Editor: Wave Literature
Vào buổi sáng ngày thứ ba của Đại hội Thể thao, Thi Yến bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.
Cô giật mình chớp chớp đôi mắt còn ngái ngủ, nhưng cái tên hiện lên màn hình điện thoại đã làm cô bừng tỉnh trong chớp mắt.
Đã một thời gian dài cô và người này không có liên lạc với nhau, Lương Mạc.
Sau một hồi ngỡ ngàng nhìn cái tên – "Mạc Mạc" – đang nhấp nháy trên màn hình, cô chạm nhẹ vào màn hình để nhận cuộc gọi, "Mạc Mạc…"
Cô vừa cất tiếng gọi tên của Mạc Mạc, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói vui vẻ lảnh lót, "Yến Yến bé nhỏ của tớ, hôm nay Đại hội Thể thao của trường cậu hẳn là kết thúc rồi nhỉ, mai cậu không có tiết học, đúng không?"
Chưa đợi Thi Yến kịp trả lời, Mạc Mạc đã tiếp tục: "Bé cưng, tớ sẽ đến trường tìm cậu sau, khoảng sáu đến bảy giờ gì đó. Rồi chúng mình ra ngoài và kiếm gì đó vui vui!"
Thi Yến im lặng tầm hai giây khi Mạc Mạc dứt lời, cô vừa định lên tiếng, đã ngắt lời, "Yến Yến yêu quý, chúng ta không gặp nhau lâu như vậy mà cậu không nhớ tớ chút nào à? Tớ sắp chết vì cô đơn rồi đây! Tớ có một người bạn vừa mở quán rượu ở Sanlitun1, và thời gian này anh ấy sẽ không tính phí cho chúng ta đâu. Tối nay tụi mình đến ủng hộ anh ấy nhé, được không?"
Dường như lúc này mới nhận ra Thi Yến vẫn chưa nói gì, Mạc Mạc bắt đầu kháng nghị một cách rụt rè, "…Yến Yến, thôi mà, cùng đi với tớ nhé? Tớ đã nói trước với anh ấy rồi… Cậu không muốn làm bạn với tớ nữa à? Nói gì đi, Yến Yến…"
Thi Yến hạ mắt xuống một lúc lâu, rồi cô nhẹ nhàng đáp lời, "Được rồi, hẹn gặp cậu tối nay."
Một Lương Mạc đang e dè và có chút tức giận ngay lập tức quay lại với giọng điệu vui vẻ của mình, "Tớ biết Yến Yến yêu dấu sẽ không bao giờ bỏ rơi tớ mà! Cậu muốn ăn gì tối nay? Đồ ăn Quảng Đông? Đồ Nhật? Lẩu? Đồ Tây…Đúng rồi, tại sao mình không lập một danh sách các quán ăn rồi gửi cho cậu nhỉ, cậu sẽ tùy ý chọn thoải mái?"
Thi Yến vừa định mở lời: "Không sao đâu, cậu chọn đi", nhưng ngay khi lời nói vừa chạm đến đầu lưỡi cô lại ngập ngừng trong giây lát, rốt cuộc, cô vẫn trả lời "Được rồi".
"Tớ sẽ gọi khi đến trường cậu. Giờ tớ lại sắp bận nên không thể nói chuyện với cậu lâu được. Hãy dành việc đó cho tối nay nhé. Tạm biệt, yêu cậu nhiều. Moa!" Lương Mạc lại nói một tràng dài không ngừng nghỉ, rồi, chưa kịp để Thi Yến đáp lời, đầu dây bên kia đã vội cúp máy.
Yến Yến nhìn đồng hồ - đã sáu giờ ba mươi phút sáng.
Thi Yến cảm thấy mình vẫn còn ngái ngủ, nhưng vì cuộc gọi đột ngột của Lương Mạc, khiến cô không còn cảm giác muốn đặt lưng xuống nữa.
Cô đặt điện thoại xuống và vô thức nhìn lên trần nhà một lúc, nhưng dường như cơn thèm ngủ đã biến mất. Cuối cùng, cô quyết định trèo ra khỏi giường và đi tắm rửa
Tám giờ, Thi Yến và ba người bạn cùng phòng đã đến căn tin để ăn sáng. Sau đó, bốn người đi thẳng đến sân vận động.
Chỉ mới ngồi được một lúc, Thi Yến đã được gọi đi tham gia cuộc thi Nhảy cao dành cho nữ.
Nhờ có phần thi gây ấn tượng của Thi Yến trong cuộc đua marathon 10km vào hôm đầu tiên của Đại hội Thể thao, nên hôm nay có rất nhiều người đổ về đây để theo dõi cuộc thi nhảy cao lần này.
Có thể nói nhảy cao là năng khiếu bẩm sinh của Thi Yến, vì vậy toàn bộ quá trình thi không có vấn đề gì gây chướng ngại cho cô. Không để cho đám đông khán giả có cơ hội thất vọng, cô đã giành vị trí quán quân cho cuộc thi Nhảy cao dành cho nữ một cách dễ dàng.
Toàn bộ các động tác cố định của cô không có chút nào thừa thãi, từ quá trình khởi động cho đến lúc nhảy lên. Thân ảnh cô lướt nhẹ nhàng trên không trung và vẽ ra một hình vòng cung tuyệt đẹp trước khi hạ cánh nhịp nhàng trên tấm thảm xốp. Chuỗi chuyển động tuyệt đẹp của cô không hề được xem là mờ nhạt, nếu đặt bên cạnh phần thi của các vận động viên nhảy cao chuyên nghiệp.
Một lần nữa, Thi Yến lại xuất sắc giành được một huy chương vàng, và không khác gì lần trước, sự kiện này hoàn toàn gây chấn động trên các diễn đàn trong trường.