Editor: Wave Literature
Đối với những người khác, việc hack cơ sở dữ liệu của trường có thể là một chuyện không hề nhỏ.
Nhưng đối với Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu đã hiểu rõ Lâm Giang như lòng bàn tay thì câu nói này không khác gì những câu nói bình thường, tương tự như câu " Tối nay cậu muốn ăn gì?"
"Ồ vậy hả" Cho nên Lục Bôn Lai đáp lại bằng một câu nói hết sức bình thường, sau đó tập trung thực hiện nhiệm vụ mà Lâm Giang đã giao.
Rất nhanh sau đó,Lục Bôn Lai nhận được thông báo bài viết của anh đã được kiểm duyệt và được đăng lên diễn đàn.
Anh nhanh chóng khởi động lại trang web của diễn đàn, sau đó anh nhìn thấy ngoài bài viết " Thi Yến PK Tần Nhất Nhiên, toàn thắng thuộc về ai? " mà anh mới vừa đăng xong, thì còn có một bài đăng khác xuất hiện trên trang chủ của diễn đàn " Chiêm ngưỡng bức ảnh tự nhiên không qua chỉnh sửa của Thi Yến".
Lục Bôn Lai lại chú ý thấy OP của của người [ Bánh bao chiên Tiểu Long Bao tôm hùm nướng vị ramen].
Đây chẳng phải là vị học muội bé nhỏ đang bị dính scandal tình ái với ông chủ bọn họ sao?
Bài viết của anh được đăng lên vào lúc 21:47 trong khi bài viết của cô được đăng chỉ cách bài của anh có một phút 21:48….
Trợn mắt nhìn vào diễn đàn và Lục Bôn Lai nhịn không được cảm thán " Ông chủ à, học muội bé nhỏ của cậu cũng oách thật đấy. Mình đăng bài viết và một phút sau cô ấy cũng đăng một bài viết mới, hơn nữa bài viết của cô ấy cũng trùng hợp với bài của cậu đấy."
"Chuyện gì hot? Chuyện gì hot?"
Lục Bôn Lai vừa dứt lời thì Hạ Thương Chu lại ngay lập tức vào diễn đàn của trường.
Khi hai bài viết mà Lục Bôn Lai nói đến đập vào mắt của anh, anh ngạc nhiên thốt lên " Hai người các cậu chắc là có thần giao cách cảm đấy hả? Đăng một bức ảnh bình thường không chỉnh sửa trông như là được mấy người bạn cùng phòng của cô ấy chụp giúp vậy. Nước cờ thật quá cao tay đi!"
Ngay lập tức Lục Bôn Lai cũng nhận ra Lâm Giang đã nhìn thấy bài viết mà Thi Yến đã đăng.
Nghe thấy những lời ca tụng của hai người Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu thì anh chỉ lãnh đạm đáp lại một câu" Cô ấy khá thông minh", mặc dù ngoài miệng là như vậy nhưng biểu cảm bất mãn khó chịu giữa hai hàng chân mày của anh đã bán đứng tâm trạng anh lúc này.
" Mình chợt cảm thấy thương hại cái cô Tần Nhất Nhiên này quá. Hình như mọi chuyện liên quan đến học muội bé nhỏ làm con yêu quái này nổi khùng lên, nhưng mà ông chủ của chúng ta là ai chứ, yêu quái có thần thông quảng đại thế nào, dù có phóng dao găm từ phía sau thì cũng không qua nổi màn song kiếm hợp bích của hai người họ, đến lúc đó chắc chắn Tần Nhất Nhiên này sẽ bị bầm dập cho mà coi!" Lục Bôn Lai lắc đầu thở dài.
Hạ Thương Chu: " Bầm dập chỉ là cách nói tránh đi thôi, cô ta hoàn toàn điên rồi và cô ta cũng chẳng còn gì mà huênh hoang nữa. Nhưng mà mình thấy khó tin thật đấy, ông chủ của bọn mình không hề trao đổi điều này với học muội bé nhỏ. Song kiếm hợp bích hoàn hảo thế này, tinh thần đồng đội không thể chia cắt như vậy đúng là chỉ có giữa những cặp đôi yêu nhau hiểu tường biết tận mới có thôi! Haizzz, Tần Nhất Nhiên thật đáng thương mà…"
Lâm Giang hằng giọng, âm thanh vừa đủ cho hai người đang lải nhải kia nghe thấy.
Tất nhiên, hai con người đang thở ngắn than dài vì tiếc cho Tần Nhất Nhiên ngay lập tức rùng mình và nhanh chóng thay đổi 180 độ.
"Tần Nhất Nhiên ra nông nỗi này là đáng đời cô ta. Chúng ta nhẹ tay thế này là quá dễ dãi với cô ta rồi!"
" Không được mình phải viết tiếp hai bài nữa để kích kích cô ả mới được. Nếu không mình sẽ ức nghẹn vì những chuyện điên khùng mà cô ta đã làm mất!"
Một lát sau, Lục Bôn Lai đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, anh ngừng lại một lúc rồi quay sang hỏi: " Khoan đã. Nếu tên người dùng của Tần Nhất Nhiên là [ Kẻ tàn sát cả Lữ Bố cùng Điêu Thuyền], không lẽ ý cô ta là học muội bé nhỏ là Lữ Bố còn ông chủ đại nhân của chúng ta là Điêu Thuyền à?"
Hạ Thương Chu làm cử chỉ tay hình hoa phong lan và bắt chước giọng điệu e thẹn của Điêu Thuyền trong Liên Quân Mobile " Chàng nhìn ta chằm chằm như vậy làm gì chứ, người ta thẹn thùng lắm ý."
Lục Bôn Lai cũng vô tình cầm lấy một chiếc khăn giấy và khoa trương yểu điệu vẫy như đó là chiếc khăn tay vậy. Yêu mị nhìn Hạ Thương Chu, anh lại nói một lời thoại khác của Điêu Thuyền: "Nhận nhiều thơ tình cũng thật là rắc rối quá mà!"
Hai tên thần kinh!
Lâm Giang không thể chịu đựng những tên bạn kỳ quặc của mình nữa, cho nên khi nhìn thấy tình hình trên diễn đàn đã ổn, anh đứng dậy, cầm lấy một chiếc khăn và bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm.