Sáng hôm sau đang còn cuộn tròn trong chăn ngủ thì em trai đã đứng trước cửa phòng gọi, gọi mãi nó mới tỉnh, mắt mãi mới mở ra được
- Mẹ bảo chị có về nhà bà ngoại không?
- Không đi_ Nó lắc lắc đầu rồi lại chui vào trong chăn
- Thế thôi em với bố mẹ đi nha, mình chị ở nhà tự nấu ăn lấy đấy, tối bố mẹ mới về cơ
- Biết rồi_ Nói xong nó lại chìm vào trong giấc ngủ, và sau đó thì ngủ một giác đến giờ trưa mới tỉnh dậy, cảm giác mắt vẫn còn sưng, đầu thì đau và cổ họng khá khó chịu, lẽ nào là do hôm qua khóc, cũng không phải, lần nào nó bị rát họng là sẽ bị cúm, lẽ nào bị cúm
Cảm giác không muốn bước xuống khỏi giường, nó lại nằm trong chăn tính ngủ tiếp, và kết quả là nó vẫn ngủ tiếp được thật, đã lâu lắm không không có hôm nào được ngủ đủ giấc cả.
Và khi điện thoại tắt nguồn từ tối qua, không ai gọi dậy, ngoài shop chị Duyên vãn bán hàng bình thường nhưng không gọi nó dậy kết quả là nó được ngủ luôn tới chiều.
Do ngủ quá nhiều mà cảm giác như mặt với mắt muốn sưng lên, giờ nó mới dậy đi đánh răng rửa mặt, cảm giác rất là đói, nhất định phải đi nấu gì ăn mới được, vừa xuống đến cầu thang thì gặp Quỳnh chạy lên
- Mày làm cái quái gì mà gọi từ sáng đến giờ không được thế, má sáng nay phải trông nhà không qua được, giờ bói mẹ với về
- Ngủ chứ làm gì?
- Hả? Ngủ từ tối qua tới giờ á
- Đúng vậy
- Trời ạ, bộ bạn là heo hả? Ngủ gì ghê vậy má
- Mấy tháng trời mới được ngủ thỏai mái, được ngủ không ngủ thì làm gì?
- Bố mẹ mày đâu?
- Không biết, chắc đang ngoài shop chắc
- Không thấy, có mình chị Duyên
- Chịu luôn, à hay chắc về bà ngoại rồi
- Tôi gọi cho bạn cả chục cuộc mà bạn không nghe máy
- Thì tối qua tao tắt nguồn rồi, hôm qua cãi nhau với mẹ, xong khóc mãi rồi ngủ lúc nào không biết
- Hả? Nay liều vậy luôn á_ Quỳnh tò mò đi theo nó xuống dưới phòng bếp
- Chẳng hiểu hôm qua ngáo ngáo kiểu gì, hối hận dã man, lát về má sẽ dỗi và dont care tao luôn cho xem_Nó vừa cắt xoài ăn vừa nói
- Chẳng không? Ủa mà vụ gì, tự nhiên mày out game xong hết trận nhắn tin không trả lời, xong gọi không nghe máy
- Hôm qua chơi cùng bạn gái Duy Dương đấy
- Hả? Thật? _ Quỳnh ngạc nhiên lắm
- Qua chơi fail quá, thêm cái tự nhiên khó chịu trong người thế là tao afk, xong ra xem cái video Trung không hiểu sao lại khóc, rồi xong ông Duy Dương gọi xin lỗi bla bla xong không hiểu ngáo ngáo kiểu gì tao khóc ầm lên, nghĩ lại chẳng hiểu sao qua tao lại ngáo vậy nữa luôn á, xong mẹ tao lên hỏi hỏi và kết quả là tao gắt mẹ tao luôn, xong mẹ tao bảo không còn gì để nói với tao rồi, ân đoạn nghĩa tuyệt rồi
- Há há, mỗi ngày một người đều có phút điên, chắc đúng lúc đấy là phút điên của mày chắc, haiz đã bảo thôi mà vẫn khóc khóc cái gì
- Tao nghĩ kĩ rồi, tao đâu có xấu đúng không?
- Đúng, mặc dù không xinh bằng tao nhưng mày vẫn không xấu đâu
- Thôi đi, tao chỉ định nói là tao sẽ không thích ai nữa cả, tại sao phải đi thích người khác? Mình đẹp mình có quyền được thích chứ không phải dành cả thanh xuân đi thích người khác
- Tao sẽ chia cho một anh chồng của tao nha? Mày thích ai tao cho mày chọn đấy
- Tao thích ai tao lấy cả chứ cần gì mày cho
- Hic người ta bảo tình yêu không có lỗi, lỗi tại bạn thân mà_ Quỳnh trưng bộ mặt đáng thương nhìn nó
- Thôi im đi_ Nó lườm Quỳnh cái
- Haizz thế thôi tao đi về nấu cơm đây, tao còn tưởng mày cắt tay tự tử rồi nên mới qua chứ biết mày ngủ từ tối qua đến giờ, mất công thực sự
- Nhìn mặt tao có thấy tao ngu thế không?
