Giang Nguyệt lén liếc nhìn nam thần một cái rồi khẽ khàng thỏ thẻ như đang bộc bạch tâm sự ở thẳm sâu trong tâm hồn mình: "Tôi đã học ở trường này được hơn nửa năm và đây là lần đầu tiên tôi mới được tận mắt nhìn thấy Nam thần Lâm Giang nổi tiếng!"
Hạ Điền Điền thì thầm thậm chí âm thanh phát ra còn lặng lẽ hơn, "Anh ấy quả thực quá đẹp trai, còn đẹp trai hơn trong ảnh!"
Nối tiếp tâm sự của hai bạn cùng phòng, Lăng Nộ An cũng bộc bạch, lúc này giọng nói phát ra mỗi lúc một nhẹ bẫng, lặng im hơn trước, "Quả là không có gì đáng ngạc nhiên, đến hôm nay, tớ mới thật sự tin vào lời đồn xung quanh thế giới huyền thuật 1 rằng bất kỳ nữ sinh viên nào của Đại học G, thoáng thấy Lâm Giang có thể sẽ nguyện không bao giờ kết hôn trong suốt cuộc đời mình."
"..." Trong khi đó, Thi Yến lại chính là vị hôn thê bí mật của Lâm Giang trong hơn sáu năm, nàng không có gì để nói. Nàng tiếp tục cúi đầu xuống, tập trung hoàn thành bữa ăn tối như không có chuyện gì xảy ra.
Hạ Điền Điền: "Ôi mọi người ơi, lại có điều quái gì xảy ra vậy, chuyện gì đang bất thường xảy ra hôm nay vậy? Hãy ngẫm lại xem, đầu tiên, chúng ta đã gặp Lâm Giang, người thực tế chưa bao giờ đặt gót giày đến căn tin, và bây giờ, tiếp tục đến đây là Tần Nhất Nhiên, người được biết chỉ đến căn tin một lần trong suốt ba năm học"
Giang Nguyệt: "Quan trọng hơn, có vẻ như nàng nữ sinh thanh lịch Tần Nhất Nhiên đang mang thức ăn của cô ấy đến chỗ ngồi bên cửa sổ. Cô ấy đang tìm nam thần Lâm Giang nhà chúng ta có phải không?"
Lăng Nộ An: "Mọi người xem, nữ sinh thanh lịch Tần đã yên vị trên chiếc ghế phía đối diện thiếu gia Lâm, và thậm chí họ còn nói chuyện với nhau trông thật vui vẻ làm sao!"
Giang Nguyệt: "Các chị em à, xem ra coi bộ đã hết hy vọng. Họ trông có vẻ khá thân thiết, nếu như không muốn nói là thoải mái. Như vậy thì, có vẻ những tin đồn trên diễn đàn của trường là thật rồi."
Hạ Điền Điền mếu máo: "Không, tôi không thể tin rằng họ thực sự ở bên nhau, haizzz, tại sao cuộc đời lại đen tối đến như thế? Làm sao họ có thể cho tôi biết tin động trời này ngay vào ngày Valentine? Ôi, trái tim khổ sở của chị, thật là đáng thương."
Vẫn đang chăm chú vào bữa ăn của mình, nghe thấy những lời đó, Thi Yến thật không nén nổi bồi hồi, cô đột ngột dừng đũa và ngước đôi mắt long lanh như đáy nước lên liếc nhìn những chiếc ghế xinh xắn đang kê bên cửa sổ, làm chỗ cho đôi bạn trẻ trò chuyện.
Một nam nhân điển trai, bảnh bao và một quý cô xinh xắn, quyến rũ đang ngồi đối diện nhau với phông nền rực rỡ màu cam của ánh mặt trời lặn. Họ gặp nhau trong khung cảnh hoàng hôn rực rỡ nhất.
Hai khuôn mặt thanh tú hòa với cảnh sắc thiên nhiên đẹp như tranh vẽ, hữu tình – tất cả thực sự tạo nên một cảnh tượng mỹ mãn.
