Đúng rồi, Lục Hướng Noãn còn dậy từ sớm xem nghi thức kéo cờ ở Thiên An Môn, đây là lần đầu tiên cô xem, cùng với quốc ca vang lên, lá cờ đỏ năm sao chậm rãi kéo lên, Lục Hướng Noãn cảm thấy sinh ra ở Hoa Hạ là chuyện vô cùng may mắn.
Nhưng mà nghĩ tới sắp tận thế, tất cả văn minh trên thế giới sẽ bị phá hủy, Lục Hướng Noãn có chút sợ hãi, không kiếp nạn của nhân loại đến lúc nào mới kết thúc.
Rõ ràng là lý trí chiếm thượng phong, Lục Hướng Noãn luôn cảm thấy thời gian của mình không còn nhiều lắm, cho nên vứt bỏ tạp niệm trong lòng, tiếp tục ngựa không dừng vó mua mua mua.
Bánh nhân hoa tươi tỉnh vân, chân giò hun khói Tuyên Thành, đậu hũ Thạch Bình, đường đỏ Pháp cổ, đương nhiên cũng không thể thiếu các loại nấm, nếu không cô đến một chuyến uổng phí rồi.
Lục Hướng Noãn chỉ từng nếm thử nấm hương, nấm kim châm, nấm hải sản thường thấy ở chợ, cho nên sau khi đế đây cô ăn lẩu nấm trước, hương vị tươi ngon muốn mạng, cuối cùng cô cũng biết vì sao người tỉnh Vân tình nguyện mạo hiểm nguy hiểm trúng độc cũng phải đi ăn.
Đổi lại là cô, cô cũng sẽ ăn.
Cho nên cô đến trung tâm giao dịch nấm hoang dại lớn nhất, mua nấm tùng nhung, nấm bụng dê, nấm cục đen, nấm thông, nấm mối, nấm mồng gà, nấm đầu xanh mỗi loại 50 cân.
Chỉ riêng mấy loại nấm này đã tốn không ít tiền của Lục Hướng Noãn, nhưng chỉ là mưa bụi đối với người có thẻ ngân hàng 1 tỷ như cô.
Ngoài ra còn có bánh rán ở Đông Thị, gà om Đức Châu, thịt viên tứ hỉ, đậu hũ thối Tương Thị, đầu cá hấp ớt, cua to tỉnh Giang, nước mật đào, vịt muối…Mỹ thực đại diện cho các tỉnh đóng gói 100 suất, cũng cố gắng đi dạo hết non sông gấm vóc của tổ quốc, dù sao đợi đến tận thế đều thành đống phế tích, muốn xem cũng không xem được.
Kết thúc trạm cuối cùng ở tỉnh Tàng cô mới đặt vé máy bay bay về Nam Thị, bởi vì còn có một ít nhu yếu phẩm không phải bạn muốn mua thì có thể mua.
Ngoài ra là Lâm Hạo gọi cho cô mấy cuộc, lúc ấy bận rộn mua mua mua cho nên Lục Hướng Noãn không nghe máy, trực tiếp kéo vào danh sách đen, mắt không thấy tim không phiền.
Dùng ngón chân nghĩ cũng đoán được gọi làm gì, nhà ở là của cô, cô muốn xử lý thế nào thì xử lý thế ấy, liên quan quái gì tới anh ta.
Lục Hướng Noãn tới Nam Thị xong thuê một kho hàng 1000 mét vuông trước, sau đó mới hẹn học trưởng ra.
Hai người hẹn gặp mặt ở tiệm lẩu.
Khi Hứa Nhạc đến cho rằng mình đi nhầm vị trí, sao anh ta không nhớ rõ mình còn quen một đại mỹ nhân như vậy nhỉ, ngay cả dáng vẻ lưu manh thường ngày cũng trở nên đứng đắn hơn.
“Học trưởng.
”“Lục Hướng Noãn?” Hứa Nhạc nghe thấy giọng rất giống học muội của anh ta nhưng mặt không giống, con nhóc chết tiệt kia xấu hoắc, chỉ có anh ta không ghét bỏ cô.
“Hứa Nhạc, lúc trước khi học lớp 12 anh thích cô gái lớp bên cạnh, đang chuẩn bị tỏ tình thì phát hiện người ta có bạn trai, mình không có tiền đồ trốn trong nhà uống rượu.
Uống đến xuất huyết dạ dày, được đưa vào bệnh viện cứu chữa.
”“Khi đi học uống trà sữa trân châu chỉ uống trà sữa, dùng ống hút phun trân châu lên quần áo nữ sinh người ta, kết quả bị người ta đánh cho một trận, đánh đến chảy máu mũi.
”“Còn nữa…”“Con nhóc chết tiệt kia, câm miệng.
” Hứa Nhạc nghe Lục Hướng Noãn nói thẳng những chuyện xấu hổ của mình trước đây mặt đỏ y như mông khỉ, lập tức cắt ngang lời Lục Hướng Noãn nói.
Hơn nữa anh đây không còn là anh đây năm đó, những chuyện mất mặt này sau này đừng nhắc lại nữa, phải học được tiến về phía trước.
“Bây giờ tin rồi chứ.
” Lục Hướng Noãn biết rõ những chuyện xấu hổ của Hứa Nhạc, bảo cô kể ba ngày ba đêm cũng không kể xong hết.
“Tin tin tin.
” Lại nói không tin có lẽ cô sẽ kể chuyện mình ẻ đùn trong quần mất.
“Nhưng mà em đi phẫu thuật thẩm mỹ à? Nhiều ngày không gặp, sao lại từ vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng như vậy?” Hứa Nhạc không nhịn được tiến lên véo má cô, phát hiện chỉnh còn rất thành công, không để lại một chút dấu vết nào.
“Nhưng mà con nhóc chết tiệt này, em có tiền không thể tiêu như vậy, hơn nữa phẫu thuật thẩm mỹ…”“Học trưởng em không phẫu thuật thẩm mỹ, vẫn y như vậy.
” Sau khi Lục Hướng Noãn nói xong thì dán sát mặt vào mặt anh ta.
Gương mặt này quả thực là 365 độ không một góc chết.
.