- Thôi đi về đây, cho quả này, mình bạn ăn sao hết đúng hong?_ Vâng trước khi về Quỳnh chôm luôn quả xoài mang về mới chịu cơ.
Nó thở dài, không biết bố mẹ có về ăn tối không nữa
Chạy ra shop thì thấy chị Duyên bảo
- Mẹ gọi bảo mẹ không về ăn tối nha, tự nấu ăn lấy đấy
- Chị có ăn không để em nấu luôn
- Thôi chị xin về sớm một chút, lát em trông shop nha xong mẹ về ấy
- Hí hí chắc là đi hẹn hò chứ gì
- Đi đám cười người yêu cũ
Nó nghe xong phì cười
- Thật ạ?
- Ơ ai đùa đâu, chị chưa nói với em bao giờ à, từ lúc gửi thiệp mời là chị đã cười rớt hàm
- Ơ thế hai người yêu nhau lâu không?
- Ba năm mẫu giáo
Nó ngơ ngác vài giây xong ôm bụng cười sặc sụa
- Đùa chứ bạn cùng lớp, chị hơi bị ngây thơ đấy
- Thôi đi, toàn lừa em thôi, nay em không tin chị nữa đâu
- Tắm thì tắm đi, hay nấu cơm đi rồi ra trông cho chị về nha
- Ok chị cứ về đi, lát em em tắm cũng được
- Ờ vậy chị về đây, bai bai
Nó ngồi xuống bàn, và như mọi lần nó chỉ có hứng thú xem phim trên máy tính.
Chạy vào nhà cầm túi mít sấy ra nữa, thế là bắt đầu công việc xem phim và ăn mít sấy, hiện tại chưa có khách nên cứ xem thôi, tối qua ngáo ngáo làm không xem được tập phim nào cả.
Chìm đắm trong thứ phim ngôn tình mà bố mẹ về nó cũng không biết
- Trông shop thế đấy à?_ Bố nhìn nó phì cười, mặc nguyên bộ đồ ngủ màu hồng cute, đầu tóc rối bời chẳng thèm chải đầu, ôm gói mít sấy và nhìn màn hình máy tính một cách chăm chú, như thế này lỡ có anh nào vào thì chạy mất dép quá
- Ơ bố mẹ về rồi à? _ Nó ngơ ngác
- Ăn uống gì chưa?_ Vẫn là bố, mẹ vào nhà mất rồi, ủa giận thật hả?
- Ăn cái này ạ_ Nó đưa gói mít lên cười cười
- Không nấu cơm ăn à?
- Con quyết định ăn xoài và mít sấy để giảm cân rồi, ủa mà bố, mẹ dỗi bố hả?
- Đâu ra, chắc nãy làm gãy cây của ông rồi ông dỗi nên đang cảm thấy có lỗi
Nó được phen cười hả hê, chắc mặt mẹ lúc bị ông chửi mắc cười lắm, ông ngoại có tình yêu với cây cảnh lớn hơn mọi thứ, lại còn đi làm gãy cành cây của ông ông không dỗi mới là lạ
- Có muốn ăn gì không bố đưa đi ăn này
- Thôi ạ, con đang xem phim_ Nó lắc lắc đầu
- Đứng lên đi tắm rồi đi học bài đi, để bố ở đây cho
- Vầng vầng_ Nó nói rồi tắt máy máy tính trở về màn hình camera cho bố rồi đi lên phòng đi tắm.
Mới bước vào đến nhà gặp ngay mẹ, òa hình như vẫn tức nó vụ tối qua lắm
- Mẹ dỗi con đấy à?
- Mẹ mà thèm dỗi mày à, khác gì mẹ không bằng mày à?
- Đấy, nghe kiểu nồng nặc mùi giận dỗi, ế thật ra tối qua con bị ngáo ngáo một chút nên có hơi quá lời với mẹ, hy vọng mẹ bỏ qua cho con
- Qua cãi giỏi lắm cơ mà, cãi tiếp xem
- Thôi mà, con xin lỗi, chẳng nhẽ mẹ lại giận con à?
- Quá thất vọng
- Thôi mà, con thề từ nay con không thích ai cả, cho tới lúc đậu đại học, thật luôn, năm đại học con cũng sẽ không yêu ai nếu mẹ muốn.
- Thôi, thề thốt cái gì, giỏi chứng minh bằng lần thi thử đại học sắp tới đi
- Đấy con đang định nói nộp tiền lệ phí thi k nha mẹ_ Nó nhe răng cười
Mẹ chép miệng lấy tiền đưa cho nó, biết ngay kiểu nhờ vả gì mới tự nhiên nói dễ nghe thế chứ.
