặc dù chị không biết nấu ăn nhưng món ăn chị nấu đối với anh là ngon nhất. Chị vốn dĩ không thích động vật, nhưng với hai bé chuột của anh chị luôn yêu thương... Dẫu chị hay đánh anh nhưng anh vẫn thương chị. Anh yêu chị