Thập Niên 60 Nuôi Con Ở Đại Viện

chương 44: 44: chương 29-2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời buổi này không chỉ trẻ con muốn ăn thịt, người lớn càng thèm thịt hơn, mấy người tiền trinh cùng làm việc với Liễu Tố Tố, trừ lần đầu tiên, những lần sau thường thường được chia một chút thịt, mang về lập tức hấp sự chú ý của mọi người, bọn họ cũng không che giấu, ai hỏi cũng kiêu ngạo nói∶ “Chỗ này đều chị Tố Tố cho tôi.”

“Chị Tố Tố? Đồng chí Liễu Tố Tố, vợ phó đoàn trưởng Hàn sao?”

Tiền trinh gật gật đầu, thật đúng là cấp dưới của đoàn trưởng Trương, kiểu khoe ra giống nhau như đúc∶

“Đúng vậy, chị Tố Tố thật tốt bụng, àiii, tôi may mắn quá đi, có thể trở thành đồng nghiệp với chị Tố Tố, mỗi ngày đều có thịt ăn, nhưng mà ăn nhiều thịt cũng không tốt lắm đâu, tôi thấy hình như tôi bị nóng trong rồi đây này!”

Mọi người∶ “...”

Nếu cậu có thể thu bớt nụ cười trên mặt lại một chút, có khi chúng tôi sẽ tin!

Hơn nữa nếu thật sự sợ nóng trong, vậy đem thịt chia cho chúng tôi đi, chúng tôi nhận bớt nóng cho cậu!

Người thường nghe xong lời này nhiều nhất là hâm mộ ghen ghét mà thôi, nhưng chờ đến khi người ở nhà ăn biết được, cả người đều thấy không khoẻ.

Trời mới biết, người vốn nên trở thành đồng nghiệp với Liễu Tố Tố phải là bọn họ! Kết quả thì sao, chỉ vì bà Thái châm ngòi ly gián mà khiến bọn họ vuột mất cơ hội tốt như vậy!

Ngay lập tức, nhân viên nhà ăn lại đem bà Thái ra mắng một hồi, cũng may là bà Thái không còn ở quân khu, bằng không sẽ không đơn giản bị mắng một lần như vậy.

Với lại, tuy là bà Thái không ở đây, nhưng vẫn còn mấy người khác nhà họ Thái mà.

Rất nhanh, phó đoàn trưởng Thái và Bạch Tĩnh dần dần phát hiện có chuyện không thích hợp, hai người bọn họ hình như bị người ở nhà ăn nhắm đến thì phải?

Bạch Tĩnh không biết nấu cơm, bà Thái vừa đi, vợ chồng cô ta cũng chỉ có thể đến nhà ăn.

Ban đầu ở lầu trên nhà Liễu Tố Tố còn tốt, gần với nhà ăn, đi mười phút là đến.

Nhưng sau này vì để mau chóng rời xa Liễu Tố Tố, Bạch Tĩnh liền vội vàng dọn ra ngoài.

Nhưng quân khu nhiều người, ký túc xá hay nhà lầu đều đã đầy, dù Bạch Tĩnh nhờ một đồng nghiệp ở đoàn văn công giúp thì cuối cùng cũng chỉ được phân đến một phòng ở đặc biệt hẻo lánh ở phía bên kia núi.

Mặc kệ là ăn cơm hay đi làm, hai người bọn họ đều phải đi đường núi hàng dặm mới tới nơi.

Cho nên mỗi lần đến nhà ăn đều đói đến mức ngực dán vào lưng, đói sẽ muốn ăn ngon một chút, nhưng đưa tiền cùng phiếu qua, gọi đồ ăn đều là… Ớt xanh xào thịt bên trong toàn ớt xanh; rau hẹ trứng gà bên trong toàn rau hẹ, thậm chí có một lần Bạch Tĩnh trơ mắt nhìn thím múc cơm cầm cái muỗng, run một chút, lại run một chút, đem hai miếng thịt cá rơi hết, cuối cùng chỉ còn lại có một muỗng toàn ớt cay.