Tung tăng đi lên phòng để đi tắm, do cả ngày hôm nay ngủ mà bao nhiêu bài tập chưa làm, dự là tối nay lại phải học khuya rồi, sắp thi thử trung học phổ thông quốc gia nên là bài tập rất nhiều, hôm nào cũng đề dài câu trắc nghiệm nữa, đấy bận rộn thế thời gian đâu mà yêu với đương nữa nhỉ? Haizz tính ra thì mẹ nói gì cũng đúng, tại sao hôm qua nó lại cư xử tệ thế nhỉ? Aiguu nghĩ lại xấu hổ thật sự luôn.
Đi kiếm cái điện thoại nghe nhạc sóng alpha học cho tập trung, phát hiện ra góc màn hình, miếng kính cường lực bị vỡ mất một góc, aaa cái gì thế này, lẽ nào là tối qua lúc đang khóc ném cái bộp vào tường không? Đau khổ nhìn cái điện thoại, cuộc đời nó ghét nhất là bị vỡ màn kính cường lực, đã nghèo còn phải đi thay màn hình nữa à? Ăn ở hiền lành tốt bụng thấy quái nào tự nhiên cứ bị hết cái này đến cái kia thế nhờ.
Bật nguồn điện thoại đúng là có bao nhiêu là thứ thông báo, phát hiện ra nó cần phải một là số danh bạ mà hai là đổi tên danh bạ của Duy Dương, thân thiết gì đâu mà để cái tên như trước nữa, nó quyết định xóa số.
Aaa sao nhỉ? Giờ mà xóa xóa bao nhiêu là ảnh thì tiếc lắm, thôi kệ đi không xóa đâu.
Đang lướt lướt xem tin nhắn trên nhóm lớp thì cô An gọi
" Nay có đi học không?"
" Không ạ,con ngủ cả ngày nay"
" Giỏi nhỉ? Có muốn dùng iphone không? "
" DẠ? Ở đâu ạ?" Nó nghe đến iphone là thấy thích thực sự rồi
" Công ty thưởng cái mới toanh, mà cô mới mua rồi, có dùng thì cô gửi lên cho"
" Sao lại không dùng ạ? Trời ơi thích thế, dùng iphone thích thế ai chẳng muốn dùng ạ"
" Ò vậy mai gửi bưu điện lên cho nha"
" Ôiiii yêu cô thế"
" Thôi đi, bà chỉ yêu tôi lúc cần thiết thôi, cứ làm như kiểu yêu cô lắm không bằng"
" Ơ thế cô bận trông em thì ai gửi cho cháu, eo thích quá"
" Thì nhờ chú"
" Hàng đập hộp luôn á ạ? Nghĩ đến là thấy thích rồi, tự nhiên được dùng điện thoại đắt tiền"
" Thôi em khóc rồi, đi bế em cái đã nha"
Nó vâng vâng dạ dạ rồi tắt máy, cứ nghe đến iphone là thấy thích rồi, iphone chụp ảnh rất đẹp, hí hí vậy là khi có điện thoại mới, điện thoại này sẽ cho vào bảo tàng, dùng năm giờ cũng chán rồi, có hơn mấy nghìn cái ảnh chứ mấy, oke sẽ cất chứ không cho ai đâu.
Hí hí trong lúc phấn khích quá nó lại gọi cho Quỳnh để khoe
" Thế hôm nào mang đi học chụp ảnh đi, eo thích thế"
" Tao cũng thích"
" Ai đã được dùng điện thoại xịn đâu mà biết, lúc nào đập hộp nhớ gọi mình xuống với đấy"
" Haha mình sẽ cho bạn test trước nha, mình quý bạn nhất đó"
" Ọe nghe giả dối dã man, mà xoài ngon ghê mày ạ, mai mang cho quả nữa đi"
" Nhìn mặt tao có thấy tao ngu hong?"
" Thôi mà, không tao vào tao lấy nha"
" Ai cho mà lấy"
" Thôi mà, cho quả thôi, mẹ tao cũng mua xoài nhưng nó chín mất, tao không thích ăn xoài chín đâu"
" Liên quan ghê.
.
.
thôi đi làm toán đây"
" Mình làm xong rồi, mình đang xem phim"
" Không được.
.
.
cấm mày xem trước tao"
" Ơ đang xem nãy giờ rồi hấp dẫn thực sự, thế nên bạn làm toán đi rồi mà xem nha"
" Thôi đừng nói thêm gì cả nha, tắt máy đây"
Nói xong nó phải tắt điện thoại, hí hí mai nữa là được dùng điện thoại xịn rồi, nó sẽ không khoe với mẹ đây, mẹ lại bảo cô không được gửi thì mệt lắm.
Thôi học nghiêm túc nào.
.
.
.
Từ giờ sẽ không thích ai nữa, kể cả Duy Dương cũng vậy, suy cho cùng thì thời gian qua đúng là đã quá lãng phí, tại sao phải thích một người mà cả hai đều không thể đến được với nhau, hơn nữa thì thay vì yêu đương có thể cố gắng học tập tốt hơn mà, haizz suy đi nghĩ lại thì đúng là tối qua nó đã quá sai mà, hic hối hận thực sự.
.