Editor: Wave Literature
Lâm Giang cẩn thận quan sát ánh nhìn của Thi Yến. Rồi anh quay sang nữ trợ lý của cửa hàng đang phục vụ họ và chỉ vào chiếc vòng tay mà Thi Yến đang nhìn chăm chú và nói, "Tôi có thể nhìn kỹ hơn không?"
"Tất nhiên rồi, thưa ngài. Xin vui lòng đợi tôi một chút," trợ lý cửa hàng trả lời với một nụ cười nhã nhặn. Cô ta bước lên tủ trưng bày và lấy ra chiếc vòng tay.
Đúng lúc đó, Thi Yến không cưỡng lại được mà hướng ánh mắt nhìn về phía Lâm Giang.
Có phải anh ấy cũng giống như mình, cảm thấy chiếc vòng tay trông rất đẹp không?
Lâm Giang nhận thấy ánh mắt của Thi Yến. Anh nhàn nhạt di chuyển đôi môi, nói những lời trái ngược với lòng mình, "Tôi nghĩ chiếc vòng này cũng không tệ."
Đó quả thực là những gì mình đã nghĩ! Rốt cuộc phong cách thời trang của Lâm Giang không quá tệ!
Cảm thấy có sự liên kết, Thi Yến gật đầu hào hứng. "Đúng không? Đúng không? Em cũng nghĩ nó không tệ. Đặc biệt là quả dâu tây đằng kia, không phải nó trông rất dễ thương sao?"
Rốt cuộc, điều cô ấy quan tâm chỉ là một hạt kim cương hình dâu tây đó...
Lâm Giang bình tĩnh hạ ánh nhìn xuống để che giấu cái nhìn bất lực thầm lặng phản chiếu sâu thẳm trong đôi mắt.
"Thưa ngài, chiếc vòng tay này là một trong những sản phẩm mới nhất của chúng tôi xuất hiện vào mùa xuân năm nay và nó được tạo mẫu bởi nhà thiết kế chính của chúng tôi. Nó đi kèm với một chiếc vòng cổ, hoa tai, vòng chân,..." Khi nói, trợ lý cửa hàng lấy ra từng sản phẩm trong cùng bộ trang sức đấy, và không quên quảng bá chúng cùng một lúc. "... Dâu tây thường được xem là biểu tượng của sự lãng mạn vì hình dạng của nó cũng rất giống với trái tim. Vì lý vậy, nó còn được gọi là Trái cây Tình yêu. Do đó, tên của bộ phụ kiện này là Dâu tây Tình yêu. "
Lâm Giang ban đầu cảm thấy anh đang làm ngược lại với lòng mình khi nói rằng chiếc vòng tay không quá tệ. Nhưng sau khi nghe những lời của trợ lý cửa hàng, chiếc vòng đeo tay trông có vẻ khiến anh hài lòng hơn. Vì vậy, anh quay sang Thi Yến và hỏi: "Em nghĩ chúng ta nên chọn cái nào?"
Thi Yến lúc ban đầu nghĩ sẽ chỉ có một chiếc vòng tay. Nhưng sau khi xem trợ lý cửa hàng lấy ra cả bộ trang sức, mỗi chiếc đều có gắn một hạt hình dâu tây... cô đột nhiên không biết mình nên chọn cái nào.
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Giang, đôi mắt cô nhanh chóng chuyển từ món đồ này sang món đồ khác. Nhưng ngay cả sau một lúc do dự thì cô vẫn không thể đưa ra câu trả lời. Cuối cùng cô lại dùng đến việc kiểm tra các thẻ gắn giá. Và xem xét đến tài chính của Lâm Giang thì cô chỉ vào chiếc vòng chân rẻ nhất và nói một cách lưỡng lự, "Cái này?"
Thu vào mắt toàn bộ phản ứng của cô, Lâm Giang không thể không nhớ đến buổi học thể dục hôm trước. Cái hôm mà Lục Bôn Lai đưa cho cô một túi đồ uống và bảo cô chọn lấy một loại.
Lúc trước, cô ấy cũng có biểu hiện mâu thuẫn y như bây giờ… Liệu giá cả có làm cô ấy nao núng không? Cô ấy thậm chí còn không hỏi liệu cô ấy chỉ có thể chọn lấy một thứ như lần trước không nữa.
Vì cô ấy đang rất do dự, không biết nên chọn cái nào hoặc thích cái nào hơn, không phải rõ ràng là mình nên làm gì đó sao?
Lâm Giang không đáp lại cái nhìn đầy nghi vấn của Thi Yến. Thay vào đó, anh hướng ánh mắt về phía trợ lý và nói: ""Giúp tôi gói lại toàn bộ."
Tất nhiên, giải pháp là mua, mua và mua! Còn làm gì khác khi Yến ngốc thích chúng nữa chứ?
Bên kia, trợ lý cửa hàng đã cố gắng hoàn thành chỉ tiêu bán hàng hàng tháng của cô ta khá dễ dàng. Cô ta trả lời với một sự thích thú "Tôi sẽ đem chúng gói thật đẹp cho anh!". Và sau đó dẫn Lâm Giang đến quầy thanh toán. Thi Yến bị bỏ lại đang đứng lặng người ngay tại chỗ và nhẩm tính số tiền mà Lâm Giang vừa tiêu chỉ trong vòng một phút.
Đúng như những gì mình ngưỡng mộ về Lâm gia! Mình có thể thưởng thức bất cứ thứ gì mình muốn trong vài tháng tới với số tiền mà Lâm Giang đã chi cho món quà "đơn giản" dành cho chị gái mình!
Nhưng nói về điều này, phải chăng Lâm Giang thực sự nhận được rất nhiều tiền sinh hoạt phí hàng tháng? Đây là cách các gia đình giàu có nuôi con cái của họ?
...
Sau khi rời khỏi cửa hàng trang sức, Lâm Giang đi đến một phòng dành cho nam giới.
Trong khi Thi Yến đứng đợi Lâm Giang bên ngoài căn phòng thì cô bắt gặp một khuôn mặt rất quen thuộc.
Cô không thực sự ngạc nhiên khi gặp người quen đấy ở đây.
Điều làm cô ngạc nhiên là những người đi cùng người quen đó.
Tại sao cô ta lại đi cùng với họ chứ?
~
O(∩_∩)O~~