Bạch Tĩnh choáng váng.

Thím kia còn liếc cô ta một cái∶ “Có lấy không đây?”

Phiếu đã đưa rồi, giờ đang là thời gian ăn cơm, mỗi cửa sổ đều có một đống người xếp hàng, không lấy cũng chỉ có thể uống gió Tây Bắc!

Bạch Tĩnh nghiến răng nghiến lợi nói∶ “Lấy!”

Không lấy chỉ có thể chết đói!

Cô ta phẫn nộ ăn hết một chén cơm.

Bạch Tĩnh không ngốc, biết chuyện này chắc chắn không bình thường, nhưng cô ta đâu đắc tội bọn họ, những người này vì sao lại muốn nhắm vào cô ta? Chẳng lẽ là bởi vì bà Thái sao?

Bạch Tĩnh biết mẹ chồng cô ta đặc biệt chanh chua, lúc bị đuổi việc, không có một người nào ở nhà ăn muốn giữ bà ta lại, bà Thái chạy rồi, người chịu tội chẳng phải chỉ còn cô ta hay sao?

Bạch Tĩnh cho rằng mình đã phát hiện chân tướng, dưới sự tức giận lại cãi nhau với phó đoàn trưởng Thái một trận, xô cửa chạy ra ngoài, kết quả lại nghe thấy những người đó đang đàm luận về Liễu Tố Tố, lúc này cô ta mới hiểu, hoá ra người ở nhà ăn có ý kiến với nhà cô ta là vì Liễu Tố Tố.

Cô ta lại vội vàng chạy về hỏi chồng xem hắn có biết là chuyện gì xảy ra hay không, “Không phải Liễu Tố Tố làm việc ở Bộ quân vụ sao, sao đột nhiên lại có quan hệ với trại chăn nuôi?”

Đúng là phó đoàn trưởng Thái phó biết, hơn nữa không phải việc sửa chữa lạch nước, hắn biết còn có liên quan đến hầm khí sinh học, bởi vì ngày đó đoàn trưởng Trương đã nói với Triệu chính ủy, lúc ấy hắn cũng đang ở đó, chỉ là cũng không nghe rõ lắm, chỉ nhớ mấy từ ngữ mấu chốt∶ “Hình như là Liễu Tố Tố nghĩ ra biện pháp gì đó, xây ở ngoài nhà vệ sinh.”

Bạch Tĩnh sửng sốt, ngay sau đó vỗ tay một cái∶ “Em đã nói mà, sao Liễu Tố Tố lại lãng phí tiền xây nhà vệ sinh làm gì, hoá ra là nghĩ cách tạo quan hệ với trại chăn nuôi!”

Nói xong, cô ta liền lại muốn chạy ra đi.

Phó đoàn trưởng Thái thấy cô ta phiền không chịu nổi, giờ đã mấy giờ rồi, bên ngoài còn tối đen như mực còn đi ra ngoài làm gì∶ “Em lại muốn làm gì nữa?”

Bạch Tĩnh trừng hắn một cái∶ “Anh có bị ngốc không, Liễu Tố Tố đã với được tới trại chăn nuôi, cả ngày ăn sung mặc sướng, chúng ta thì sao, đến nhà ăn ăn bữa cơm cũng bị người ta trút giận! Em chịu không nổi, em đi xem rốt cuộc là có chuyện gì, nói không chừng em cũng có thể học được thì sao.”

Phó đoàn trưởng Thái nghĩ nghĩ, cảm thấy như vậy cũng không phải không được, nhưng mà∶ “Cho dù có học được, em đến trại chăn nuôi giúp đỡ, bên đoàn văn công bên sẽ không có ý kiến chứ?”

Bạch Tĩnh không để bụng nói∶ “Liễu Tố Tố đi hỗ trợ, Bộ quân vụ chỗ cũng đâu ngăn cản, sao tới lượt em lại có ý kiến? Hơn nữa đến lúc đó trại chăn nuôi đưa em mấy cân thịt, em đi nhờ quan hệ một chút, những người đó nịnh em còn không kịp, sao có thể trách em?”