Đôi mắt của Thi Yến không ngừng nán lại và dõi theo mãi không dứt.
Có lẽ đó chỉ là một sự trùng hợp đơn thuần, trong khi nam thần Lâm Giang, chàng trai thanh lịch, nổi tiếng với tính cách lạnh lung cao ngạo, có vẻ rất kiệm lời bên cạnh Tần Nhất Nhiên vẫn rất năng động, nói năng vui vẻ, chàng đột nhiên lại ngẩng đầu lên và nhìn về phía Thi Yến.
Ánh nhìn của anh ta mạnh mẽ, quyết đoán và chuyển hướng cũng vô cùng đột ngột, khiến Thi Yến giật mình, bất ngờ như bị bắt quả tang đang làm điều mờ ám.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, ánh mắt họ vô tình lại chạm vào nhau, bốn mắt nhìn nhau không hề chuyển động.
Lâm Giang có đôi mắt to, sáng rõ, hình trái đào hồng tinh tế, đuôi mắt hơi cong lên và từ tia nhìn, ánh lên một chút sự lười biếng tiếp chuyện mà mọi người ai ai cũng có thể cảm nhận được nếu ánh nhìn có thể chạm vào mắt anh ta. Trong khi đó, đôi lông mày của anh dường như cong lên với một sự bất cần cao ngạo, thể hiện khí khái nam nhi lồng lộng trời bể, khiến Thi Yến cảm thấy cô và anh bị chia cắt bởi hai thế giới riêng biệt.
Sau lần chạm mắt ấy, thực ra ánh mắt anh không dừng lại trên Thi Yến quá lâu. Như thể anh ta chỉ liếc nhìn xung quanh, đôi mắt hờ hững của anh ta đã chuyển sang nhìn vào thứ khác trong khoảnh khắc tiếp theo.
Tuy nhiên, sự va chạm nhất thời đó khiến trái tim Thi Yến ngừng đập một vài nhịp, cô bối rối và vội vàng nhìn đi chỗ khác, cố gắng không để gò má đỏ bừng lên, cô tiếp tục quay về với suất cơm yêu dấu, thậm chí ngấu nghiến tất cả mọi thứ trong bát với tốc độ không thể so sánh được. Sau cùng, cô nói với ba người còn lại, những cô nàng vẫn đang bàn tán sôi nổi xoay quanh chủ đề về Lâm Giang và Tần Nhất Nhiên: "Xin lỗi, tớ phải rời đi trước đây", rồi cô đứng dậy và rời khỏi căn tin.
Mãi cho đến khi Thi Yến bước đến chỗ lối vào căn tin, Lương Nộ An và những người khác cuối cùng cũng bắt kịp cô.
Thi Yến lịch sự đẩy cửa cho các bạn bước ra về, rồi mới đến lượt mình cũng làm theo.
Ngay trước khi cánh cửa đóng lại, cô liếc nhìn vào chỗ ngồi bên cửa sổ.
Lâm Giang đang ngồi trong tư thế thẳng đứng, cách ăn uống cũng toát lên vẻ thanh lịch, tao nhã.
Ngồi đối diện với anh ta, Tần Nhất Nhiên nhìn xuống và cười ẩn ý, có lẽ là do cô cảm thấy thú vị với những gì Lâm Giang đã nói.
Thi Yến nhìn chằm chằm vào cảnh này một lúc, và mãi đến khi Giang Nguyệt gọi tên cô, cô mới vội vàng cúi đầu và rời đi.
Trên đường trở về ký túc xá, Thi Yến vừa đi vừa cẩn trọng suy nghĩ về các sự kiện diễn ra trong đời cô từ hai ngày qua.
Bắt đầu từ chuyện có tin đồn xuất hiện trên diễn đàn nói rằng Lâm Giang và Tần Nhất Nhiên đang hẹn hò thân thiết, và hôm nay trong căng tin, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng là họ cũng có mối quan hệ quen biết nhau...
là một thuật ngữ phổ biến được sử dụng trong tiểu thuyết võ thuật Trung Quốc để mô tả xã hội nơi các võ sĩ sinh sống.