Mình đoán cô nàng mũm mĩm không phải là một kẻ ngốc. Tốt lắm, ít nhất cô ấy cũng hiểu những công sức mình đã bỏ ra cho cô ấy tối nay...
Cầm điện thoại lên, Lâm Giang vừa định trả lời tin nhắn của [Yến Loves Ice Cream ] thì Hạ Thương Chu đột nhiên kêu lên ầm ĩ "Ông chủ! Cậu vào diễn đàn của trường đi có một vụ bê bối tình cảm đó!"
Vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình rơi vào một vụ bê bối tình cảm đây? Hai năm qua kể từ lúc mình bắt đầu học ở trường này, tên mình chưa bao giờ biến mất khỏi diễn đàn của trường. Có đáng để làm ầm ĩ chuyện đó lên sao?
bỏ qua Hạ Thương Chu đang nhặng xị hết cả lên, Lâm Giang tiếp tục ấn vào điện thoại của mình
[ Sắp muộn rồi, cô nên ngủ sớm đi—] Lâm Giang đang nhắn tin giữa chừng cho [Yến Loves Ice Cream] thì bỗng "đùng!" một tiếng – Hạ Thương Chu nhảy xuống khỏi giường và lao đến chỗ anh.
"Ông chủ, lần này nghiêm trọng hơn nhiều đó. Còn tệ hơn tin đồn của hoa khôi Tần lúc trước đó!"
Hoa khôi Tần ư….
Dáng vẻ anh thoáng bối rối, Lâm Giang dừng tay lại và suy nghĩ một lát, Rốt cuộc anh cũng nhớ lại " Hoa khôi Tần" mà Hạ Thương Chu đang nói đến là ai.
Cho nên, bởi vì " vụ bê bối tình cảm", ý của Hạ Thương Chu là mình đã bị gắn mác là bạn trai của một người phụ nữ bất kỳ nào đó sao?
Một sự khiếp sợ lóe lên giữa lông mày Lâm Giang, giọng anh trở nên hơi lạnh lùng " Lần này là ai vậy?"
" Là sinh viên năm nhất của khoa tiếng Anh. Tên là Thi Yến" Hạ Thương Chu nhìn vào chủ đề của diễn đàn và trả lời.
Thi Yến ư…
Cái tên quen thuộc lọt vào đầu của Lâm Giang, luồng khí lạnh lùng đột nhiên tỏa ra xung quanh anh.
Vì đó là Thi Yến... Tôi nghĩ là tôi không còn cách nào khác ngoài việc bỏ qua điều đó!
Thoáng suy nghĩ một chút, Lâm Giang chuyển sự chú ý của mình trở lại để viết tiếp tin nhắn nửa chừng của mình, nhưng không đợi ngón tay của anh chạm vào màn hình, Hạ Thương Chu lại rú lên, "Học muội này trông hơi quen. Tôi nhớ là mình đã gặp cô ấy ở đâu đó trước đây... cô gái này không phải là người đã tình cờ gặp ông chủ vào ngày kỷ niệm của trường sao? Ôi má ơi, cô ấy là nữ thần của tớ đó! Vậy, tên nữ thần của tớ là Thi Yến sao. Thật là một cái tên đẹp! Không đúng … Ông chủ! Cậu đã làm gì với nữ thần nhà tớ? Tại sao nữ thần của tớ lại về nhà với cậu? "
Nữ thần của cậu ư? Tôi đã cho phép cậu gọi cô ấy là nữ thần à?
Kìm nén ý nghĩ muốn đá bay Hạ Thương Chu ra ngoài cửa sổ, Lâm Giang bắn một ánh nhìn sắc lạnh về phía anh.
Vừa định rời mắt khỏi điện thoại thì Hạ Thương Chu đột nhiên nhảy cẫng lên như có ai đó đốt nhà anh vậy, "F*ck, những tên khốn đó nghĩ thế nào mà lại công kích nữ thần nhà lão tử chứ? Được rồi, lão tử sẽ huy động người lập ra ba nghìn tài khoản để nhấn chìm xúc phạm bọn bây "
Công kích nữ thần nhà lão tử…Lâm Giang nhanh chóng bắt được trọng điểm trong lời nói của anh.
Trước khi kịp hiểu hết những lời nói, tay Lâm Giang nhanh hơn não vội chộp lấy chiếc điện thoại của Hạ Thương Chu.
[ Điều này thực sự gây sốc khi một nữ sinh Đại học G mỗi đêm ngủ với một người khác nhau. Được rồi, chúng ta đừng lãng phí thêm thời gian nữa và chuyển thẳng đến nhìn những bức ảnh này đi nào]
Bên dưới câu này là bốn bức ảnh. Lâm Giang liếc qua thật nhanh rồi kéo xuống để xem các bài viết phía dưới.
[ Tôi biết cô ta. Cô ta là sinh viên năm nhất khoa tiếng Anh tên là Thi Yến..]
[…Tên nghe có vẻ hay đấy, nhưng có vẻ tính nết của cô ta không đáng tuyên dương lắm đây]
[…Một người phụ nữ có vẻ bề ngoài trông càng thuần khiết và cao quý bao nhiêu, thì bên trong cô ta càng thối nát bấy nhiêu]
"Ông chủ yêu dấu, cậu tự có điện thoại của cậu , tại sao lại dùng điện thoại của tớ để lên diễn đàn chứ?" Hạ Thương Chu phàn nàn đòi lại điện thoại.
Nhưng Lâm Giang lại hoàn toàn không để ý đến, anh chỉ im lặng tiếp tục lướt trên diễn đàn.
Lúc lâu sau, biểu tình trên khuôn mặt của anh đã chuyển thành đen đến cực điểm. Ngay cả Hạ Thương Chu cũng nhận ra rằng có gì đó không ổn, nên anh không dám phát ra một tiếng động nào vì sợ phải hứng chịu cơn thịnh nộ.