Không phải Liễu Tố Tố dựa vào việc đưa chút thịt này mới có thể khiến mọi người kính nể cô ta sao?

Mình cũng có thể!

“Được, vậy anh đi cùng em?”

“Đi cùng làm gì, hai người rất dễ bị phát hiện, em đi một mình là được.”

Bạch Tĩnh không phải loại người như bà Thái, cô ta sợ bị mất mặt cho nên chỉ dám lén lút đi, tuy nhiên cô ta vẫn cầm theo đèn pin, hơn nữa cũng ở đã ở trên lầu nhà Liễu Tố Tố lâu như vậy, nhà vệ sinh kia cô ta nhìn người ta xây từ đầu đến cuối, trộm qua đó bảo đảm ai cũng không phát hiện ra.

Bạch Tĩnh đi vào sân nhà Liễu Tố Tố sân, vốn định đi từ cửa chính vào, sau đó lại nghĩ, đi từ cửa chính quá dễ thấy, nếu bị nhìn thấy thì một chút che đậy cũng không có, dứt khoát từ bên cạnh qua đi.

Bên cạnh vừa lúc chính là vườn rau nhà cô ta lúc trước, Bạch Tĩnh cầm đèn pin bật lên, phát hiện Liễu Tố Tố quả nhiên không trồng rau, liền trực tiếp chạy qua đó, dấu chân cũng sẽ không lưu lại.

Cô ta trong lòng vui vẻ, không để ý trong vườn rau đến tột cùng là có gì, chạy vào như bay.

Nhưng mới đi không quá hai bước, Bạch Tĩnh đột nhiên nhăn mi lại.

Sao cô ta lại có cảm giác lòng bàn chân hình như có chút sai sai?

Cùng lúc đó, ở trong phòng, Hàn Trình đang ngủ ngon lành đột nhiên bị cơn mắc tè làm cho bừng tỉnh, đang ngủ ngon giấc, nó không muốn rời giường chút nào, nhưng thật sự nhịn không nổi nữa, chỉ có thể nhắm mắt xỏ giày đi ra ngoài đi vệ sinh.

Hàn Trình không thích đến nhà vệ sinh, nó cảm thấy nhà vệ sinh tối om, còn cách xa nhà, nó chạy tới chạy lui cũng hết buồn ngủ.

Nhưng nương lại dặn, không được tè trên hành lang, trời nóng như vậy, phơi dưới mặt trời mùi sẽ bốc lên, nương mà biết được, cái mông lại khổ.

Hàn Trình mím môi, đột nhiên nảy ra ý tưởng tuyệt diệu!

Hôm nay chú Chu ở trại chăn nuôi trở một xe phân lại đây, để ở vườn rau của nhà trên lầu trước kia, nương còn không chưa kịp xử lý, nếu nó tè ở đó, chắc chắn sẽ không bị phát hiện!

Hàn Trình bị sự thông minh của mình làm cho khiếp, lạch bạch chạy qua, đi đến nơi lập tức cởi quần, bởi vì buồn ngủ quá, hai mắt vẫn còn nhắm nghiền.

Đột nhiên, nó cảm giác có ánh sáng chiếu đến trước mặt.

Hàn Trình nhăn mày, mở to mắt mơ mơ màng màng nhìn thoáng qua, phát hiện vẫn tối như mực, đâu có gì đâu, còn tưởng là mình nhìn lầm rồi, nhưng bỗng ánh đèn lại sáng lên.

Lúc này Hàn Trình vừa vặn bắt gặp ánh mắt của người đang soi đèn, hai sửng sốt nhìn nhau.

Giây tiếp theo, Liễu Tố Tố đang chìm trong giấc ngủ bị một tiếng thét chói tai làm bừng tỉnh∶

“Nương! Không xong rồi! Đống phân chú Chu đưa đến mọc ra người rồi!”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio